TỔNG TÀI SỦNG THÊ BÀ XÃ EM ĐỪNG CHẠY



Tối hôm đó ngang trong căn phòng của Thẩm Mộ Diễn ,không có ánh sáng của đèn nhưng lại có một chút ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào .Trên chiếc giường êm ái này nếu người khác nhìn thấy cảnh tượng này họ sẽ nghĩ đây chắc hẳn là một cặp vợ chồng rất yêu thương nhau .

Thẩm Mộ Diễn dù không yêu cô cũng chưa bao giờ ngủ cùng với cô nhưng hôm nay anh ôm chặt cô vào lòng mình .Cho dù là cô có động đậy nhẹ một chút cũng rất khó khăn .

[...]

Sáng hôm sau mọi người trong nhà đã thức dậy từ rất sớm .Thẩm Mộ Diễn cùng Thẩm Mộ Sơ nấu ăn ở dưới bếp , không biết là hai anh em họ nấu món gì nhưng nhìn sơ qua thấy cũng rất ngon ,mùi vị thì không biết .

[...]

Ngô Doanh Doanh vì tối qua ngủ trễ quá nên cô thức dậy thì đã 8h30 sáng .Cô vội chạy xuống lầu thì nghe thấy tiếng Thư Trạch.

- " Thẩm phu nhân chào buổi sáng".


- " Thư Trạch anh cho tôi hỏi bây giờ là mấy giờ rồi ?"

- " Dạ 8h30 thưa phu nhân ".

- " Chết tôi rồi ! tại sao tôi lại ngủ dậy trễ như vậy .Tôi phải nhanh đi làm đồ ăn sáng thôi ".

Thư Trạch nắm tay Ngô Doanh Doanh lại .

- " Phu nhân cô khỏi cần lo ,để cho hai anh em họ nấu ăn đi . Việc của chúng ta bây giờ chỉ ngồi chờ thôi ".

- " Anh nói là Thẩm Mộ Diễn và Thẩm Mộ Sơ nấu ăn hả ?"

- " Dạ đúng rồi hai anh em họ gặp nhau là lại như vậy đấy phu nhân .Nhưng một trong hai người thỉ chỉ có một người nấu ăn giỏi , người còn lại thì ".

Lúc này khuôn mặt cô lo lắng ,không phải là lo món ăn sẽ dỡ nhưng cô đang lo lắng cho cái bếp của mình.

[...]

25 phút sau.

Mộ Diễn cùng Mộ Sơ đi ra phòng khách.

- " Chủ nhân mời cô vào dùng bữa sáng " ~~~~hai người đồng thanh nói.

Vào tới bếp Mộ Diễn và Mộ Sơ còn giành nhau cả việc kéo ghế ra cho cô .Mộ Diễn nghĩ " cô ấy sẽ ăn món của anh nấu trước cho em xem ". Còn Thẩm Mộ Sơ thì nghĩ " Dễ gì cô ấy lại ăn món của anh nấu ,Ngô Doanh Doanh sẽ ăn món ăn của em trước ".


- " Ngô Doanh Doanh mời cô ăn thử ".

Doanh Doanh đang rất lo lắng không biết nên ăn món nào trước .Cô đang rất vân vân nhưng cũng may là cô không nhìn thấy hai món họ thấy ,nếu mà thấy được chắc cô chịu thua quá .Cô liền thử món canh của Mộ Sơ nấu .

- " Chị dâu .Chị thấy có ngon không ?"

- " Mùi vị rất ngon em ạ ".

Thẩm Mộ Diễn có hơi chút quạo vì nghe Doanh Doanh khen em trai mình nấu ăn ngon .

- " Thôi Doanh Doanh cô đừng ăn món này ghê lắm ".

- " Thẩm... Thẩm Mộ Diễn anh sao vậy tôi còn chưa kịp thử mà ".

Thẩm Mộ Sơ đi qua chỗ của Mộ Diễn.

- " Ấy ! anh trai à phải để cho chị dâu ăn thử chứ ".

Anh lấy lại đĩa gà chiên trên tay của Mộ Diễn đặt xuống bàn ăn .

- " Chị dâu chị ăn đi món của anh hai nấu đấy ,chỉ phải ăn để không phụ lòng anh hai cả buổi sáng nấu món này đấy ".

Vừa nói ánh mắt anh lại liếc Thẩm Mộ Diễn.Mộ Diễn nghĩ " cái thằng này mày tính đem anh mày ra làm trò cười sao ".

Ngô Doanh Doanh thì vẫn hồn nhiên ngồi gắp đĩa gà chiên đó ăn .Cái thì khét lẹt,cái thì cứng như đá ,cái thì sống nhưng khi anh hỏi.


- "Ngô Doanh Doanh có ngon không ?"

- " Cũng được đấy !"

Thư Trạch cũng tò mò gắp thử .

- " Thẩm thiếu gia sao... sao ".

Anh chưa kịp nói hết câu thì Ngô Doanh Doanh liền nói .

- " Thư Trạch có phải cậu thích món gà chiên này đúng không ,này cho cậu hết luôn đấy .Giữ ăn hết đi ".

Vì anh cũng ngồi kế bên nên cô ghé sát tai anh nói nhỏ .

- " Thư Trạch ăn hết đĩa gà này ,anh không được nói một lời chê bai nào hết hiểu chưa .Nếu không tôi không chắc được hậu quả ra sao đâu".

Thư Trạch bị hù doạ như vậy còn nói được gì nữa chứ anh chỉ biết nghe theo lời Doanh Doanh nói ,hoá ra là trong nhà không chỉ có Thẩm Mộ Diễn mà còn có cả Mộ Sơ và Doanh Doanh là người anh cảm thấy sợ nhất.






Bình luận

Truyện đang đọc