TỔNG TÀI, ĐỪNG NGHỊCH NGỢM!



Tô Vũ vừa dứt lời, toàn bộ phòng họp đột nhiên rơi vào yên lặng, dường như không có phản ứng gì nhiều với những gì Tô Vũ vừa nói.

Hoặc phải nói là, có phải Tô Vũ vừa nói sai cái gì không?
Giám đốc của bộ phận nghiên cứu trên danh nghĩa, không phải là không để bất kì ai quản lý rồi sao?
Ở công ty này, từ trên xuống dưới, có ai dám chọc vào bộ phận nghiên cứu chứ?
Nói thêm một câu như thế, rốt cuộc là đang nhắc nhở ai?
Một lúc sau, mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng loạt nhìn về phía Thẩm Ngân Tinh.

Đáp án không cần nói cũng biết.


Thẩm Ngân Tinh chỉ kinh ngạc trong chốc lát, ngay sau đó đã bình thường lại, chỉ khinh thường nhếch môi cười một cái.

Gương mặt xinh đẹp thanh thoát chỉ vì một động tác nhỏ như thế thôi, đã thể hiện rõ ràng ra hai chữ “Giễu cợt”.

Giám đốc bộ phận nghiên cứu là ai?
Thẩm Ngân Tinh!
Chuyên gia điều phối hương chính của công ty Tô Thị là ai?
Thẩm Ngân Tinh!
Chủ tịch Tô nói một câu như thế này, chẳng khác nào phủ nhận hoàn toàn chức vụ giám đốc bộ phận điều chế của giám đốc Thẩm cả!
Này…
“Chủ tịch, không phải anh đang nói đùa đấy chứ? Năng lực và thực lực của giám đốc Thẩm rõ như ban ngày! Hơn nữa đã bao nhiêu năm nay cô ấy vẫn luôn là người quản lý bộ phận nghiên cứu, không có ai thông thạo được bằng cô ấy ở mọi mặt cả!”
“Đúng vậy, chuyện như thế này hoàn toàn không cần phải suy nghĩ nhiều.

Nếu như tiểu thư Thẩm Tư Duệ làm người đại diện cho sản phẩm mới của công ty chúng ta thì hoàn toàn không có vấn đề! Thế nhưng cô ấy đột nhiên rơi từ trên trời xuống mà không báo trước, đảm nhiệm luôn vị trí giám đốc bộ phận một ngành và chuyên gia điều phối hương chính, vậy thì sao có thể khiến người khác tin phục chứ?”
Giám đốc nhân sự Lưu Kỳ đi vào theo Thẩm Ngân Tinh cũng không nhịn được mà nói một câu.

“Đúng vậy, chủ tịch, chuyện từ trên trời rơi xuống này, có phải là hơi không công bằng không? Phải biết là trong công ty này có rất nhiều nhân viên ưu tú đang chờ cơ hội thăng chức đấy! Cô Thẩm như thế này… Thứ nhất là vừa tới tự dưng đã nhảy lên vị trí quan trọng của công ty không nói, thoáng cái còn được đặc cách luôn hai vị trí liền… Bình thường trong giới giải trí cô Thẩm luôn đóng phim, nhận quảng cáo, hẳn là rất bận rộn, làm gì còn có sức để ý tới chuyện của công t chúng ta chứ? Đâu phải ai cũng là giám đốc Thẩm của chúng ta đâu!”
Câu nói sau cùng của Lưu Kỳ vô tình mang theo sự khinh thường, hiển nhiên là ông ta rất công nhận Thẩm Ngân Tinh.


Ông ta vừa dứt lời, tất cả mọi người trong phòng họp đều lắc đầu, tỏ ý không đồng tình với sự sắp xếp này.

Trong phòng họp lại một lần nữa loạn cào cào lên.

Thẩm Tư Duệ nhìn phòng họp hỗn loạn trước mắt, cắn môi, trên gương mặt xinh đẹp nữ tính chợt xuất hiện chút tủi thân.

Cô ta ngẩng đầu nhìn Tô Vũ, trong sự tủi thân còn pha thêm chút bất đắc dĩ.

Tô Vũ nhướn mày, trên gương mặt tuấn tú toát ra một chút tức giận và âm u.

“Nếu như tôi đã quyết định như thế rồi thì nhất định là phải có lý do!”
“Nhưng chủ tịch, dù sao chúng tôi cũng phải được biết lý do là gì chứ? Đối với một người tự dưng xuất hiện không có lý do gì, ngoại trừ việc cô ấy là một minh tinh nổi tiếng ra, thì chúng tôi chẳng biết gì cả.


Anh bảo chúng tôi phải tin cô ấy thế nào, làm việc với cô ấy thế nào đây?”
Có người đưa ra ý kiến, hầu như tất cả mọi người ở đây đều thiên về Thẩm Ngân Tinh.

Tô Vũ mím chặt môi, hiển nhiên là đang cố gắng kìm nén sự tức giận.

Mà ở phía sau, phó giám đốc bộ phận nghiên cứu Annalee, đồng thời cũng là một trong những chuyên gia trong lĩnh vực đồ trang điểm của Tô Thị vẫn luôn đi theo Thẩm Ngân Tinh đột nhiên bình thản mở miệng:
“Năm ngoái tôi có tham dự cuộc thi điều chế hương quốc tế tại Pháp, tôi đã nhìn thấy tiểu thư Thẩm Tư Duệ, hơn nữa tôi nhớ rõ người được giám khảo xướng tên là Rosanna, cũng là cô Thẩm đây…”
Thẩm Tư Duệ hơi lúng túng cười cười: “Vốn không phải là chuyện gì đáng được nhắc tới, chỉ xếp thứ tư mà thôi, nói đến thật là xấu hổ…”
Thẩm Ngân Tinh ngồi đó vẫn không lên tiếng, đôi con ngươi lấp lánh..


Bình luận

Truyện đang đọc