TOÀN TRÍ ĐỘC GIẢ - SING SHONG (P1)

"Bức tường thứ tư nói, ch ỗ nà y là đâ u?"


[Đừng có bắ t chư ớ c t ôi.]


Tôi đi xuyên qua chân trời của câu chuyện. Chính xác mà nói, tôi đã đi bộ được bốn ngày. Bất cứ ai bước đi mãi trên những đống rác bất tận sẽ cảm thấy muốn nói chuyện với bức tường.


Tôi lẩm bẩm về những mảnh vụn của câu chuyện. "Kim Dokja nghĩ. Mình sẽ nhặt cái đó."


Vì còn một khoảng trống đáng kể trong Áo khoác không gian vô hạn, nên tôi đã cất giữ tất cả những câu chuyện tôi nhặt được trong đó. Rồi Bức tường thứ tư trả lời,


[Ng u n gốc.]


Thật tốt khi không phải tự nói chuyện với chính mình. Tôi không biết danh tính của Bức tường thứ tư nhưng rõ ràng nó không phải là kẻ thù. Đúng hơn, nó còn cứu tôi khỏi hình phạt lưu đày...


[Bu ồ n ng ủ.]


"Cố thêm chút nữa. Tao nghĩ mày nên nói gì đó để lên tinh thần."


Thật khó để sống sót sau hình phạt lưu đày ngay cả khi đã tạo được một thân xác và có vẻ rằng đống rác này còn chưa đến điểm kết thúc. Có lẽ nỗi đau này sẽ tiếp tục cho đến khi tôi quay trở lại kịch bản.


[Một số câu chuyện hấp dẫn đang gây ra xung đột cấu hình.]


Lamarck Kirin có thể là một thuộc tính tiến hóa với tương đối ít tác dụng phụ nhưng sự cân bằng trong câu chuyện đã khiến cơ thể hóa thân hiện tại của tôi kêu răng rắc. Nó vẫn chưa nghiêm trọng nhưng nếu tôi chiến đấu hoặc làm những hành động không cần thiết, cơ thể tôi chắc sẽ lại sụp đổ một lần nữa.


... Chà, chả có gì là dễ thực hiện cả. Đây là lý do tại sao tôi không vội vàng mặc dù muốn trả thù tinh vân.


[Khu vực kịch bản đang tiến gần hơn.]


Điều đầu tiên tôi phải làm là vào kịch bản của Thế giới Quỷ. Người đàn ông mặt bứu đã ném tôi đến nơi này nhưng tôi biết làm thế nào để có được kịch bản ở đây.


Tôi đã lên một kế hoạch sơ bộ. Lộ trình mà tôi đang đi giống hệt như Yoo Jonghyuk của lần hồi quy 111. Do đó, nếu không xảy ra điều gì bất thường thì kế hoạch này sẽ đi đúng hướng.


...Nói đến nó, trong lần hồi quy thứ 111 của Yoo Jonghyuk có quá nhiều việc.


Khoảng thời gian mà tác giả của Con đường sinh tồn rơi vào cảnh ế ẩm một thời.


Chỉ là sau khi đọc qua chương thứ 1000 và tôi nhớ mình đã để lại bình luận với lời khuyên về một số thứ. Tôi không biết có phải vì nhận xét của mình hay không mà một nhân vật mới đột nhiên xuất hiện và câu chuyện thay đổi...


Đột nhiên, Quả trứng Dokkaebi lục đục trong tay tôi. Tôi tiếp thu một số mảnh vỡ của câu chuyện và vuốt ve quả trứng.


"Phải phải, nhóc rất dễ thương."


Tôi cảm thấy linh hồn mà tôi đã cứu đang thức tỉnh trong một cuộc đời mới. Nó rất lạ. Quả trứng có thể sẽ nở trong một tháng. Khi đó, kế hoạch của tôi sẽ thành hiện thực.


Nhân tiện, khi nhóc con này nở, không thể gọi là Shin Yoosung được... tôi nên đặt tên cho nhóc con này là gì đây?


[Vào lúc này, Kim Dokja nghe thấy một âm thanh.]


Tôi nép mình sau đống rác và nín thở.


Tôi cảm nhận được không chỉ một hay hai, mà có ít nhất hàng chục hoặc hàng trăm. Tôi nhìn ra ngoài để kiểm tra tình hình. Những sinh vật tương tự như con người hành động một cách vô hồn tìm kiếm những câu chuyện. Danh tính của họ đã rõ ràng.


Họ là những nô lệ bị bỏ rơi. Họ nhận lệnh từ những người đứng đầu của Cõi quỷ, thu thập các mảnh truyện xung quanh vùng chân trời để làm nhiên liệu. Họ không thông minh và sẽ không tấn công trước trừ khi bị đe dọa.


[Kim Dokja nghĩ: Nếu những nô lệ bị bỏ rơi đang di chuyển có nghĩa là có một 'khu liên hợp công nghiệp' gần đây.]


Các khu liên hợp công nghiệp giống như các thành phố trong Thế giới Quỷ. Chúng là những nhà máy tạo ra năng lượng bằng cách nghiền những mảnh truyện vụn vỡ và sẽ có một khu dân cư bao quanh nhà máy.


Nếu tôi nhớ không lầm thì khu liên hợp công nghiệp gần nhất sẽ là Khu liên hợp công nghiệp Syswitz.


"Nhanh cái chân lên! Hôm nay chúng ta sắp hết nhiên liệu rồi!"


Tôi ngạc nhiên và lại trốn sau đống rác. Một con quỷ với đôi cánh nhỏ và một chiếc sừng đang vỗ cánh và ra lệnh.


Một giám sát viên của khu liên hợp công nghiệp. Việc anh ta đến đây đồng nghĩa với việc quy mô của cuộc 'tụ tập' khá lớn.


Sau đó, một nô lệ bị bỏ rơi tiến đến đống rác mà tôi đang trốn đằng sau. Tôi đối mặt với nó mà không có bất kỳ nỗ lực tránh né nào.


"Grrrr...?"


Nô lệ bị bỏ rơi nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt đờ đẫn giống tinh tinh, không phải con người. Có lẽ hành tinh của nó đã bị phá hủy và nó là một trong những loài bị bắt cóc đến đây.


Họ là những người đã đánh mất viễn cảnh của mình và dựa vào những sinh vật khác để sống. Tôi nhìn thấy ký hiệu '6424' trên cánh tay của nó.


[Hiệu ứng của 'Ứng cử viên Quỷ vương' đã được kích hoạt.]


Ứng cử viên Quỷ vương. Đó là một thuộc tính tôi nhận được từ kịch bản Quỷ Vương thứ 73.


Sau đó, tôi bắt đầu nghe thấy những từ khó hiểu.


-Tôi muốn, dừng, lại.


Hả?


-Giết, tôi, đi.


Mong muốn được tự do tràn ngập trong mắt nó như thể bản thân sự tồn tại này thật đơn giản. Tôi nhìn vào đôi mắt đáng thương một lúc và thở dài.


[Kim Dokja nghĩ: Mình đoán chỉ có một cách.]


______


Sau một lúc, tôi đứng cùng với những nô lệ khác ở cổng khu công nghiệp. Những món đồ, bao gồm cả chiếc áo khoác không gian, được giấu sâu bên trong đống truyện mà tôi đang mang.


Dùng cách khác để nói thì bây giờ tôi đang khỏa thân. Đó là điều không thể tránh khỏi vì tôi phải càng giống như một nô lệ bị bỏ rơi càng tốt. Tôi ký hiệu '6424' của nô lệ vừa chết lúc nãy lên cánh tay trái tôi.


"Tiếp theo!"


Kế hoạch của tôi rất đơn giản. Tôi sẽ vào khu liên hợp công nghiệp bằng cách trà trộn với những nô lệ bị bỏ rơi. Việc kiểm tra những nô lệ bị bỏ rơi không nghiêm ngặt như kiểm tra những du khách khác.


"Cái gì, lợi nhuận hôm nay là 0?"


Tuy nhiên, tên giám sát này ngáng đường hơn tôi nghĩ. Tôi nuốt nước bọt khi thấy tên giám sát bùng nổ ngay trước mặt.


"Ê, tên ở đằng kia. Bắt lấy thằng ngu này và bỏ nó vào thùng nhiên liệu."


Người giám sát ném nô lệ bị bỏ rơi giống như đang xử lý một bộ phận máy móc.


Người giám sát là Quỷ Baron Chechefen. Gã kém hơn những quý tộc mà tôi gặp trong Lâu đài Bóng tối. Những người trong Lâu đài bóng tối có thể có nhiều câu chuyện hơn nhưng một nam tước là một nam tước. Gã là người mà tôi có thể giết mà không cần phải cố gắng.


"Kế tiếp! 6424!"


Vấn đề là điều gì sẽ xảy ra sau khi tôi giết gã. Các chủ nhân của các khu liên hợp công nghiệp là những 'công tước' hàng đầu của Thế giới Quỷ. Một công tước có nhiều khả năng sẽ để ý nếu người giám sát của một khu liên hợp công nghiệp bị giết.


Không cần phải nói, thật nguy hiểm khi đối phó với những quý tộc hàng đầu của Thế giới Quỷ bằng cơ thể hóa thân này của tôi.


Tôi có thể sử dụng thuộc tính ứng cử viên Quỷ Vương nhưng ngay từ đầu tôi không muốn bị chú ý.


Trong mọi trường hợp, tôi không thể không cảm thấy lo lắng vì nhiều lý do khi cầm giỏ của mình. Nếu mọi thứ trở nên khó khăn ở đây, kế hoạch trong tương lai của tôi sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều.


"G-Gì đây? Ngươi kiếm được rất nhiều đấy!"


May mắn thay, khuôn mặt của tên giám sát đỏ bừng sau khi xem tất cả những câu chuyện tôi mang đến. Tôi tự hỏi liệu gã có tìm thấy những món đồ tôi giấu trong đống mảnh vỡ không nhưng tôi không nghĩ gã là một người tỉ mỉ như vậy. Người giám sát vỗ cánh và hét lên,


"Bọn ngươi, học hỏi nó đi! Huh? Các ngươi không biết rằng năng suất gần đây không được tốt à? Với tốc độ này, tất cả bọn ngươi sẽ trở thành nhiên liệu hết đấy!"


Sự vô tội vạ của người giám sát khiến sự sợ hãi tràn ngập trong mắt những nô lệ bị bỏ rơi. Cho dù họ đã mất đi bao nhiêu, thì nỗi sợ hãi về cái chết vẫn còn.


"Làm tốt lắm 6424! Vào đi!"


[Bạn đã vào một vùng kịch bản.]


________


Tôi thoát khỏi con mắt của người giám sát và rời khỏi nhóm nô lệ bị bỏ rơi.


Tôi lục tung đống đồ và mặc từng món một. Tôi giữ lại những gì tôi cần và bỏ những thứ còn lại.


Tôi đi dọc con phố và ngay sau đó, một quảng trường lớn hiện ra.


Con người đã lang thang khắp nơi. Ngoài ra còn có yêu tinh, ajins và cả quỷ.


Đúng khi gọi Thế giới Quỷ là nơi sinh sống của con người. Không chỉ con người đến từ các chiều không gian khác nhau mà còn có vô số loài sinh sống ở đây.


Có những thương gia bán nhiều thứ khác nhau và mọi người mặc cả để mua chúng. Một ngôi làng tương tự như Paradise xuất hiện. Đó là nơi con người sinh sống và những câu chuyện tụ tập.


Tôi chợt nhớ lại một câu trong Con đường sinh tồn.


[Một thành phố được bao quanh bởi một bức tường lớn.


Những mái nhà bằng đá phiến thấp tạo ra một đường chân trời nhấp nhô.


Đôi khi còn thấy được những chiếc xe có động cơ hơi nước chạy qua đường phố.


Một thành phố với sự pha trộn của nhiều nền văn minh ở nhiều cấp độ khác nhau.


Hầu hết các chòm sao đều không quan sát nơi này nhưng đây cũng là nơi có sự sống. Một nơi mà mọi người chung sống cùng nhau với những kịch bản của riêng họ.


Đây là khu liên hợp công nghiệp.]


Nó giống như mô tả. Tôi có thể nói những lời này khi chứng kiến khu phức hợp công nghiệp của Thế giới Quỷ lần đầu tiên.


Cái tên 'Thế giới Quỷ' có một khung cảnh yên bình đến không thể tưởng tượng nổi. Tuy nhiên, nơi này không khác nhiều so với 'Trái đất', nơi con người tụ tập.


Với những người đã nghĩ như vậy, tôi muốn nói với họ một câu trong Con đường sinh tồn.


[Nếu bạn nghĩ ngược lại, nó có nghĩa là thế giới con người cũng khủng khiếp như vậy.]


Đúng vậy, câu từ này. Tôi nhớ lại nội dung của Con đường sinh tồn và chìm đắm trong những cảm xúc sâu lắng.


Khu liên hợp công nghiệp Syswitz của Vương quốc quỷ thứ 73. Ở đây tôi sẽ gặp một nhân vật sẽ cùng tôi chiến đấu chống lại tinh vân. Tất nhiên, họ không biết họ sẽ làm điều này...


[Một số câu chuyện hấp dẫn đang gây ra xung đột cấu hình.]


...Tôi cần phải di chuyển nhanh hơn. Tệ hơn nữa, Bức tường thứ tư đã kiệt sức không thể bám trụ được lâu.


[Muố n n gủ.]


Hở? Này, chờ một chút?


[Kỹ năng độc quyền 'Bức tường thứ tư' đã tạm thời chuyển sang trạng thái im lặng.]


Chết tiệt, vào lúc này? Đột nhiên, cái lạnh thấm vào người tôi và những tia lửa bắt đầu xuất hiện.


Hình phạt đày ải khiến cơ thể tôi không ổn định và một số người xung quanh nhận thấy sự hiện diện của tôi.


"Một kẻ lưu vong!"


Mọi người tránh xa tôi như thể tôi bị lây bệnh. Tôi nhanh chóng rời khỏi những con phố chính. Thời gian không còn nhiều.


[Ba cách để sống sót trong một thế giới đổ nát.]


Ở nơi này, tôi phải tìm 'nhân vật chính' thứ hai của câu chuyện.

Bình luận

Truyện đang đọc