TỔNG TÀI CỰC SỦNG CÔ VỢ HỢP ĐỒNG


Vương Thiên Minh và Chu Phỉ về nhà, sau khi tắm rửa sạch sẽ và ăn tối thì cô muốn làm việc trên máy tính nhưng lại bị anh quẳng máy tính sang một bên và nói chuyện:
_ Phỉ Phỉ, chuyện của Triệu Vy Oanh cũng đã được giải quyết rồi, còn hai người Lâm Vỹ và Vân Trang thì em muốn xử lý như thế nào?
_ Hai người họ đứng sau giật dây, trong tay em còn có những bằng chứng phạm tội của hai người họ nếu như họ muốn đối đầu với em thì nhất định em sẽ không bỏ qua.
_ Nhưng nếu như hai người họ không muốn gây chuyện với em nữa thì sao?
_ Anh yên tâm, bọn họ không thể ngồi yên chờ thời được, em còn biết một chuyện động trời của Âu Dương Chí.
Vương Thiên Minh nhìn cô không trả lời, ánh mắt như muốn cô nói nhanh một chút.

Chu Phỉ không để anh đợi lâu, giọng nói ngọt ngào vang lên đều đều:
_ Âu Dương Chí bị phạm vào tội quan hệ với trẻ vị thành niên khi còn ở nước ngoài, cũng vì chuyện này mà hắn mới quay về đây và tình cờ Lâm Vỹ và Vân Trang cũng biết chuyện.
_ Chuyện này thật không thể tin được, vậy chúng ta có giúp Âu Dương Chí nữa không?
_ Giúp đỡ Âu Dương Chí một tay trừ khử hai người kia rồi sau đó mới buộc tội Âu Dương Chí sau.
_ Phỉ Phỉ, có phải em đã tính hết mọi chuyện rồi không?

Chu Phỉ không nhìn anh, ánh của cô dừng ngay vào màn hình máy tính đang hiển thị bộ phim cô thích nhất, một thân ảnh ở trần đập thẳng vào mắt cô.
Vương Thiên Minh nhìn theo ánh mắt của Chu Phỉ thì thấy thân ảnh không mặc áo kia của người đàn ông trong máy tính, khuôn mặt của anh đen lại đôi chút tay phải cũng tự nhiên đưa qua eo cô ôm sát vào người, giọng nói mê hoặc bên tay cô:
_ Phỉ Phỉ, của anh chưa đủ quyến rũ sao? Hay là em nhìn không đã?
_ Em...!em nào có, chỉ là vô tình phim đang chiếu ngay cảnh này thôi mà!
_ Là vậy sao? Không quan trọng, chúng ta vận động chút đi.
Vương Thiên Minh không cho cô có cơ hội trả lời, lập tức đưa môi mình áp lên môi cô, nụ hôn mãnh liệt làm cho Chu Phỉ mê hoặc theo.
Tay anh đưa lên kéo một bên áo của cô xuống, khung cảnh kiều diễm khó cưỡng nhưng lại bị tiếng chuông điện thoại phá hủy.
Vương Thiên Minh chẳng muốn nghe máy nhưng Chu Phỉ thủ lại muốn nghe vì tiếng chuông điện thoại đã cứu cô một mạng, cũng chẳng biết sau cuộc gọi này thì sáng mai cô có thức giấc nổi hay không thì do anh quyết định.
Chu Phỉ nhìn vào màn hình điện thoại rồi kết nối với máy tính và chỉnh lại áo quần sau đó mới nhận cuộc gọi.
_ Chào mẹ, mẹ khỏe không ạ?
_ Mẹ khỏe, mà mẹ không làm phiền hai đứa chứ? Sắc mặt của Thiên Minh không tốt chút nào, bị ốm sao?
_ Không, anh ấy khỏe như trâu vậy á! Bao giờ mẹ về, con nhớ mẹ rồi!
_ Phỉ Phỉ thật ngoan, hết tuần này mẹ sẽ về, tuần sau đi dự tiệc showbiz cùng con có chịu không?
_ Dạ chịu.
_ Thế thôi mẹ cúp máy đây, con ngủ sớm đi nha!
_ Vâng, mẹ ngủ ngon.
Vương Thiên Minh như được ân xá lập tức nhàu đến như sói đói vài ngày chưa được ăn, Chu Phỉ không thể chống cự lại sức của anh nên mặc anh muốn làm gì thì làm.
Sáng hôm sau, Chu Phỉ vẫn đang còn chăn ấm nệm êm thì nhận được cuộc gọi đến cửa Lý Nhất, nhấc máy nghe, giọng nói nhanh của Lý Nhất làm cô phải tỉnh ngủ:
_ Chị dâu, cô mau đến Chu thị đi, Vân Trang đến gây sự.
_ Ai cho cô ta vào Chu thị, anh giữ chân cô ta một chút tôi đến ngay đây!
Chu Phỉ nhanh chóng thay đồ rồi chạy ngay đến Chu thị, chẳng hiểu vì sao Vân Trang nổi điên chuyện gì lại đến tìm cô gây chuyện.
Rất nhanh Chu Phỉ đã có mặt dưới sảnh của Chu thị, cô đi đến trước mặt của Vân Trang nhìn cô ta với ánh mắt tức giận nói lớn:

_ Vân Trang, mày nổi điên chuyện gì mà gây sự vô cớ chứ hả?
_ Mày còn dám nói, mày đã có Vương Thiên Minh bên cạnh rồi còn quyến rũ Lâm Vỹ làm gì nữa chứ? Mày mặt dày đến nỗi mà bò lên giường của chồng tao là sao?
Chu Phỉ bây giờ mới hiểu rõ chuyện cô ta muốn nói là gì, thì ra cô ta muốn tra ra chuyện đoạn clip của Lâm Vỹ và người phụ nữ ở hộp đêm.
Chu Phỉ lúc này bình tĩnh lạ thường, xem như chẳng có chuyện gì lớn lao mà từ từ đi đến sofa ngồi xuống.

Lý Nhất nhìn cô khó hiểu hỏi:
_ Chị dâu, sao chị như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy?
_ Chuyện này đâu đáng để tôi quan tâm.

Là chồng cô ta ham mê của lạ nên là ra ngoài tìm người phụ nữ khác là chuyện bình thường thôi!
Vân Trang tức giận đi đến muốn tặng cho Chu Phỉ một cái tát nhưng Lý Nhất đã thấy được hành động của cô ta nên đã ngăn lại và hất văng cô ta ngã ra sàn.
_ Chu Phỉ, mày nói như vậy là đã thừa nhận chuyện mày với Lâm Vỹ là thật? Tao không ngờ mày trơ trẽn như vậy á, chuyện này mà để cho Vương Thiên Minh biết thì tao xem anh ta sẽ phản ứng như thế nào!
_ Vậy mày không điều tra thử xem người đó có thật sự là tao hay không? Anh ta nói thì mày liền tin chẳng nghi ngờ gì, vậy mày nói xem nếu như người đó là tao thì Lâm Vỹ có giữ được cái mạng đến ngày hôm nay không?
Vân Trang suy nghĩ lời nói của Chu Phỉ, vẻ mặt tức giận đã thay vào vẻ mặt trầm ngâm nhưng cô ta chẳng muốn bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy nên đã cầm lấy điện thoại đăng đoạn clip đó lên mạng.
Chu Phỉ biết suy nghĩ và hành động của cô ta hiện tại là gì, cô cũng muốn xem thử là ai mất mặt đây!

Tin nhắn thông báo reo liên tục trên màn hình điện thoại, Vân Trang đứng lên nhếch mép cười, giọng nói khinh thường lộ rõ:
_ Chu Phỉ, tao muốn xem thử là mày bị Vương Thiên Minh đuổi đi như thế nào! Chờ mà xem, kết quả sẽ không như mày mong đợi đâu!
_ Mày đã xem hết thông báo hay chưa, nếu chưa thì xem hết đi rồi hẵng nói chuyện tiếp!
Lý Nhất đứng bên cạnh xem tin tức, rất nhanh đã thoát ra và nhắn tin cho Vương Thiên Minh, cậu đây là muốn người nào đó biết chuyện một chút chứ không phải là nhiều chuyện!
Vương Thiên Minh nhận được tin nhắn thì vào xem tin tức ngay, anh liền liên lạc với người phụ nữ trong đoạn clip nhờ cô ấy giải thích chuyện này.
Người phụ nữ kia cũng chẳng hẹp hòi gì mà không giúp, cô ấy còn phối hợp rất nhịp nhàng đánh nhanh thắng nhanh, một bước khiến cho Vân Trang phải muối mặt.
Lâm Vỹ biết chuyện thì cũng đã muộn màng, mọi chuyện xem như chấm dứt tại đây, mọi bằng chứng phạm tội của hai người họ đã bị Âu Dương Chí gửi đến cảnh sát và ngay lập tức bị bắt giam tra hỏi.
Vân Trang và Lâm Vỹ bị buộc tội lừa gạt chiếm đoạt tài sản, nhiều lần dùng chất cấm trong quán bar, buôn bán chất cấm và cố ý gây thương tích.
Hai người hỏi ra thì mới biết người tố cáo họ là Âu Dương Chí, cũng không muốn chết một mình nên đã kéo theo Âu Dương Chí cùng chết chung.

Bằng chứng Âu Dương Chí quan hệ với trẻ vị thành niên ở nước ngoài đã được điều tra rõ ràng và cũng đã kết án tù giam..


Bình luận

Truyện đang đọc