TRỌNG SINH NỮ PHẪN NAM TRANG ĐẠI NÁO QUÂN DOANH


Nói là sơ suất cũng không hoàn toàn đúng, quân đội vốn là nơi ngọa hổ tàng long, sự yếu đuối của cơ thể này khiến rất nhiều bản năng của An Vân Sam bị hạn chế cực điểm.

Giống như loại khống chế hơi thở này, trước kia An Vân Sam có thể thoải mái thu phát, nếu cô thật sự khống chế hơi thở của mình, côn trùng không dựa vào thị giác và khứu giác để di chuyển đi qua cô sẽ không phát hiện ra cô.

An Vân Sam trở lại giường nằm, rất muốn luyện tập nội luyện pháp tắc 1 lần nữa, nhưng thân thể này có lẽ không thể chịu đựng nổi, hơn nữa mùi mồ hôi thoát ra quá khó chịu, trên người cũng sẽ có vết bẩn, rất khó để cô tắm thêm một lần nữa trước khi trời sáng.

Không thể luyện tập, An Vân Sam nhắm mắt lại, thả lỏng toàn thân, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ sâu.

Khi tình hình an toàn được đảm bảo đủ thì chỉ có giấc ngủ sâu mới giúp cơ thể và tinh thần được nghỉ ngơi thực sự.


Trời chưa sáng, tiếng còi lệnh đã vang lên, binh sĩ của đội 1 nhanh chóng thức dậy, khi An Vân Sam mặc quần áo ngụy trang bên ngoài, Liêm Hữu Tài đã uống xong nước.

Cô liếc nhìn cậu ta một cái, người này dậy thật sớm.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của An Vân Sam, Liêm Hữu Tài đưa chiếc cốc tráng men về phía cô.

Diệp Bảo Lâm đi tới, mỉm cười nói: "Đại ca, đây không phải là tiệc rượu, anh đưa cốc lên làm gì, muốn lấy thêm rượu vang à!”Liêm Hữu Tài một chân đá qua “Cút? Ông đây sẵn sàng!”Diệp Bảo Lâm cười ha ha né tránh, quan hệ giữa hai người dường như rất tốt.

Tốc độ của bọn họ rất nhanh, cười nói vui vẻ đi ra khỏi ký túc xá, những người còn lại cũng lần lượt chạy đi.

5 giờ 30 phút rạng sáng, binh sĩ tựa như những con mãnh thú tỉnh giấc, bắt đầu trở lên sôi nổi.

Sáng sớm hôm nay chạy ba cây số, các tân binh không chạy trên thao trường mà chạy vòng quanh ký túc xá dưới tầng, một vòng khoảng 400 mét, tự mình đếm số vòng, chạy xong tập hợp trước ký túc xá.

3.


000 mét này nếu như ngày hôm qua yêu cầu, An Vân Sam nhất định không thể hoàn thành, hôm nay mặc dù khó khăn hơn một chút, nhưng cô cũng có thể thử một lần.

Hết đội này đến đội khác bắt đầu chạy, về cơ bản sau hai vòng, đội ngũ đã hoàn toàn phân tán, thậm chí bắt đầu xuất hiện tình trạng bỏ bớt vòng.

Phó Vân Đào u ám nhìn từng tân binh đi ngang qua mình, hét to: "Người của hàng 1 nghe cho rõ, ai đặc biệt muốn bỏ bớt vòng, đừng trách ông đây không khách sáo!"Giọng nói của Phó Vân Đào vang lên, những người trong hàng ngay lập tức bắt đầu liều mạng lao về phía trước, trong lòng nguyền rủa Phó ma quỷ, người có thể bỏ bớt vòng cũng chỉ có thể là người của hàng đầu đội 1, nhưng mọi người đều là cùng hàng một, Người của đội 1 chỉ mong đừng quá thâm hiểm độc địa.

Tuy nhiên, những lời của Phó Vân Đào nói tiếp theo đã hoàn toàn phá vỡ ảo tưởng của họ.

"Đội 1, nghe cho rõ lời ông đây, Nếu ai bỏ bớt 1 vòng, sẽ phải chống đẩy hai mươi lần! Làm xong ông đây cho ăn cơm!".

Lời nói của Phó Vân Đào giống như một hòn đá lớn ném thẳng xuống nước.


Hàng thứ hai cùng hàng thứ ba ngẩn người, hàng một này định giở trò với mình sao? Dù sao đi nữa thì cuối cùng hàng một luôn có người bị phạt!Phó ma đầu này, thật là quá đáng sợ rồi!An Vân Sam không bị ảnh hưởng bởi tiếng hét của Phó Vân Đào, bởi vì làm sao cô muốn bị phạt, vì vậy dứt khoát dựa theo nhịp điệu của mình, điều chỉnh hơi thở, cố gắng chạy xong 3000 mét này.

Thể lực của cô thật sự rất tệ, khi chạy được nửa đường đã bị ra khỏi vòng vài lần, là người duy nhất đội 1 không cùng người khác bỏ vòng, thay vì bị người khác xen vào vòng, cô chỉ còn cách giữ bình tĩnh, cũng không có phương kháp nào khác.

Tốc độ dần dần chậm lại, mỗi bước chân đều rất nặng nề khó khăn, nhưng An Vân Sam vẫn thở bằng mũi, tăng thời gian hít thở để giảm bớt tình trạng thiếu không khí.

.


Bình luận

Truyện đang đọc