TỔNG TÀI, HOẮC TỔNG ANH TÀN NHẪN LẮM

Hoắc Kiến Vũ lậtngườicô nằm xuống nhìn vào gương mặt động tình của Triệu Tuệ An

” Kiến Vũ”

” Gọi là ông xã”

“Ông xã em muốnngủ “cô nũng nịu nói

“Ngoan , một chút anh cho em ngủ ”

Hoắc Kiến Vũ hôn vào phần*cổ*xương*quai xanh của Triệu Tuệ An.

“U…ưm ….!”

Hoắc Kiến Vũ kéo chiếc*đầm xuống tận bụng*của cô , vì mặc đầm dây nên cô chỉ*dán*ngực mà không mặc*áo*lót , anh lấy*2*miếng*dán ngực*ra*liền cúi*xuống*cắn*mút .

” Ưm…ưm…ư..ưm…Á đau ” Anh cắn*vào*đầuti đangdựng đứngcủacô

“Em còn muốn ngủ nữa không?” Anhbópmạnh ngựcbê kia

“Á …ưm đau … không ngủ nữa”

Anh liền cúixuốngcắn mútngực bên kia , ngựccủacô totròntrắng trẻo lại còn rất thơm nữa làm Hoắc Kiến Vũ cứ nghiện nơi đó .

“Ưm…ưm…ưm…ưm…ấn …á”

“Ưm…ưm…ưm…ưm…ưm…ông xã …đừngmútnữa …ưm..”

Anh đứng dậy cởi chiếc đầmcùngquầnlót của cô ra , dịchthủyđã chạy ra ướt đẫmcảquầnlót.Hoắc Kiến Vũ đưangóntayvào bêntrongcô

“Aa…ưm…ưm…ưm…ưm” Qua một lúc cô liền xuất ra ngoài , Hoắc Kiến Vũ đã đưa cô lênđỉnhbằng cáidạođầu đơn giản

Hoắc Kiến Vũ nằm lên người có dâydưamôilưỡi với nhau,

“Bảo bối , maucởiđồ giúpanh , anh hỏamãn cho em”

Triệu Tuệ An bịtìnhdụclàm mờ lí trí đưa taycởinútáo còn lại của anh . Cởi áo xong liền dừnglạinơithắt lưng của anh

“Em không cởiđược” Mặt cô như sắp khóc

Hoắc Kiến Vũ liền đứng dậycởiquầncủa mình ra , cậunhỏđã dựng đứng căng trưởng cả lên ,anh mở rộnghaichân của Triệu Tuệ An đâmthẳng vào bên trong.

“Á…đau….hức hức đau…”

” Ngoan …thả lỏng cơ thể để anh di chuyển là hết đau”

Triệu Tuệ An liền nghe lời thả lỏng, cơn đauđiquá khoáicảmập đến , cô nằmrênrĩ dưới thân anh , còn Hoắc Kiến Vũ thì thỏa mãn đâmcàng mạnh càng sâu.

“Ông xã …nhẹ …nhẹ lại ….em chịu …ưm không nỗi”

“U’m …ưm..ưm…ưm”

Dịchthủybôi trơngiúp anh ra vào rất thoải mái ,anh thúc nhanh và mạnh vào bên trong.

” Anh …nhẹ….ưm…ưm ưm”

Đến nước rút Hoắc Kiến Vũ ra vào nhanh và mạnh hơnrồirútra bắn thẳnglênbụngcô , anh nằm xấp dụi mặt vàobộngực đang phập phồng thở dốc của cô.

” Thế nào bà xã ?”

” Buồn ngủ”

” Khi nào anhthỏamãn rồi ngủ”

Hoắc Kiến Vũ lậtngườicô nằm xấp xuống đi vào từ phía sau , anhhônlênchiếc lưngtrầntrắng mịn của cô …

Vậy là đến 4h sángtừtư thếnàyđến tư thế khác Hoắc Kiến Vũ mới chịu buông tha cho cô.

9h sáng Triệu Tuệ An vẫn say giấc nồng và không có dấu hiệu thức giấc . Hoắc Kiến Vũ nhìn vào gương mặt của cô mà phì cười . Anh nhẹ nhàng rời giường đi vào phòng tắm, bước ra chỉ khoác áo choàng tắm.

*reng reng reng*

Là điện thoại của Triệu Tuệ An, anh bước lại mở ví cầm tay của cô hôm qua lấy điện thoại

” Alo”

(” Aaa là Hoắc tổng sao ?” )Là Hoàng Y Nhung

“Ừ, có gì không?”

(” À tôi không thấy Tuệ An đi học nên gọi hỏi thăm thôi”)
Hoắc Kiến Vũ quay lại nhìn cô gái đan nằmtrêngiường đangngủngon lành . chiếc chăn chỉ che hờhữngđến nửabầungực .

“Hôm nay cô ấy hới mệt nên không đến lớp, cô gửi bài tập vào email của cô ấy là được”

“Vâng vậy tôi xin phép cúp máy”

“Được”

Bình luận

Truyện đang đọc