TRÁI TIM THIẾU NỮ


Từ sau khi Mạnh Tư Duy quyết định sẽ thi vào đại học P thì cũng không tìm Bùi Thầm giống như trước nữa, cô dành hết thời gian để làm tất cả các bài tập về nhà mà mình đã bỏ lỡ mấy năm nay, nhưng điều đó không có nghĩa là cô thay lòng không thích Bùi Thầm nữa, ngược lại, cô muốn quá trình mà bản thân bổ sung kiến thức của mình, chính là từng bước từng bước đi đến gần Bùi Thầm hơn.

Thực tế thì nếu Mạnh Tư Duy không chủ động đi tìm thì hai người không còn nói chuyện với nhau nữa, không gặp nhau, thậm chí Mạnh Tư Duy còn đổi chỗ ngồi, muốn nhìn thấy đối phương cũng đều vô cùng khó khăn.

Mạnh Tư Duy vẫn luôn nhớ về bí mật buổi tối hôm đó, khi mà hai người ngồi trên bậc thang, cả người đều bị ánh đèn đường mờ ảo bao phủ, anh nói “ừm” với cô.

Chắc là trong cuộc đời mỗi người đều sẽ có một giai đoạn như thế, nhiệt tình hăng hái lao về phía trước không quay đầu nhìn lại.

Khoảng thời gian này Mạnh Tư Duy đến trường đều rất khó gặp được Bùi Thầm.

Cách lúc thi đại học một trăm ngày, Chung Ý đi tham gia tập huấn cũng đã trở lại.


Chung Ý thành công thông qua kỳ thi tuyển chọn môn khúc côn cầu trên băng của trường cao đẳng sư phạm tỉnh G, bây giờ trở về để học bổ sung môn văn hóa.

Mạnh Tư Duy biết Chung Ý thông qua kỳ tuyển chọn đặc biệt thì còn vui vẻ hơn cô ấy nhiều.

Tuyển chọn sinh viên thể dục thì lấy điểm văn hóa rất thấp, Chung Ý nhất định có thể đậu.

So với Mạnh Tư Duy đang vui vẻ, thì Chung Ý có vẻ chẳng có chút cảm xúc nào, có chút mất mác: “Không phải chúng ta đã nói sẽ ở cùng nhau sao?”Hai người cùng nhau lấy thân phận học sinh thể thao để tiến vào Trường Nghi, lại cùng nhau vào đội thi đấu của trường, Mạnh Tư Duy chơi tốt hơn cô ấy, nhưng kết quả cuối cùng người thông qua kỳ tuyển chọn đặc biệt này vẫn là cô ấy.

Mạnh Tư Duy cười: “Cậu thông qua thì khác gì tớ thông qua chứ.

”Mạnh Tư Duy cũng đến trao đổi kỹ năng với đội trường vừa về từ trại huấn luyện.

Cô đã gần nửa năm không luyện, mà các thành viên trong đội đã luyện tập với cường độ cao trong nửa năm qua, Mạnh Tư Duy từng làm đội trưởng cũ, cảm nhận được kỹ thuật của bản thân bây giờ đã không bằng các thành viên cũ trong đội rồi.

Năm nay thành tích đội thi đấu trường Trường Nghi không tệ, có ba người thôn qua kỳ tuyển chọn đặc biệt của Cao đẳng sư phạm khoa giáo dục thể chất, lão Hàn nhìn thấy Mạnh Tư Duy trở về trao đổi thêm kỹ năng, thì ông khẽ thở dài tiếc nuối cho cô.

Trường trung học Trường Nghi đã tổ chức một cuộc tuyên thệ một trăm ngày.

Sau khi mọi người kết thúc cuộc tuyên thệ một trăm ngày, thì mới phát hiện thì ra thời gian trôi nhanh như thế, vào trước khi chia tay nhau, mọi người đã được định sẵn sẽ đi trên những con đường riêng của mình.

Tấm poster về trường đại học lý tưởng của mọi người vẫn được dán trên bức tường phía sau của lớp học.


Trong lớp cũng bắt đầu phổ biến chuyện viết lưu bút.

Mạnh Tư Duy cũng mua một quyển, có màu tím nhạt, có thể tháo rời từng tờ ra, trên trang giấy còn có mùi nước hoa thoang thoảng.

Điều này khiến cô nhớ đến bức thư tình đầy tình cảm mình viết cho Bùi Thầm, cuối cùng lại bị xé thành nhiều mảnh và vứt trong thùng rác kia.

Và bài thơ cuối cùng —— “Chàng kia cổ áo xanh xanh, để tôi vương mối tơ mành bấy nay.

”Mạnh Tư Duy cũng viết một vài lưu bút cho mấy bạn học khác, còn cô cũng đưa một đưa một ít để mọi người viết.

Chiều hôm đó, cô ôm lưu bút của mình, do dự rất lâu, từng bước từng bước đến trước mặt Bùi Thầm.

Mạnh Tư Duy cũng không biết vì sao hôm nay cô lại trở nên rụt rè thế này.

Cô rõ ràng từng vì muốn làm quen, chọn xong một chủ đề rồi lao nhanh về phía trước, cuối cùng không hề bất ngờ khi thu được một chữ “Cút.


”Đã rất lâu cô chưa đến tìm Bùi Thầm.

Mạnh Tư Duy cẩn thận đặt cuốn lưu bút đã được các bạn học ghi qua lên mặt bàn sạch sẽ của Bùi Thầm, hỏi anh: “Bùi Thầm, cậu có thể viết lưu bút cho tớ được không?”Từ Đạt Long vẫn ngồi ở vị trí cách Bùi Thầm không xa.

Tất cả mọi người đều biết, Mạnh Tư Duy người đứng cuối lớp vì muốn theo đuổi Bùi Thầm nên thi vào đại học B, hơn nửa năm nay đều vùi đầu vào học tập, hôm nay cuối cùng cũng thấy cô chủ động đến gần.

Từ Đạt Long ngẩng đầu lớn tiếng hỏi Mạnh Tư Duy: “Này, Mạnh Tư Duy, gần đây học hành thế nào.

”“Có thể thi vào đại học P không?”“Sau này trở nên xuất sắc cũng đừng quên chúng tôi đấy.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc