Tôi nghĩ mình nghe nhầm nên móc móc lỗ tai. Tuy nhiên, thông báo không thay đổi.
[Một định mệnh lớn đang trông chờ cho cái chết của bạn.]
Cái quái? Tôi nhấn mạnh vào phanh khi tâm trí trở nên rối bời. Han Sooyoung hét lên vì bị dừng lại đột ngột. "Cái gì chứ? Tôi đang có hứng mà!"
"Im lặng một chút."
Tôi lắng nghe một lần nữa. Lần này xuất hiện một giọng nói với nội dung của tin nhắn.
[Một định mệnh lớn đang trông chờ cho cái chết của bạn.]
Đây là lần thứ ba rồi. Tôi nuốt nước bọt. Khỉ thật. Có biến cố nào mà một 'thông điệp định mệnh' sẽ xuất hiện ba lần trong tiểu thuyết gốc không?
Tôi nghĩ về nó. Đó là... lần hồi quy thứ 71 của Yoo Jonghyuk. Vào thời điểm đó, Yoo Jonghyuk được gọi bằng cái tên Yama, vua của địa ngục.
Chết tiệt, chuyện gì đang xảy ra?
Han Sooyoung cau có và hỏi lại, "Sao thế? Có chuyện gì à?"
"Ai đó đã đọc số phận của tôi."
"...Số phận?"
Số phận. Nó cũng đáng sợ ngang với 'xác suất' trong Con đường sinh tồn.
Nói một cách chính xác, đây là một cách sử dụng 'xác suất' theo nghĩa rộng hơn. Tuy nhiên, có một lý do khiến nó được gọi là một cái gì đó khác biệt. Đó là bởi vì 'số phận' là sức mạnh của các chòm sao, những người sử dụng tích lũy xác suất của họ.
"Uh, đợi một chút. Có vẻ tôi biết một chút ít về nó, hơi mơ hồ..."
"Có lẽ nó được đề cập một cách nhanh chóng trong phần đầu của cuốn tiểu thuyết."
"Số phận... nó có giống với Tầm nhìn tương lai không?"
"Nó vừa giống vừa khác."
Trên thực tế, nó rất khác. Đọc số phận không đơn giản như đọc 'thông tin của tương lai.' Hơn thế, nó thậm chí còn nguy hiểm hơn.
"Nếu Tầm nhìn tương lai là một cái nhìn thoáng qua về tương lai có thể dự đoán được, thì số phận là một sức mạnh buộc tạo thành một tương lai có thể đoán trước được."
Tôi không biết liệu Han Sooyoung có hiểu không nên tôi giải thích thêm.
"Ví dụ, giả sử tôi đạp ga trong năm giây. Sau đó, khi tôi sử dụng Tầm nhìn tương lai, tôi sẽ không lái xe nữa đúng không?"
"...Chà, tôi đoán vậy."
"Tuy nhiên, nếu tôi biết thông tin về tương lai, tôi có thể sẽ không đạp ga."
"Điều đó có thể."
"Số phận thì khác. Nếu ai đó đọc được định mệnh rằng 'Kim Dokja sẽ đạp ga trong năm giây', số phận này là bắt buộc trừ khi nó được thu hồi hoặc hiện thực hóa. Nói một cách đơn giản thì... "
"Anh phải đạp ga."
(?Note: đại loại là 'Tầm nhìn tương lai' giúp ta nhìn trước được tương lai và ta có thể thay đổi tương lai đó. Còn 'đọc Số phận' giúp ta nhìn thấy một tương lai bắt buộc, nghĩa là cho dù có biết trước tương lai nhưng ta vẫn phải thực hiện nó, không thể thay đổi.)
Tôi gật đầu và Han Sooyoung nói như thể điều đó thật kỳ lạ. "Nhưng mà chẳng phải nó có chút kỳ lạ sao?"
"Gì cơ?"
"Nó không phù hợp với xác suất. Theo anh, 'định mệnh' là thế lực can thiệp vào kịch bản nhưng ai đã tạo lên nó?"
"Ai..."
Về nguyên tắc, dokkaebi không thể can thiệp vào kịch bản. Vì vậy, chỉ có một sinh vật có thể can thiệp. Han Sooyoung biết ngay câu trả lời. "Ngay cả khi nó là một chòm sao, một mình..."
"Đây là một vấn đề, họ không đơn độc."
"Sao cơ?"
"Chỉ có tinh vân lớn mới có thể đọc được số phận."
Sau đó, một vụ nổ lớn xảy ra trước mặt chúng tôi. Một thứ gì đó đang tiếp cận với một tốc độ ghê gớm. Nó ở một chiều không gian khác với những con quái vật mà chúng tôi đã gặp trước đây.
Mặt Han Sooyoung tái đi. "...Kim Dokja, chính xác thì thông điệp định mệnh mà anh nhận được là gì thế hả?"
"Tôi sẽ chết."
"Điên thật, anh nên nói với tôi trước! Tại sao điều như này luôn..."
Han Sooyoung phun ra và chuẩn bị nhảy khỏi xe. Một hình bóng hiện ra trước mặt. Theo phản xạ, tôi vung Vẹn tín nhưng người đàn ông đã mở miệng trước.
"Kim Dokja. Ta có chuyện muốn nói với ngươi."
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta nhưng tôi đã quen với nguồn năng lượng phát ra từ cơ thể đó. Tôi bất giác cảm thấy rằng anh ta không phải là kẻ thù.
"Anh là..."
Ngay lúc tôi ngửi thấy được hương thơm và cảm nhận được cái không kiểu này, tôi đã nhận ra ngay người này là ai.
"...Anh đến để nói rằng tôi sẽ chết hả?" Tôi hỏi.
Hiện thân của Dionysus, người nồng nặc mùi rượu, mỉm cười với tôi cùng đôi mắt trắng bệch.
"Ah, ngươi đã biết rồi?"
Tôi có ấn tượng tốt về Dionysus. Anh ta đã chiến đấu vì tôi trên đường đến địa điểm tổ chức tiệc. Tuy nhiên, câu chuyện đó khác với tình huống hiện tại. Tôi mở miệng và nói với một giọng cảnh giác.
"Anh đã đọc số phận của tôi?"
"Đúng. Olympus đọc số phận của ngươi. Nhưng nếu ngươi hỏi ta có phải là một trong số họ không thì ta không phải. "
"Ý anh là gì?"
Hiện thân của Dionysius chỉ mỉm cười. Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi ngay khi tôi nhìn thấy nụ cười này.
"Chắc là Olympus bắt đầu chia phe phái rồi?"
"Ngươi thực sự rất thông minh."
...Đã diễn ra rồi sao? Sự phát triển này nhanh hơn so với nguyên gốc. Việc Olympus chia tách đã được định sẵn nhưng nó đáng lẽ phải xảy ra sau ít nhất 10 kịch bản.
"Không chỉ là Olympus. Nhiều chòm sao khác đang nhắm đến ngươi. Họ là sự tồn tại rất mạnh mẽ."
Tôi cũng đoán thế. Nếu không thì 'số phận' của tôi đã không trớ trêu như vậy.
"Tại sao họ lại nhắm vào tôi chứ?"
"Những người mạnh mẽ e ngại ảnh hưởng mà ngươi mang tới."
"Tôi chỉ là một chòm sao non nớt."
"Đó là cách nó nên như vậy. Tuy nhiên, kịch bản bắt đầu trên Trái đất rất đặc biệt. Một số chòm sao tin rằng đây là viễn cảnh mà chúng ta chờ đợi từ rất lâu. Ahh, đừng biểu cảm như vậy. Ta không nói điều này để ngươi có thể hiểu."
Tôi muốn nói rằng khuôn mặt của tôi luôn trông như thế này nhưng Dionysus vẫn tiếp tục. "Trong mọi trường hợp, chỉ cần biết rằng kịch bản này rất quan trọng đối với chúng ta. Sau đó thì ngươi đã xuất hiện trong kịch bản."
"Tôi không biết nó là gì nhưng có vẻ tôi đã làm mọi thứ trở nên phức tạp?"
"Đúng. Ngươi nhất định sẽ trở thành một chướng ngại vật. Ngươi sẽ ít bị ảnh hưởng bởi xác suất hơn các chòm sao khác. Ngươi có sự phát triển và sức mạnh vượt trội so với các hóa thân khác. Đó là lý do tại sao một số tinh vân tin rằng ngươi nên được hấp thụ hoặc bị loại bỏ."
Tôi thoáng nhìn Dionysus. "Tại sao anh lại cho tôi biết thông tin này?"
Đây là điều tôi tò mò nhất. Tại sao Dionysus lại tỏ ra tử tế với tôi cơ chứ?
"Vì ta thích câu chuyện của ngươi." Dionysus cười đắc ý và nói thêm. "Một số chòm sao và ta tin rằng ngươi có thể đạt đến ■■■."
_______
Jung Heewon và cả nhóm đã dành cả ngày để điều tra về ngục tối của Paradise. Không có cách nào để xâm nhập với một lượng lớn người cùng một lúc nên cả nhóm quyết định phân ra. Cách Jung Heewon chọn rất đơn giản.
"Tôi sẽ thâm nhập vào."
Đến chiều, bọn tội phạm mới xuất hiện. Uriel đưa cho cô chiếc Áo choàng tàng hình và cô đi theo sau lính canh khi hầm ngục mở. Các lính canh và những tên tội phạm bị bắt đã đi qua cánh cửa hầm mà không phát hiện sự hiện diện của cô.
Nhà tù sâu hơn cô nghĩ nhiều và nó tối ngoài sức tưởng tượng của cô.
'Chúng ta sẽ đi xuống đâu?'
Nó có độ sâu khiến cô cảm thấy khó hiểu. Tại sao nó cần phải sâu như vậy, ngay cả khi nó là một nhà tù đi chăng nữa? Sẽ rất bất tiện khi di chuyển...
Cô đang cảm thấy nghi ngờ thì bước chân của lính canh dừng lại. Thật kỳ lạ, tất cả họ đều trông căng thẳng.
"Tất cả các người, di chuyển qua đó! Chúng tôi sẽ rút lui ngay lập tức!"
Các lính canh sợ hãi, như thể đây là nơi họ không nên vào. Đối với đội trưởng đội cận vệ cũng vậy. Sau đó, một cánh cửa sắt dày mở ra và khi nó được mở ra, có thể nhìn thấy một lối vào đầy những thanh kim loại. Có nhiều lớp thanh thép. Đó là một nhà tù với hệ thống phòng thủ quá mức được thiết kế để nhốt con người.
"Mau vào trong!"
Lính canh đuổi tù nhân vào trong rồi nhanh chóng chạy đi.
"Aaack!"
"Cứu với!"
Jung Heewon lẫn vào với các tù nhân và lùi lại ngay trước mắt. Tại sao những người này lại bị ném vào đây? Điều gì đang xảy ra ở đây?
"U-Uhh... nơi này là đâu?"
Các tù nhân nhìn xung quanh. Có một thứ ánh sáng yếu ớt nhưng lại vô cùng tăm tối. Jung Heewon cũng sẽ bị mất phương hướng trong bóng tối nếu không có kỹ năng Nhìn đêm.
'Nhà tù đây sao?'
Cô nhìn xung quanh và không cảm thấy giống nhà tù chút nào. Cảnh quan xung quanh giống với hang động hơn và không có phương pháp nào để phân biệt giữa các tù nhân. Không, ngay từ đầu không có tù nhân nào khác bị nhốt ở đây.
'Làm thế nào để phân phát thức ăn? Cái quái gì thế này?'
Một hệ thống 'ngục tối' không thể hiểu được. Các tù nhân mà cô ấy ở cùng cũng rất bối rối.
"Chúng ta phải làm gì ở đây?"
"Xin lỗi! Có ai ở đó không?"
Các tù nhân sợ hãi hét lên nhưng không có tiếng trả lời. Thay vào đó, những âm thanh yếu ớt được truyền ra từ trong bóng tối.
Jung Heewon từ từ rút Thanh kiếm phán xét ra. Lúc cô bước vào đây, tiếng kêu của thanh kiếm đã trở nên dữ dội hơn.
'Điều này...'
Một cảm giác kỳ lạ truyền đến lưng cô và Jung Heewon hét lên, "Mọi người, chạy đi!"
Tuy nhiên, đã quá muộn. Quái vật lao ra từ bóng tối và vồ lấy người.
"Uwaaaack!"
"Cứu tôi! Kuaack! "
Những sinh vật giống như con báo này đã ngẫu nhiên cắn vào tay và chân của họ. Chân tay họ bị xé toạc như đồ chơi và máu bắn tung tóe.
Ban đầu cô chỉ định giải cứu người phụ nữ từ ga Geumho nhưng mọi chuyện đã thay đổi. Kỹ năng Sát quỷ lv. 10 được kích hoạt và một luồng khí đỏ bao quanh cơ thể cô.
Kendo của cô ấy đã vẽ một đường hoàn hảo trên không trung. Cơ thể của con báo được cắt đôi một cách ngay ngắn. Những con báo kích động cứ bám theo cô nhưng cô đã dọn dẹp lũ quái vật.
Sức mạnh của Jung Heewon đạt đến đỉnh điểm ở một nơi mà ma quỷ tràn ngập.
"T-Tôi không biết cô là ai nhưng cảm ơn cô..." Những người trong bóng tối tìm thấy sự hiện diện của cô ấy và cảm ơn cô. Tuy nhiên, Jung Heewon không thể nhận lời cảm ơn. Cô đã nhìn thấy khuôn mặt của những con báo.
'Cái quái gì?'
Những con báo với khuôn mặt của con người. Theo phản xạ, Jung Heewon chạy xuyên qua bóng tối.
Mọi cảm quan của cô trở nên lạnh buốt vì sợ hãi.
Cô chạy và nhanh chóng đến một hang động lớn vượt qua khả năng đo lường của cô. Chính xác mà nói, đó không phải là một cái hang. Có vô số quái vật trong đó. Đây giống như ranh giới của quỷ.
Có các loài cấp 5, cấp 4 và thậm chí cấp 3. Có cả những con quái vật mà cô không biết xếp hạng.
"Đây là Paradise..."
Cô ấy không thể tìm thấy người phụ nữ đến từ Ga Geumho. Tất nhiên, Jung Heewon sẽ không thể tìm thấy người phụ nữ. Cô ấy đã bị ăn hoặc...
"Kuaaah!"
Cô ấy sẽ trở thành một trong những con quái vật này. Những con quái vật cảm thấy sức sống của cô và rất vui mừng. Hầu hết chúng là giống lai giữa quỷ và các loài quái vật khác. Một số trông giống như vua côn trùng trong khi có loài là loài bên ngoài... mặc dù đây chỉ là hình dáng bên ngoài.
Các tù nhân tiến lại phía sau cô.
"Đừng đến đây!"
Trước khi tiếng kêu của cô ấy vang lên, mặt đất bắt đầu rung chuyển và bữa tiệc của những con quái vật bắt đầu. Những con quái vật chạy ra khỏi hang động như kiến. Jung Heewon cắn môi và dùng ngọn lửa địa ngục của mình một lần nữa.
'Mình không nên vào đây một mình.'
Không, những người khác có thể làm gì nếu họ đi cùng cô đây? Liệu Lee Hyunsung và những đứa trẻ có thể chiến đấu chống lại những kẻ thù đông đúc này? Đúng hơn, thật tốt khi cô ấy đến một mình.
"Kuaaack!"
Các tù nhân bị gặm nhắm bởi nỗi sợ hãi trong khi Jung Heewon sử dụng Thanh kiếm phán xét và Ngọn lửa địa ngục. Sức nóng hừng hực của ngọn lửa tống lãnh thiên thần khiến những con quỷ sợ hãi phải lùi lại và thận trọng hơn.
Cô không biết cuộc đối đầu này có thể tiếp tục bao lâu nữa. Một số quái vật đã theo dõi chuyển động của ngọn lửa và dám nhảy về phía trước.
"Ồ, cô là hóa thân của một thiên thần."
Theo giọng nói này, những con quái vật không sợ ngọn lửa lùi về sau những tiếng rên rỉ yếu ớt.
Cô quay lại và thấy Reinheit. Anh ta hỏi, "Cô đã sẵn sàng để trở thành người đứng đầu đội cận vệ chưa?"
"...Anh có thể nói điều đó sau khi thấy tôi như này?"
Jung Heewon nói với anh ta, "Anh là một tên dối trá. Paradise? Thoát khỏi sự kinh hoàng của kịch bản? Anh có thể nói điều đó với tôi sau khi tạo ra nơi này à?"
Cô chĩa thanh kiếm phán quyết về phía Reinheit. Kim Dokja đã đúng. Không có cái gọi là thiên đường trên thế giới này. Họ... nhất định phải tiếp tục kịch bản.
Reinhart nói, "Nếu cô muốn giết tôi, cô có thể."
"Tôi không cần sự cho phép của anh."
Cô đương nhiên sẽ làm như vậy. Cô sẽ mượn sức mạnh của nhà tài trợ của mình và kết thúc cơn ác mộng khủng khiếp này.
[Thời gian phán xét được kích hoạt!]
[Các chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đang đấu tranh với yêu cầu của bạn.]