TỔNG TÀI ĐẠI NHÂN, MÃI MÃI CON ĐƯỜNG THEO ĐUỔI VỢ



Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânNhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cúp điện thoại, cuối cùng trong lòng Quân Tử Khuynh cũng tốt hơn chút, nghĩ đi nghĩ lại liền ngủ mất.

Ngày hôm sau công ty Lạc thị liền đã phái xe đưa Quân Tử Khuynh và hai cố vấn hạng mục khác.

Hàn Nghệ dặn dò đến: "May mắn ME cách Lạc thị không quá xa, có chuyện gì cứ gọi mình nhé."

Quân Tử Khuynh ôm Hàn Nghệ một hồi, cuối cùng nhìn thoáng qua cao ốc Lạc thị.

Lạc Thừa Hiên, hãy chờ em.

"Nghệ Nghệ, tạm thời chúng ta không có cách nào làm việc với nhau, cậu phải cố gắng lên."


Hàn Nghệ vỗ một bờ vai của mình: "Mình mà cậu cũng không yên tâm à."

Quân Tử Khuynh bật cười, ánh mặt trời chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của Quân Tử Khuynh, đẹp đến mức không nói nên lời.

Ngay cả Hàn Nghệ cũng nhìn đến ngây người, máy móc vẫy tay đưa tiễn.

Trên xe Quân Tử Khuynh bảo Cử Giai Hoa chia tư liệu hạng mục lần này làm bốn phần, ba người bọn họ mỗi người một bản, một bản khác, giao cho ME.

Quân Tử Khuynh cầm bút lên đánh dấu vào tài liệu, chăm chú nghiên cứu tài liệu.

Trong bất tri bất giác, đã đi tới cao ốc tổng bộ của ME.

Cử Giai Hoa nhìn thoáng qua, sửa lại âu phục: "ME, tôi tới đây."

Quân Tử Khuynh dẫn đầu đi theo người của ME tới khu làm việc của mình.

Thật ra Quân Tử Khuynh biết ME rất giàu, chỉ là không ngờ trang trí bên trong cũng hoành tráng như thế.

Bảo sao người người đều tranh nhau vỡ đầu để được vào ME, không khí làm việc nơi này rất tốt.

Sửa soạn lại bản thân, Quân Tử Khuynh lại bắt đầu công việc, cô muốn làm tốt những việc mình có thể làm vì Lạc Thừa Hiên.

Vừa xem văn kiện không bao lâu, điện thoại trên bàn làm việc đã vang lên.

"Alo?"


"Cố vấn của Lạc thị đúng không? Tổng giám đốc muốn đích thân xem qua tài liệu hạng mục thiết kế ngoại thành, mong bên cô hãy mau chóng đưa tới."

Quân Tử Khuynh lấy bản thiết kế ra, gọi Cử Giai Hoa: "Anh mang bản thiết kế này đến văn phòng Tổng giám đốc đi."

Cử Giai Hoa buồn bực, đây chẳng phải tổng cố vấn sao?

Quân Tử Khuynh ôm bụng, tỏ ra khó chịu nói: "Bọn họ cần gấp, tôi có chút không tiện."

"Vậy được rồi, cô cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi đi đưa cho."

Sau khi Cử Giai Hoa rời đi, Quân Tử Khuynh nâng khuôn mặt nhỏ, quay bút thở dài.

Tránh được lần này, lần sau làm sao tránh được đây.

Cử Giai Hoa đi tới tầng 69, phát hiện nơi này ngoại trừ hai trợ lý, không có bất kỳ ai.

Cả tầng được trang trí vô cùng tinh tế, cho người ta cảm giác vô cùng yên tĩnh.

Bản thân anh ta căng thẳng đến nỗi thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập.

Lục Ly nhìn thấy người tới đưa tư liệu, trong lòng nghi ngờ, chẳng phải nói, tổng cố vấn là nữ sao?

Không chần chờ, Lục Ly nhận lấy tài liệu, bảo Cử Giai Hoa ở bên ngoài ngồi chờ trước đã.

Cung Mặc Huyền nhìn thấy bản thiết kế đưa tới, không nhận lấy đọc qua, trực tiếp để sang một bên.

Lục Ly nhắc nhở: "Tổng giám đốc, có cần gặp cố vấn hạng mục không ạ?"


"Không cần."

Lục Ly nhẹ gật đầu, sau khi rời khỏi đây, Cử Giai Hoa liền dùng ánh mắt mong đợi nhìn Lục Ly.

"Tổng giám đốc nói, khi có vấn đề sẽ đích thân tìm anh."

Cử Giai Hoa cười: "Được rồi."

Ngay khi Cử Giai Hoa sắp đi vào thang máy, Lục Ly lơ đãng hỏi một câu: "Anh là tổng cố vấn của Lạc thị?"

Cử Giai Hoa vội vàng xoay người lắc đầu: "Tổng cố vấn có chút không thoải mái, tôi đi thay cô ấy."

Lục Ly cười cười: "Không có gì, vậy có việc tôi sẽ thông báo cho mọi người."

Cử Giai Hoa chào tạm biệt. Vào thang máy, hít sâu.

Nghĩ thầm, vẫn còn chưa được gặp tổng giám đốc ME trong truyền thuyết đâu, đã căng thẳng như vậy rồi, thật không có tiền đồ, sau này làm sao còn có thể gây dựng được sự nghiệp lẫy lừng chứ!

Cung Mặc Huyền vẫn gõ mấy chữ vào máy tính, tốc độ ngón tay gõ bàn phím rất nhanh, trên máy vi tính toàn là chữ và số.

 


Bình luận

Truyện đang đọc