TRỌNG SINH THẬP NIÊN 70 MANG KHÔNG GIAN VẬT TƯ VỀ LÀM RUỘNG LÀM GIÀU


Hiện tại là mùa đông, cũng không có nơi nào để kiếm tiền.

Anh cả lại bị bệnh, không cử động được.

Sau khi nghĩ một lúc, cậu cảm thấy chính mình vừa rồi đáp ứng có chút mau.

còn có thể đổi ý không?Dung Yên mỉm cười, " còn nhỏ như vậy đã suy nghĩ không ít, không cần lo học phí, ngươi nên nghĩ xem ở trong trường học làm sao để không bị bắt nạt đi!"Tần Vũ sắc mặt đột nhiên đỏ bừng, "Em không bị bắt nạt.

"Dung Yên nhướng mày nhìn cậu.

Tần Vũ nhìn thấy vẻ mặt của cô, cậu biết cô không tin mình, không khỏi có chút cao giọng nhắc lại, "Em không bị ức hiếp.

"quan niệm duy nhất của cậu, bị bắt nạt đồng nghĩa với việc cậu yếu đuối.

Cậu mới không hề yếu đuối.

Dung Yên gật đầu có lệ, " Được, được, được, ngươi không bị bắt nạt.

"Tần Vũ:…đây là tin hay vẫn là không tin?“Các ngươi ở nhà đợi, ta đi ra ngoài một chuyến.


” Dung Yên đứng dậy đi ra ngoài.

Cô vừa đi, Tần Mai thì thào nói: "Anh hai, chúng ta thật sự sẽ đi học sao?"Tần Vũ an ủi: "Đừng lo, đến lúc đó có lẽ chị dâu sẽ quên! "Đây là nói cho muội muội nghe, nhưng càng giống như cho chính mình vậy.

Tần Vũ đột nhiên nhớ tới một chuyện, cậu thật sự đã quên anh cả của mình.

“Chúng ta đi tìm anh cả.

”Tần Mai lập tức gật đầu, "Vâng.

"Hai huynh muội bước nhanh đến trước cửa phòng anh cả, người còn chưa có đi vào, liền hô lên:"Anh, em nói cho anh! "Tần Dã thấy hai người đi vào, ánh mắt vô thức nhìn về phía sau bọn họ, tiếc là không nhìn thấy người mình muốn gặp.

Thu hồi tầm mắt, "Nói cái gì?"Vẻ mặt Tần Vũ tràn đầy hưng phấn, "Anh, chị dâu nói có thể chữa khỏi bệnh cho muội muội.

"Tần Dã kinh ngạc:……Tức phụ của hắn thật sự biết chữa bệnh sao?“Anh, chị dâu thật là lợi hại , chị ấy đã kiểm tra mạch của muội muội, nói rằng bệnh tình của tiểu muội vấn đề không lớn.

” Giọng điệu của Tần Vũ vẫn kích động như cũ.

Cậu bây giờ mới lộ ra vẻ ngoài trẻ con đáng ra phải có ở độ tuổi của mình.

Tần Dã:…Hắn như thế nào nói với hai người kia, đây chỉ là lời an ủi bọn họ mà thôi.

Bác sĩ nói tiểu muội bị bệnh tim, chỉ có thế.

Muốn chữa khỏi, phỏng chừng cũng không có khả năng.

Dung Yên có thể chữa khỏi? Hắn nơi này! liền tính là cô chữa chân cho mình, các bác sĩ điều trị bệnh đều phải có chuyên môn riêng, sao cô có thể làm được?Cô là tức phụ của hắn, hắn không có cách nào nói với cô rằng cô có thể làm điều này hoặc điều kia.

"Anh, chị dâu còn nói, cho chúng em tiếp tục đi học, chờ sang năm mới liền đưa đi.

"Tần Dã lúc này càng kinh ngạc hơn, hắn thật sự không ngờ Dung Yên lại nói với bọn họ chuyện này, bất quá, chuyện này làm hắn thật cao hứng.

Thực ra hắn cũng muốn cho đệ đệ muội muội đi học, nhưng bọn họ chỉ đi được một tháng, rồi không đi vì tiểu muội bị ngất xỉu.

Hắn muốn khuyên bọn họ, nhưng hai người, một người cứng đầu, người kia vừa nói liền khóc, hắn thực sự không có cách nào để bắt chúng đi.


Cho nên việc này đã bị trì hoãn.

Mấy năm qua, hắn vẫn luôn bận rộn với công việc mưu sinh, dần dần bỏ bê vấn đề này.

Bây giờ, Dung Yên cư nhiên có thể thuyết phục hai người này ! Điều này thực sự làm hắn hài lòng.

"Vậy các ngươi cứ nghe lời chị dâu.

"Nụ cười của Tần Vũ cuối cùng cũng tắt lịm, chỉ cần nói đến chuyện này, còn chưa nói để anh cả đi thuyết phục chị dâu ! Có thể để cậu không phải đến trường học?“Đúng rồi, chị dâu đâu?” Tần Dã không nhịn được hỏi.

Tần Vũ nói: "Chị dâu nói có chuyện muốn đi ra ngoài.

Anh, em đi chẻ củi đây.

"Tần Dã ngăn lại, "Chờ một chút.

"Tần Vũ quay đầu lại.

Nhưng mà, Tần Dã không có nhìn cậu, mà là nhìn Tần Mai, "Tiểu muội, đi ra ngoài trước.

"Cô bé ngoan ngoãn gật đầu, rồi bước ra ngoài.

“Anh có chuyện gì vậy?” Anh cả hiện tại chỉ có thể nằm không thể làm việc, nếu không đi kiếm được nhiều công điểm, chị dâu không thích mà bỏ đi thì sao?Cậu phải siêng năng chăm chỉ làm việc mới được.

“Ngươi đỡ ta dậy, ta muốn đi nhà xí.


” Tần Dã có chút khó nói.

Hắn đã nghẹn nửa ngày rồi.

Tần Vũ nghe vậy vội vàng nói: "Anh, chờ một chút, em đi lấy một thứ.

"Không đợi Tần Dã lên tiếng, cậu chạy nhanh ra ngoài.

Một lúc sau chạy lại, trên tay cầm một cái bình sành cũ kỹ, “Anh, anh dùng cái này thì khỏi phải dậy, xương cũng mau lành hơn”.

Bằng không, nếu không mau khỏe lên, đại tẩu không thích nữa phải làm sao?Cậu cảm thấy cần phải để anh cả sớm khỏe lại.

Khi Tần Dã nhìn thấy thứ này, trán hắn nổi đầy đường đen.

Nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta không cần cái này, ngươi đỡ ta dậy.

"Hắn vẫn còn một cái chân tốt có thể chống đi, chỉ cần cẩn thận một chút liền không có việc gì.

(Hết chương này).


Bình luận

Truyện đang đọc