TỔNG TÀI, HOẮC TỔNG ANH TÀN NHẪN LẮM

 

Sáng hôm sau Hoắc Kiến Vũ đưa cô đi học thì đã thấy Hoàng Y Nhung mặt vui vẻ

” Hazz con người ta có tình yêu là thay đổi hẳn”

” Như cậu vậy đó hả”

” Sao rồi ?Cổ Minh Tề chết dưới tay cậu chưa?”

“Vẫn chưa mọi ngày mình đều phải lén ba mẹ mình đi đến trước cửa chờ Minh Tề về”

“Hả ? không phải khi trước cậu nói cậu làm giúp việc cho nhà anh ta mà”

” Anh ta nói như vậy mà có cho mình vào nhà đầu ”

“Ây hay mình hỏi Kiến Vũ cái hắc bang đó ở đâu rồi chỉ cho cậu được không?”

“Đúng rồi , tại sao mình không nghĩ ra nhỉ.”

” Cậu thật là không thông minh gì cả”

“Ây Tuệ An trên cố cậu dính gì kìa”

“Dính gì?” Cô sờ sờ vào cổ mình

“Haha Tuệ An hôm qua có phải cậu chiến đấu lắm không ?”

” Chiến đấu gì?” Cô ngơ ngác hỏi

“Chiếc đầu với Hoắc tổng hahahaha”

“Y Nhung cậu im ngay cho mình coi” Cô bụm miệng Y Nhung lại

Cả hai đi học xong không về nhà mà đi shopping . Cả hai lựa đồ thoải mái đến khi quẹt tiền thì bằng thẻ của Triệu Tuệ An

” Tuệ An cậu để mình trả đồ của mình cho cậu làm vậy mình ngại lắm”

“Có gì đâu, lúc trước cậu toàn mua đồ cho mình. Với lại thẻ này của Kiến Vũ là tiền của anh ấy haha”

Triệu Tuệ An cùng Hoàng Y Nhung lên xe đi về.

Đến 6h tối Hoắc Kiến Vũ mới về tới biệt thự thì thấy Triệu Tuệ An đanh loay hoay trong bếp , anh đứng từ xa nhìn vào thì mỉm cười .

“Bà xã” Anh đi lại gần

“Ây Kiến Vũ ” cô ngại ngùng nhìn 2 người làm đang ở trong bếp

“Lên phòng với anh”

“Dạ” Triệu Tuệ An rữa tay rồi theo anh lên phòng.

Hoắc Kiến Vũ ôm chặt lưng cô để cô cởi cavat cho mình , không chịu nỗi liền hôn đỉnh đầu

” Hôm nay em có về nhà chính , mẹ với ba đang sắp xếp cưới vợ cho Kiến Thành , nhưng Kiến Thành lại từ chối”

“Ừ, anh có nghe Kiến Thành nói . Mẹ với ba thật là , chuyện tình cảm của người khác cứ thích xen vào”

“Hừ , nếu không xen vào rất có thể em bây giờ đã làm vợ người khác nhỉ” cố mỉm cười

“Chuyện chúng ta khác Cơ mà”

” Khác chỗ nào ?”

” Không nói với em , anh đi tắm”

Hoắc Kiến Vũ mặt đen xì đi vào nhà tắm, Triệu Tuệ An bật cười ngồi xuống giường chờ anh ra. Sự chú của cô dồn vào chiếc điện thoại của anh đang ở kế bên cô

” Có nên xem không ta ?”

Triệu Tuệ An quyết định cầm lên xem những anh đã cài mật mã , cô bẩm ngày sinh nhật của anh cũng không mở ra.

“Cái gì trong đây mà thần bí như thế ?”

Cô giận dỗi nén điện thoại anh ra xa , nhất quyết có phải hỏi anh mật mã mới được .

Hoắc Kiến Vũ bước ra từ phòng tắm trên người chỉ quấn khăn phía dưới và cầm khăn bông lau lau tóc của mình . Nhìn thấy cô cứ nhăng mặt nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình thì anh đã biết.

“Lại đây sấy tóc cho anh, anh cho em biết mật mã điện thoại”

Triệu Tuệ An bị nói trúng tim đen mặt liền đỏ lên

“Ai thèm” cô bĩu môi đi lại sấy tóc cho anh

” Không thèm thật không ?” Anh đặt tay ôm lấy vòng 3 tròn trịa của cô

” Anh có thể nào đừng động tay động chân vào người em được không? bực bội chết đi được ” Cô bực bội vì không mở khóa được điện thoại nên tâm tình đang rất tức

” Mật mã là ngày sinh nhật của em”

“Hả?” Cô dừng lại động tác

“Ừ, vậy được rồi chúng ta xuống ăn cơm thôi”

Ăn cơm xong Hoắc Kiến Vũ liền đi vào thư phòng làm việc , Triệu Tuệ An từ phòng tắm bước ra đã không thấy anh còn chiếc điện thoại thì nằm ngay chỗ lúc nãy .

Cô vội vàng đi lại mở điện lên xem , đúng thật là ngày sinh của cô , hình nền cũng là ảnh cô, cô lướt vào tin nhắn cuộc gọi thì cũng không thấy có gì bất thường cả . Cô mỉm cười thỏa mãn tính để điện thoại xuống thì bên tai đã có tiếng cười và tiếng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc