TRỌNG SINH CHI PHẾ TÀI ĐỘT KÍCH

TSCPTĐK - Chương 85

Chương 85: Thẩm Nguyên xui xẻo

Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm đi khỏi phòng họp, "Chuyện Dịch gia là thế nào? Trực tiếp tới học viện tìm người sao?"

Việc này Dương Mạn làm quá không có đạo nghĩa, cho dù người chết trong bí cảnh thì cũng không thể trách đến trên đầu học viện chứ.

"Vị trí gia chủ của Dịch Tầm bị huỷ bỏ, gia chủ tân nhiệm đã thượng vị. Nghe nói, gia chủ mới này tính toán sung quân một nhà Dịch Tầm ra ngoài, không ít người trên tay Dịch Tầm đã làm phản, Dương Mạn có thể là nóng nảy, cho nên trực tiếp tìm đến học viện đòi người.

Kỳ Thiếu Vinh híp mắt, trong đại gia tộc, một gia chủ xuống đài cũng có nghĩa là thân tín trên tay hắn đều phải bị đổi đi.

Trước đây Dịch Băng, Dịch Hỏa biểu hiện thập phần xuất chúng, tài nguyên của Dịch gia đều nghiêng về hai người bọn họ, nhưng hiện tại Dịch Băng, Dịch Hỏa đều đã phế, hai tên phế vật đựơng nhiên không thể tiếp tục lãng phí tài nguyên Dịch gia.

Thời điểm hai huynh đệ Dịch Phàm đắc thế, cậy tài khinh người, cũng gây họa không ít! Dịch Sơ Tuyết càng không cần phải nói.

"Hình như hiệu trưởng đã phát hiện gì đó." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Dịch Phàm nhíu mày: "Người Dương Mạn phái tới có tu vi không thấp, lúc thu thập mấy người kia khó tránh để lại một ít dao động ma pháp, có thể là vì như vậy mới làm hiệu trưởng nghi ngờ."

Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, không thèm để ý lắc đầu: "Không sao, đầu óc hiệu trưởng đơn giản, rất dễ lừa."

Dịch Phàm: "......"

............

Thẩm gia.

Thẩm Nguyên nằm trên giường, ai oán kêu, "Tên Trang Hạo hỗn đản này, ta xem như biết được bộ mặt thật của hắn!"

Muội muội Thẩm Nguyên, Thẩm Điệp đứng ở mép giường nhìn Thẩm Nguyên mặt mũi bầm dập, vui vẻ cười: "Ai bảo ngươi xen vào việc của người khác, hiện tại thì tốt rồi, ở trong bí cảnh bị Kỳ tứ thiếu dạy dỗ một trận, ra ngoài lại bị Trang Hạo đánh một trận, thật là, đại ca, gần đây ngươi thật xui xẻo a!"

Thẩm Nguyên tức giận nhìn Thẩm Điệp: "Muội muội, rốt cuộc là ngươi đứng phía ai?"

Thẩm Điệp nhún vai, "Đại ca, ta cũng rất muốn đứng phía ngươi a, nhưng ai bảo ngươi bắt nạt tình nhân trong mộng của ta?"

"Khi nào thì ngươi lại nhiều thêm một tình nhân trong mộng vậy?" Thẩm Nguyên tức giận hỏi.

"Gần nhất thêm, chính là Kỳ Thiếu Vinh, ngươi cũng biết hắn đi, hắn siêu khốc, dạy dỗ ngươi không khác gì dạy dỗ gà con, hắn lấy thực lực ma pháp sư cấp sáu hung hăng đánh mặt ma pháp sư cấp tám của Kỳ gia, hắn còn biết y thuật, ngươi biết không, Kỳ Thiếu Vinh mở một trung tâm chỉnh hình ở Thiên Lan học viện, đạo sư chỉnh dung giảm giá bảy phần, học viên tám phần, nghĩ đến đây, ta lại muốn đến Thiên Lan học viện."

Thẩm Nguyên: "......" Kỳ Thiếu Vinh chính là người điên a! Ngay cả mặt mũi trưởng lão Kỳ gia cũng không cho, thật quá bừa bãi!

"Kỳ Thiếu Vinh chính là tên vương bát đản! Tiểu tử Trang Hạo kia cũng không phải thứ tốt gì, ta đúng là bị thất tâm phong mới đi trộn lẫn vào chuyện của bọn họ." Thẩm Nguyên bực bội mắng.

"Đại ca, lúc trước ngươi đã nghĩ cái gì vậy?" Thẩm Điệp hỏi.

Thẩm Nguyên: "......" Sao hắn biết được lúc trước hắn đã nghĩ cái gì chứ? Hắn bị quỷ ám rồi đi.

"Đại ca, lúc trước ngươi đi từ hôn đã nói gì với Kỳ Thiếu Vinh vậy?"

Thẩm Nguyên: "......" Trời đất chứng giám, thời điểm từ hôn hắn nói được bao nhiêu chứ, toàn là Dịch Sơ Tuyết nói! Tiểu tử Trang Hạo đáng giận này ngại đi tìm nữ nhân phiền toái như Dịch Sơ Tuyết, chỉ biết tìm hắn gây chuyện.

"Kỳ Thiếu Vinh rất khắc nghiệt a! Thời điểm đại ca ngươi đi từ hôn còn chưa mở miệng nói được câu nào đã bị tên kia mắng cho máu chó đầy người, một điểm tiện nghi cũng không chiếm được, bất quá, thật ra Dịch Sơ Tuyết đã nói không ít lời khó nghe đâu, tên vương bát đản Trang Hạo kia có bản lĩnh thì đi tìm Dịch Sơ Tuyết đi!"

"Hiện tại nha đầu Dịch Sơ Tuyết chết tiệt kia không tốt lắm đâu."

Thẩm Nguyên bĩu môi: "Gần đây Dịch gia đúng là tiến vào thời buổi rối loạn."

Thẩm Điệp gật đầu: "Còn không phải sao, ngươi biết không, một tiểu thiếp bên ngoài của Dịch Tầm mang thai, Dịch Tầm trực tiếp đón người vào cửa."

Nguyên bản Dịch Tầm cùng Dương Mạn cầm sắt hòa minh (tình cảm vợ chồng hòa hợp, gắn bó), cho dù có chút hoa hoa thảo thảo ở bên ngoài thì cũng sẽ không đưa về trong nhà, nhưng hiện tại thì khác, Dịch Hỏa, Dịch Băng đều đã phế, Dịch Tầm đương nhiên vội vã tạo ra một đứa con nối dõi ưu tú để trấn giữ địa vị của hắn.

"Dịch gia loạn thành một nồi cháo, đừng nói đến bọn họ, gần đây Kỳ Thiếu Vinh sống rất tốt sao?" Thẩm Nguyên hỏi.

Thẩm Điệp gật đầu: "Đương nhiên, Kỳ Thiếu Vinh tuyệt thế mỹ mạo, tuyệt thế thần công, tuyệt thế y thuật, ở Thiên Lan học viện hô mưa gọi gió."

Thẩm Nguyên: "......"

............

Trang gia.

Trang Hạo ở trường luyện võ, chỉnh cho một chúng hộ vệ hôi đầu khổ mặt (mặt nhăn mày nhó).

"Đại ca." Trang Khiêm mở miệng gọi một tiếng.

Trang Hạo liếc mắt nhìn Trang Khiêm một cái: "A khiêm, ngươi đến rồi!"

"Đại ca, ngươi đã ba ngày không ăn cơm, không phải ngươi muốn tuyệt thực vì Kỳ Thiếu Vinh chứ?"

Trang Hạo nện một quyền trên vách đá: "Ta còn chưa tới tình trạng này, chỉ là không có gì để ăn mà thôi."

Trang Khiêm: "......"

"Hắn thế nào rồi?" Trang Hạo hỏi.

Mày Trang Khiêm nhảy nhảy, tuy rằng Trang Hạo không chỉ tên nói họ, nhưng Trang Khiêm vẫn rất rõ ràng "hắn" trong lời Trang Hạo nói chính là chỉ Kỳ Thiếu Vinh.

"Khá tốt, Kỳ Thiếu Vinh mở một trung tâm chỉnh hình ở Thiên Lan học viện, làm ra vô số mỹ nữ, rất nhiều học viên của Thánh Hoàng học viện đang làm loạn muốn chuyển viện, hiện tại Lộ Danh hiệu trưởng vô cùng đau đầu."

Đạo sư, học viên của Thiên Lan học viện muốn chỉnh dung liền được giảm giá, tuy rằng rất nhiều quý tộc đều không quá để ý số tiền giảm giá nho nhỏ này, nhưng đạo sư cùng học viên của Thiên Lan học viện lại có quyền được ưu tiên chỉnh dung, cái này đã làm cho người khác tâm động không thôi. Mỗi ngày Kỳ Thiếu Vinh chỉ tiếp ba khách, người được chọn là do phó hiệu trưởng Thiên Lan học viện cùng thân tín Kỳ Hằng của hắn lựa ra, Kỳ Thiếu Vinh chỉ có một, mà người muốn chỉnh dung lại quá nhiều, tuy rằng người ngoại viện có thể tới chỗ Lý Hồng báo danh, nhưng chờ tới lượt bản thân không biết là chuyện của ngày nào năm nào.

"Hiện tại hắn đúng là hô mưa gọi gió a!" Trang Hạo tràn đầy đè nén nói.

Trang Khiêm xoa xoa mũi: "Đại ca, hiện tại tình huống cũng không tính là quá không xong a! Ngươi xem, không phải Tà Y vẫn luôn không thích ngươi sao, hiện tại Tà Y biến thành Kỳ Thiếu Vinh, ngươi liền ít đi một tình địch."

Trang Hạo: "......"

Trang Khiêm nhìn sắc mặt khó coi của Trang Hạo: "Đại ca, ngươi sao vậy, có phải ta nói gì không đúng không?"

Trang Hạo lắc đầu: "Ngươi nói rất đúng!"

Trang Khiêm: "......"

Trang Khiêm gãi gãi đầu: "Đại ca, ngươi đi tìm Thẩm Nguyên sao? Nghe nói ngươi đánh hắn một trận?"

"Đúng vậy, ta tìm hắn luận bàn một phen, xem hắn có tiến bộ hay không." Trang Hạo đáp.

Trang Khiêm: "......" Tìm Thẩm Nguyên luận bàn? Đại ca đánh với Thẩm Nguyên không phải luận bàn, hoàn toàn là nghiền áp a!

"Đại ca, Thẩm Nguyên yếu như vậy, ngươi luận bàn với hắn có thể có cảm giác thành tựu gì đâu!"

Trang Hạo gật đầu: "Ngươi nói rất đúng, tiểu tử Thẩm Nguyên này thật sự quá cùi bắp! Ta nên tìm tứ hoàng tử mới đúng."

Trang Khiêm: "......" Hình như đại ca trúng ma chướng rồi! Tứ hoàng tử cũng vậy, coi trọng ai không tốt, lại đi coi trọng Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh hung dữ như vậy!

............

Thiên Lan học viện.

"Tôn Lâm đ*o sư, sao ngươi lại tới đây? Cần chỉnh dung sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Tôn Lâm cười khổ một tiếng: "Không phải, tiền trong túi ta hạn hẹp, không trả nổi phí giải phẫu cho Kỳ đồng học!"

"Tôn Lâm đ*o sư nói giống như ta mở hắc điếm vậy, phải biết rằng giá cả ta đưa ra vô cùng ổn định, không lừa già dối trẻ, chứ tín quý hơn vàng." Kỳ Thiếu Vinh nghiêm trang nói.

Tôn Lâm cười cười: "Đúng vậy, đúng vậy, trong học viện có ai không biết Kỳ đồng học ngươi là người phúc hậu nhất chứ!"

Tôn Lâm kéo nữ nhi phía sau ra, "Ta là cố ý tới nói lời cảm tạ."

Phù Dung đứng sau Tôn Lâm rụt rè lộ mặt ra đôi mắt to đen láy chớp chớp liên tục.

Kỳ Thiếu Vinh quát sát khuôn mặt Phù Dung, nhìn về phía Tôn Lâm: "Đạo sư, nữ nhi ngươi khôi phục không tồi!"

"Đều là nhờ phúc của Kỳ đồng học ngươi, ngươi xem, khi nào nữ nhi ta mới có thể khỏi hẳn?" Tôn Lâm có chút khẩn trương nhìn Kỳ Thiếu Vinh.

"Hiện tại nàng đã tốt lên không ít, ta đổi một phương thuốc khác cho nang, ăn thêm một tháng là được."

Tôn Lâm thở dài nhẹ nhõm một hơi, tràn đầy cảm kích nói: "Cảm ơn Kỳ đồng học, đúng rồi, Kỳ đồng học, ngươi biết không, Trang Hạo chạy tới Thẩm gia, đánh Thẩm Nguyên một trận."

Kỳ Thiếu Vinh ngẩng đầu: "Phải vậy không? Tiểu tử Trang Hạo này không tốt lành gì a, làm bằng hữu bao nhiêu lâu nay, nói đánh liền đánh, bất quá, nói thế nào đây, người đáng thương tất có chỗ đáng giận."

Tôn Lâm: "......"

............

Dịch gia.

Dương Mạn gọi Dịch Sơ Tuyết lại hỏi: "Sơ Tuyết, ngươi vừa đi đâu?"

"Ta...... ta đi tìm Trang Hạo." Dịch Sơ Tuyết đáp.

Dương Mạn cau mày: "Ngươi đừng đi trêu chọc Trang Hạo, lúc này Trang Hạo sẽ không muốn gặp ngươi."

Dịch Sơ Tuyết rầu rĩ: "Sao có thể, quan hệ của Dịch gia cùng Trang gia vẫn luôn rất tốt."

"Quan hệ của Dịch gia cùng Trang gia tốt, không có nghĩa là quan hệ của ngươi cùng Trang Hạo tốt, Tà Y biến thành Kỳ Thiếu Vinh, Trang Hạo đã hối hận từ hôn, Thẩm Nguyên cũng bị hắn đánh một trận, nếu ngươi không phải là nữ, nói không chừng Trang Hạo cũng sẽ đánh ngươi một trận." Dương Mạn nói.

Dịch Sơ Tuyết cắn răng: "Trang Hạo không có khả năng thích Kỳ Thiếu Vinh."

"Vì sao Trang Hạo không thể thích Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh có ân cứu mạng Trang Nhân Tuyền, Trang Linh, thiên phú bản thân lại tuyệt hảo, nếu không phải ngươi cùng Thẩm Nguyên thay Trang Hạo từ hôn, có lẽ hai người bọn họ đã thành hôn rồi."

Dịch Sơ Tuyết cắn chặt khớp hàm: "Ta không tin!"

Dương Mạn còn muốn nói cái gì, Dịch Hỏa đã đi ra, lạnh giọng nói: "Mẫu thân, ngươi cứ để cho nàng đi đi, lấy tính tình muội muội, không đâm phải tường nam thì không chịu quay đầu, nếu Trang Hạo không thẳng thắn cự tuyệt nàng, nàng sẽ không chết tâm. Sơ Tuyết, dung mạo của ngươi cũng chỉ như thế, ngươi thật sự coi mình là thiên tiên sao, Trang Hạo biết bay, còn ngươi thì không thể!"

Mặt Dịch Sơ Tuyết đỏ lên, tràn đầy ủy khuất nhìn Dịch Hỏa: "Đại ca, sao ngươi có thể nói như vậy?"

"Ta nói như vậy thì làm sao? Ta chỉ là đang giúp ngươi nhìn rõ được hiện thực mà thôi."

Dịch Sơ Tuyết cúi đầu, trong lòng tràn đầy không cam, nhưng nghĩ đến chuyện Dịch Hỏa là bởi vì nàng mới bị phế, Dịch Sơ Tuyết lại có chút chột dạ.

"Mẫu thân, cữu cữu bọn họ vẫn không trở về sao?" Dịch Hỏa hỏi.

Dương Mạn gật đầu: "Đúng vậy!"

"Nhìn dáng vẻ xem ra là không trở về được." Dịch Hỏa nhàn nhạt nói. "Ta đã nói rồi, người xuống tay với Dịch Băng không phải ta, Lộ Danh hiệu trưởng cũng đã nói, thương thế của Dịch Băng rất có thể là do một ma pháp sư hỏa hệ cấp sáu làm, cái này có nghĩa là chúng ta đang có một đối thủ giấu mặt."

Dương Mạn nhìn Dịch Hỏa: "Có phải ngươi hoài nghi có người đang giúp đỡ Dịch Phàm?"

Dịch Hỏa nhún vai: "Ta chỉ cảm thấy tựa hồ tất cả những gì đang phát sinh ở Dịch gia đều có một bàn tay đẩy sau màn."

Dương Mạn nhấp môi, không nói một lời nhìn Dịch Hỏa.

Dịch Sơ Tuyết đầy bụng ủy khuất, thấy mẫu thân cùng đại ca đều không nói, cũng chỉ có thể im lặng.

Bình luận

Truyện đang đọc