TRỞ VỀ LÀM THIÊN TÀI


Ngày hôm sau, lớp trưởng lớp cấp hai của tôi đã rủ mọi người ăn bữa tất niên.

Tôi và Ly đương nhiên là không có lý do gì để mà từ chối cả nên buổi tối hôm đó, tôi chở Ly trên chiếc xe đạp điện của mình đến nhà lớp trưởng lớp cấp hai, tên cô ấy là Trang (không phải Trang ở đại học).

Vì tới sớm nên hai bọn tôi giúp dọn dẹp chỗ để chuẩn bị bày mâm ăn, sau đó có thêm một số đứa khác đến.

Tôi chủ yếu nói chuyện nhiều với Chiến (thằng này là cháu tôi, nó gọi tôi bằng chú và tôi gọi bố nó là anh và hai bọn tôi học cùng lớp cùng trường từ lớp mẫu giáo cho đến lớp cấp ba, cấp ba thì cùng trường nhưng không cùng lớp), Mạnh (không phải Mạnh ở đại học) và hai đứa khác là Thuận và Đăng.

Khi mọi người đã tụ tập đông đủ thì tôi, Ly và một số đứa khác được biết là còn có thêm hai người nữa học cùng cấp một với những người còn lại (lớp cấp hai bọn tôi gồm nhiều đứa khác lớp ghép lại với nhau, gần như cả lớp đều từ lớp 5 lên, có mỗi bọn tôi từ lớp 5 khác đi lên) tên là Mai Linh và Hoài Hương (quên không cho các bạn biết là lúc lớp một, tôi đúng thật là vào lớp chọn nhưng vừa học được một thời gian thì lớp tôi đã bị tách ra vì cô chủ nhiệm đi chữa bệnh, sau đó tôi cứ thế giống kiếp trước là học ở lớp thường, tôi không muốn quay lại lớp chọn, do lúc đó tôi chủ yếu muốn rèn luyện sức khỏe và nâng cao thể lực chứ học ở đâu thì không quan trọng cho lắm vì dù gì tôi cũng đã từng trải qua thời học sinh của mình rồi mà).

Không có gì đáng ngạc nhiên khi ăn tất niên lại không có rượu, tôi mới ngồi xuống mâm chưa kịp ăn miếng nào thì 13 thằng con trai kia hô đồng khởi, thế là tôi đành cùng bọn họ uống một chén (cho các bạn biết là tôi đã ăn một bát cơm trước từ ở nhà).

Và vẫn như lúc trước, mỗi khi đồng khởi xong, tôi tự rót rượu vào chén và tự uống một mình, mấy đứa gần tôi bảo tôi mời thì mời đứa nào chứ đừng uống riêng nhưng tôi vẫn thích uống một mình (cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại vậy), Ly lườm tôi liên tục, tôi không quan tâm cô ấy mà cứ uống tiếp.

Sau đó, tôi nhìn thấy hai thằng Mạnh và Chiến đi mời hết tất cả những đứa có trong buổi tất niên, từ con trai đến con gái không chừa đứa nào, hai thằng này mời tôi tận hai chén vì tội tôi uống một mình.

Khi mời cả bọn xong, trông hai thằng này vẫn còn tỉnh bơ (sợ thật sự bởi vì sĩ số lớp cấp hai của tôi là 34 và thêm hai đứa kia nữa là 36), thằng Mạnh thì quen hai đứa mới kia nên mời uống là chuyện dễ dàng còn thằng Chiến vì khác lớp nên mời mãi hai đứa kia mới chịu uống cùng.

Về chỗ ngồi, Chiến bảo với tôi rằng cái đứa tên Mai Linh biết tôi chứ không biết nó, trong khi đó nó lại biết Mai Linh vì học cùng lớp một và lớp hai, nó nói tiếp là lúc lớp một lớp hai, bố tôi hay đưa tôi với Mai Linh về vì đường từ trường về nhà tôi cùng đường với nhà cô ấy.

Tôi cố nhớ lại thì có vẻ như có chuyện đó (cả kiếp trước lẫn kiếp này thì phải), bố tôi lúc ấy đi xe cup để đưa đón tôi đi học nhưng tôi chẳng rõ là có đèo cái Mai Linh hay không.
Tôi nói với Chiến là mình không biết và không nhớ gì cả và tôi cũng thấy Mai Linh đang trò chuyện với mấy đứa bên cạnh, tôi nghĩ chắc cô ấy đang nói về chuyện lúc nãy nhưng tôi không quan tâm lắm.

Một lúc lâu sau, mọi người đứng dậy hết chỉ còn lại tôi, Chiến, Mạnh và một đứa con gái tên Phương, bốn bọn tôi đã uống nốt chỗ rượu còn lại.

Tưởng là xong rồi nhưng ai ngờ Phương lại gọi thêm hai chai rượu táo mèo một lít.


Bọn tôi tiếp tục uống, ba người kia vừa uống vừa kể chuyện (rượu vào thì lời ra mà), riêng tôi, ngồi nghe chúng nó kể và im lặng chẳng thốt ra câu nào, thỉnh thoảng thì tự cười một mình (tưởng Long hướng ngoại mà, sao giờ thành Long hướng nội như kiếp trước vậy) rồi cứ múc rượu vào chén uống tiếp (thằng nát rượu).

Và rồi Ly đến đặt tay lên chén tôi và bảo tôi dừng lại, tôi không có lý do gì để từ chối nên tôi đã đứng lên.
- Để chú ấy uống thêm một chút nữa đi thím.

– Chiến nói.
- Ai là thím của cậu? Và cậu cũng say rồi kìa, liệu mà uống vừa phải thôi.

– Ly nói.
- Ô kìa! Làm gì có ai mà không biết hai người yêu nhau đâu, chỉ trừ hai người mới kia thôi và cháu còn tỉnh táo lắm.

– Chiến nói.

Tôi vẫn nghe theo lời Ly và đứng lên rồi đi ra chỗ xe của mình, tôi ngồi xuống xe thì Mai Linh đến gặp và trò chuyện với tôi, tôi đáp lại lời chào từ cô ấy và nói mình không nhớ rõ những chuyện hồi lớp một lớp hai (chỉ nhớ mỗi chuyện chuyển lớp và rèn luyện sức khỏe với nâng cao thể lực thôi à, tưởng trí nhớ tốt lắm cơ mà).

Cô ấy dường như hiểu lầm là do tôi có Ly bên cạnh nên mới giả vờ quên, sau đó Mai Linh chào tạm biệt tôi và trở lại nói chuyện với bạn của mình.
Tôi và Ly xin phép về trước, vừa ra đến cổng, tôi tưởng Ly sẽ hỏi tôi nói chuyện gì với Mai Linh nhưng không, cô ấy bảo cô ấy sẽ đèo tôi về, tôi bảo không cần vì mình vẫn tỉnh và lái xe được.

Ly không tin tôi, bảo tôi đi thử một đoạn, tôi làm theo lời cô ấy.

Thấy tôi lái bình thường nên cô ấy đã để tôi đưa về, sau khi tôi đưa Ly về nhà xong thì tôi cũng trở về nhà của mình..


Bình luận

Truyện đang đọc