TỐI CỔ CƯỜNG TÔNG - QUÂN THƯỜNG TIẾU

Quân Thường Tiếu thành công đả thông mười hai mạch, đồng thời đủ điều kiện để mở ra nhiệm vụ sử thi, nhưng sau khi hắn nhìn hết nội dung nhiệm vụ, bộ mặc lộ vẻ khó tin nói:



"Chỉ đơn giản vậy thôi á?"



Nhiệm vụ sử thi, giới thiệu nội dung cặn kẽ, mục tiêu nội dung rõ ràng.



Giới thiệu nhiệm vụ: Mười ngày sau ở quận Thanh Dương, tổ chức hai năm một lần sự kiện luận võ giữa các môn phái, chủ nhân dẫn theo 5 tên đệ tử tham gia.



Điều kiện nhiệm vụ: Có một đệ tử đạt ba thứ hàng đầu.



Thất bại nhiệm vụ: Không báo danh dự thi đúng theo thời gian quy định, toàn bộ đệ tử tham gia bị đào thải khỏi sự kiện.



Nhiệm vụ khen thưởng:???!



Ba cái dấu hỏi to đùng khiến da đầu Quân Thường Tiếu tê hết cả lên, suy sụp nói:



"Ba cái dấu hỏi khen thưởng là cái quỷ quái gì đây!"



Hệ thống nói:



"Nhiệm vụ sử thi khen thưởng, dựa theo mức độ hoàn thành nhiệm vụ của chủ nhân mà ban thưởng, cho nên mức thưởng không cách nào xác định rõ ràng"



"Điều kiện nhiệm vụ không phải đã nói là đệ tử đạt được ba thứ hạng đầu còn gì!"



Quân Thường Tiếu nói.



Hệ thống giải thích nói:




"Điều kiện nhiệm vụ chỉ là nói chung chung, nếu như đệ tử bản phái chỉ có một người xông vào ba thứ hạng đầu, hoặc ngược lại, mức độ khen thưởng sẽ theo đó mà thay đổi."



Quân Thường Tiếu nói:



"Một người đệ tử giết vào ba hạng đầu, cũng coi như là hoàn thành nhiệm vụ, bất quá hạn mức hoàn thành nhiệm vụ không cao, cho nên phần thưởng cũng không nhiều hay sao?"



"Xem như ngươi còn có não."



"Nếu như trong 5 tên đệ tử bản phái có 4 người đều chiếm thứ hạng đầu, vậy chẳng phải sẽ vượt mức hoàn thành, mức độ ban thưởng cũng sẽ vượt qua giới hạn hay sao?"



"Đúng vậy."



Quân Thường Tiếu nói:



"Không tham gia có vấn đề gì không?"



Hệ thống nói:



"Chủ nhân không tham gia đồng nghĩa với thất bại nhiệm vụ, chủ nhân sẽ phải nhận trừng phạt, trong một khoảng thời gian nhất định không cách nào đột phá cảnh giới."



"Trong bao lâu?"



"Cứ từ mười năm mà đếm."



Quân Thường Tiếu bất lực nói:



"Ý của ngươi là ta nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ sử thi rồi."



...



Lý Thanh Dương trên gương mặt bị đánh bầm dập, gắng gượng chèo chống thân thể suy yếu, từng bước đi tới đại điện, nói:



"Chưởng môn, người có dặn dò gì không?"



Một tiếng rèn luyện, đủ để hắn nhớ lại từng gương mặt cụ tổ nhà mình.



Quân Thường Tiếu nói:



"Ngươi có nghe qua tin quận Thanh Dương sắp mở sự kiện luận võ giữa các môn phái chưa?"



"Đệ tử có nghe nói qua."






Lý Thanh Dương xoa xoa khuôn mặt còn đau, nói:



"Sự kiện này mỗi hai năm tổ chức một lần, tính luôn ngày hôm nay là còn mười ngày nữa thì sự kiện sẽ khai mạc."



Đột nhiên, hắn ý thức được chuyện gì đó, lập tức nói:



"Chưởng môn, môn phái chúng ta có báo danh dự thi không?"



"Đương nhiên là không."



"Vậy tốt quá rồi."



"Bất quá, ta đang định đi báo danh nha."



Lý Thanh Dương xảo quyệt nói:



"Chưởng môn, đây là sự kiện cho các môn phái cao cấp luận võ, Thiết Cốt phái chúng ta tham gia chỉ có nước làm trò cười cho người ta mà thôi."



Quân Thường Tiếu để hai khuỷu tay lên thành ghế, hai mu bàn tay chống lên nâng cầm, nói:



"Ngươi cứ vậy mà đối với mình, đối với môn phái không có một chút lòng tin sao?"



Lý Thanh Dương nghiêm nghị nói:



"Dựa theo kiến thức mà đệ tử biết thì loại sự kiện luận võ này, các môn phái đều đưa ra những nhân tài kiệt xuất ra tham chiến, thực lực đều đạt đến cảnh giới Võ Đồ cảnh đấy."



"Thật vậy sao?"



Quân Thường Tiếu nhíu hai hàng lông lại.



Tất cả đệ tử bản phái chỉ ở cảnh giới Khai Mạch, chống lại Võ Đồ đã đầy đủ gian nan rồi, huống hồ muốn giết tới ba thứ hạng đầu.



Lý Thanh Dương tiếp tục nói:



"Hạng nhất trong cuộc luận võ lần trước là một tên đệ tử lục lưu Hoa Lăng Môn, thực lực của hắn đạt tới Võ Đồ tam trọng."



Quân Thường Tiếu càng nhíu mày sát hơn.



Nếu như trong cuộc luận võ này cũng có Võ Đồ tam trọng tham gia, đệ tử bản phái đấu với người ta thế nào đây?



Nhiệm vụ sử thi á?



Con em nó đây là nhiệm vụ địa ngục thì có!



Quân Thường Tiếu nói:



"Báo danh tham gia môn phái luận võ ở đâu?"



Chưởng môn vẫn còn nuôi ý định tham gia?



Lý Thanh Dương tuy muốn tuyệt khẩu, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng nói:



“Sự kiện môn phái luận võ lần này tổ chức ở thành Lịch Dương."



"Thành Lịch Dương? Đó không phải là nơi gia tộc Tiêu Tội Kỷ khai gia lập nghiệp sao?"



"Chưởng môn nói chính xác trăm phần trăm."



Quân Thường Tiếu hơi trầm ngâm, nói:



"Ngươi đi thông báo cho Lục Thiên Thiên, Tô Tiểu Mạt, Điền Thất, còn có Tiêu Tội Kỷ, bắt đầu từ sáng mai bổn tọa sẽ cho bọn họ tham gia một đợt huấn luyện yêu nghiệt."



"Huấn luyện yêu nghiệt?"



Lý Thanh Dương đơ hết cả mặt.



Quân Thường Tiếu đi xuống, vỗ vỗ vai hắn, lời nói đầy thâm ý, nói:



"Môn phái luận võ mười ngày sau,



Bổn tọa sẽ để các ngươi đến tham gia, mục tiêu chính là ba thứ hạng đầu!"



"Á..?"



Lý Thanh Dương trợn mắt hốc mồm.



...



Nhiệm vụ sử thi mà thất bại, cảnh giới sẽ bị niêm phong trong mười năm, cho dù đây có là con đường địa ngục, Quân Thường Tiếu cũng phải đi đến cùng.



Hắn xem trọng nhất là Lục Thiên Thiên cùng Lý Thanh Dương, người trước thì thâm tàng bất lộ, người sau thì tư chất hiếm có, Tô Tiểu Mạt và Điền Thất mặc dù so ra kém hơn một chút, nhưng trong vòng mười ngày tiến hành huấn luyện yêu nghiệt, có lẽ thực lực sẽ được đề cao không ít.



Còn về việc để Tiêu Tội Kỷ xuất chiến, Quân Thường Tiếu hy vọng hắn có thể ở trước mặt Tiêu gia, dùng thực lực chứng minh với gia môn của mình rằng hắn không phải là một tên phế vật.



Chuyện này, hơi có chút gió bay lượn...



Hôm sau.



Quân Thường Tiếu đem số nhiệm vụ môn phái còn lại, phân phối cho các đệ tử, sau đó hắn mang Lục Thiên Thiên cùng bốn tên đệ tử, đi vào trước mặt Linh Pháp Trận ‘đệ tử’, nói:



"Trước tiên các ngươi tiến vào trong tu luyện hai tiếng đồng hồ đi."



Ánh mắt của Tô Tiểu Mạt và Điền Thất nóng rực như có lửa đốt.



Lục Thiên Thiên nói:



"Chưởng môn, người có thật muốn cho chúng ta đến tham gia môn phái luận võ quận Thanh Dương?"



Quân Thường Tiếu lộ vẻ mặt nghiêm túc nói:



"Không chỉ tham gia cho vui, bổn tọa còn muốn các ngươi giết tới ba thứ hạng đầu nữa kìa!"



"Quá khó nha."



Lục Thiên Thiên nói.



Quân Thường Tiếu nói:



"Có khó khăn mới có chí vươn lên, các ngươi dõng dạc nói một tiếng với bổn tọa, các ngươi có thể làm được hay không?!"



"Làm được!"



Lý Thanh Dương cùng ba người Tô Tiểu Mạt cùng kêu lên hét lớn.



"Tiến vào tu luyện đi!"



"Vâng!"



Bốn người tiến vào trận pháp đã mở, bắt đầu tu luyện.



...



Trong phòng huấn luyện.



Tiêu Tội Kỷ cúi thấp đầu nói:



"Chưởng môn, người vẫn nên cho một vị sư huynh khác tham gia đi, đệ tử rất khó làm tròn trách nhiệm."



Mặc dù phòng cải tạo cơ bắp mang đến cho hắn niềm tin, nhưng chưởng môn muốn cho hắn luận võ với các đệ tử khác, niềm tin của hắn vẫn như lúc ở thành Lịch Dương, không có một chút hy vọng nào cả.



Quân Thường Tiếu nói:



"Ngươi là muốn trốn tránh sao?"



Tiêu Tội Kỷ đau khổ nói:



"Đệ tử không muốn làm ảnh hưởng thanh danh môn phái."



Hắn không ngại mất mặt, cũng không ngại người khác chê cười, thế nhưng hắn là người đại diện cho Thiết Cốt phái, không muốn vì một chút sức lực phế vật của mình mang đến cho môn phái sự sỉ nhục.



Quân Thường Tiếu kéo Tiêu Tội Kỷ đến gần, trầm giọng nói:



"Trong vòng mười ngày, thành thành thật thật mạnh mẽ hơn cho bổn tọa, dùng thực lực của chính mình cho đám người kia biết, Tiêu Tội Kỷ ngươi cho dù không có linh căn và tu vi thì vẫn như cũ là một tên thiên hài ngàn năm có một!"



Cảm xúc của hắn có chút thăng hoa, nói năng văng cả nước bọt ra ngoài.



Tiêu Tội Kỷ nhìn ánh mắt của chưởng môn, tâm hồn dần dần ấm áp hơn, đó là một loại cảm giác nhận được sự tin tưởng vô cùng của người khác, dù cho hắn chỉ là một tên phế vật...



"Rộp rộp!"



Tiêu Tội Kỷ nắm chặt hai tay, lớn tiếng nói:



"Đệ tử tuân lệnh!"



"Xoát!"



Quân Thường Tiếu vung tay một cái, ném hắn vào bên trong phòng huấn luyện, thời gian sử dụng là… 20 tiếng!



Trong lúc Tiêu Tội Kỷ đang bị từng nắm đấm ‘xoa bóp’ toàn thân, đồng thời vận chuyển Dịch Cân Kinh, thân thể làm một công hai chuyện.



Ta muốn mạnh mẽ hơn!



Ta muốn chứng minh bản thân!



Ta muốn môn phái không phải chịu nhục!



Tiêu Tội Kỷ mang theo loại ý nghĩ này, một ngày chỉ ăn một bữa cơm, ngủ một tiếng, tất cả thời gian còn lại đều vùi đầu vào trong phòng huấn luyện.



Quân Thường Tiếu tiêu hao thêm 40 điểm cống hiến môn phái, mua sắm hai phòng tập rèn luyện cơ bắp, chuẩn bị cho Lý Thanh Dương cùng Tô Tiểu Mạt ba người hoàn tất tu luyện ở Linh Pháp trận xong, lập tức bắt đầu tiến hành cải tạo cơ bắp.



Ba người bọn họ cũng là ngày ăn một bữa cơm, ngủ một tiếng, thời gian còn lại chia ra một nửa ở Linh Pháp trận, một nửa trong phòng huấn luyện.



Lục Thiên Thiên chưa một lần tiến vào phòng huấn luyện, vẫn luôn xếp bằng hấp thu linh khí tu luyện trong trận pháp.



Năm tên đệ tử bắt đầu hành trình huấn luyện yêu nghiệt, thời gian kết thúc là trước giờ bắt đầu sự kiện môn phái luận võ.



...



Thành Lịch Dương.



Trong lúc đám đệ tử tiến hành huấn luyện yêu nghiệt, Quân Thường Tiếu đã chạy tới đây.



Sân luyện võ ở phía nam thành, vài ngày sau sẽ khai mạc sự kiện, ngay lúc này có rải rác một vài trưởng lão môn phái cùng nhau vây quanh ở đằng trước một cái bàn, mục đích chính là báo danh tên môn phái cùng tên đệ tử tham gia.



"Người kế tiếp."



Người trung niên ghi danh hô to.



Quân Thường Tiếu đi tới.



Người trung niên không ngẩng đầu, quẹt quẹt lấy mực nước, nói:



"Tên môn phái."



"Thiết Cốt phái."



Vèo.



Người trung niên đang cầm bút định ghi chép, tay bỗng nhiên cứng ngắc, ngẩng đầu trong sự ngạc nhiên.



Các trưởng lão môn phái đã báo danh lần lượt dừng bước, trên mặt mang theo vẻ không tin đây là sự thật nhìn về phía Quân Thường Tiếu.



"Thiết Cốt phái?"



"Đây không phải môn phái cửu lưu ở thôn Thanh Dương sao?"



"Sự kiện môn phái luận võ hai năm một lần, môn phái đến tham gia đều từ cấp bậc bát lưu trở lên, Thiết Cốt phái đến đây làm xiếc hay gì?"

Bình luận

Truyện đang đọc