TỔNG TÀI ĐẠI NHÂN, MÃI MÃI CON ĐƯỜNG THEO ĐUỔI VỢ



Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânNhóm dịch: Thất Liên Hoa

Có điều Quân Tử Khuynh kịp thời đứng lên, trong lòng suy nghĩ, tên này đúng là yêu nghiệt, có điều trong miệng vẫn cung kính gọi một tiếng "Cung tổng."

Cung Mặc Huyền lên tiếng, ngồi ở trên ghế làm việc, có khí thế quân lâm thiên hạ.

Cung Mặc Huyền nhìn thoáng qua Quân Tử Khuynh, sau đó đẩy bản thiết kế của Lạc thị ra.

Quân Tử Khuynh đi lên cầm, Cung Mặc Huyền lại giữ một góc.

Quân Tử Khuynh không rõ: "Cung tổng đây là?"

Ngón tay thon dài của Cung Mặc Huyền gõ mặt bàn hai lần: "Lạc thị làm bản thiết kế này rất hợp ý tôi."


"Vậy là tốt rồi."

"Có mấy vấn đề muốn hỏi Lâm cố vấn."

Quân Tử Khuynh thấy Cung Mặc Huyền không có ý định cho bản thiết kế, liền lui một bước: "Cung tổng khách khí, có việc gì ngài cứ nói là được."

Cung Mặc Huyền tựa lưng vào ghế, rõ ràng là ngồi, Quân Tử Khuynh lại cảm thấy khí thế của anh vượt xa cô.

"Lâm cố vấn vào Lạc thị được bao lâu?"

Quân Tử Khuynh không hiểu, chuyện này liên quan gì đến bản thiết kế.

"Hai tháng."

"Theo lý thuyết, Lạc thị là xí nghiệp lớn, có lẽ Lâm cố vấn vẫn đang trong kỳ thực tập chứ?"

"Đúng vậy."

Cung Mặc Huyền tiếp tục hỏi: "Một hạng mục ngoại thành như thế, Lạc thị giao cho Lâm tiểu thư làm tổng cố vấn cũng yên tâm được sao."

Thực tập sinh bị người khác nghi ngờ năng lực là chuyện thường xảy ra, Quân Tử Khuynh đáp: "Cung tổng không cần phải lo lắng, mặc dù tôi chỉ là thực tập, nhưng đã tìm hiểu rất kĩ về hạng mục ngoại thành lần này."

"Thật sao!” Cung Mặc Huyền bắt đầu quan sát Lâm Tử Khuynh: “Vậy cô hãy nói xem, hạng mục ngoại thành lần này kéo dài bao lâu?"

Quân Tử Khuynh nghĩ tới anh trai, ra vẻ do dự một hồi: "Chắc là, chừng nửa năm đi."


"Không tệ, quả nhiên Lâm cố vấn hiểu khá rõ."

"Cung tổng, ngài quá khen."

Lúc này Cung Mặc Huyền mới đẩy bản thiết kế về phía trước, lời nói dịu dàng nói: "bản thiết kế này của Lạc thị quả thật không tệ, nếu tôi có sửa cũng chỉ là vẽ rắn thêm chân."

Quân Tử Khuynh cầm bản thiết kế, nhìn thoáng qua Cung Mặc Huyền: "Tôi trở về nghiên cứu tiếp được không?"

Cung Mặc Huyền uống một ngụm cà phê, đặt xuống, đưa mắt nhìn Quân Tử Khuynh: "Tùy cô thôi."

Từ đầu tới cuối Quân Tử Khuynh duy trì nụ cười: "Nếu như Cung tổng không ngại, vậy tôi sẽ trở về cẩn thận nghiên cứu."

"Vậy thì đi đi."

Quân Tử Khuynh xoay người đi ra ngoài, bước chân nhẹ nhàng, cho người ta cảm giác trưởng thành.

Cửa được đóng lại, Cung Mặc Huyền cũng bắt đầu công việc của anh.

Quân Tử Khuynh đi vào văn phòng liền lật xem bản thiết kế, cô muốn nhìn xem rốt cuộc Cung Mặc Huyền có yêu cầu gì!

Lật tới tờ thứ nhất, Quân Tử Khuynh kinh ngạc, đây không phải là sửa lỗi, đây rõ ràng là đang viết linh tinh vẽ linh tinh!

Lại xem đến trang thứ hai, vẫn bị viết chi chít, bên cạnh còn có chú giải: cơ hội buôn bán không hợp.

Không cần xem nữa, Quân Tử Khuynh đã biết, Cung Mặc Huyền này chính là hồ ly!


Những gì có lợi cho Lạc thị mà có chút bất lợi với ME, anh ta đều gạch bỏ hết, lý do chính là, cơ hội buôn bán không hợp!

Còn có một số phương án thiết kế, anh ta cũng trực tiếp bác bỏ, lý do chính là, cơ hội buôn bán không hợp!

Nếu như lãnh đạo của Lạc thị trông thấy cái này, chắc chắn sẽ mắng chết mình, ngay cả đám Cử Giai Hoa cũng không thể biết.

Quân Tử Khuynh cầm bản thiết kế, quay trở lại văn phòng Tổng giám đốc.

Lục Ly gõ gõ cửa phòng làm việc: "Tổng giám đốc, Lâm cố vấn có vấn đề muốn hỏi ngài."

"Để cô ấy chờ đi."

Quân Tử Khuynh nghe thấy, rất thức thời ngồi ở trên ghế sa lon chờ đợi.

Lục Ly bưng nước cho Quân Tử Khuynh: "Lâm cố vấn sẽ phải kiên nhẫn một chút."

Quân Tử Khuynh nhận lấy, cười cười: "Không sao."

 


Bình luận

Truyện đang đọc