TRỌNG SINH TRỞ THÀNH MẠNH NHẤT VŨ TRỤ

Cô lau máu ở khóe miệng, trên mặt có một tia đáng tiếc: "Linh quả kia đều chạy mất rồi."

"Không sao." Nghe vậy, Diệp Tinh lại cười, tay phải hắn vung lên, một gốc cây màu vàng xuất hiện.

Rất nhiều dược thảo, linh quả trân quý, thậm chí là quả đen trắng thần kỳ nhưng đến cuối cùng hắn chỉ chiếm được một cái này.

"Thật sao? Diệp Tinh, anh lấy được linh quả này thật sao?"

Nhìn thấy quả này, Lâm Tiểu Ngư nhất thời lộ ra một tia vui sướng bất ngờ.

Vừa rồi cô bị công kích, cũng không chú ý tới Diệp Tinh có hái được quả nào không.

Tuy rằng không còn bảo vật khác, thế nhưng mục đích bọn họ đi tới nơi này đã đạt được.

Đem linh quả đưa cho Lâm Tiểu Ngư, Diệp Tinh nhìn một cái hố lớn xuất hiện trước mắt, trong lòng hắn bỗng nhiên xuất hiện một suy nghĩ kinh người.

- Chẳng lẽ địa thế cát bên ngoài không phải là do cường giả gì làm, mà là do quả đen trắng vừa rồi làm ra?

49 con rắn cát tụ tập linh lực, thậm chí những dược thảo, linh quả trân quý này, thậm chí là thổ nhưỡng trân quý, đều có thể là do quả đen trắng thần kỳ kia thu lại.

Trong lòng chuyển động rất nhiều suy nghĩ, Diệp Tinh nhìn về phía Mặc Uyên hỏi: "Mặc Uyên tiên sinh, ông có biết lai lịch của quả này không?"

"Chưa nghe nói bao giờ." Mặc Uyên lắc đầu.

Trên mặt ông ta còn lưu lại một tia khiếp sợ, hiển nhiên bị quả đen trắng lúc trước làm cho kinh hãi không nhẹ.

Ông ta là một cường giả bất tử cảnh cường đại, hơn nữa còn là nắm giữ hoàn chỉnh đạo tắc không gian, thế mà lại bị một linh quả trói buộc không động đậy được.

Thấy Mặc Uyên cũng không biết, Diệp Tinh cũng không hỏi gì nữa.

Nhìn về phía khu vực này, Diệp Tinh hít sâu một hơi nói: "Nếu quả đã tìm được rồi vậy chúng ta đi thôi!"

Hắn nhìn hư không đã hoàn toàn khép lại, lần này tới tìm quả thứ tư nói chung là có kinh vô hiểm.

......

Đại thế giới Hạo Nguyên, vị diện Thiên Lan giới, Ngân Hà,trái đất.

Không gian trận truyền tống hiện lên, lập tức có một chiếc máy phi hành nhanh chóng bay ra.

"Đã trở lại." Lâm Tiểu Ngư nhìn tình cảnh phía dưới, cảm thán nói: "Thời gian dài như vậy không trở về, trái đất nhìn qua lại thay đổi một dạng khác."

Sau khi luyện hóa quả màu vàng thứ tư, Lâm Tiểu Ngư cũng không cảm ứng được cái gì nữa, cho nên mọi người trực tiếp trở về.

"Ha ha, Tiểu Ngư,em đã mấy chục năm không có trở về, thời gian dài như vậy trái đất đương nhiên sẽ phát sinh biến hóa thật lớn." Diệp Tinh cười nói.

Bên cạnh, Mặc Uyên mở miệng nói: "Diệp Tinh, hiện tại thời gian tu luyện của các ngươi quá ngắn, cho nên cảm thấy mấy chục năm thời gian dài, trên thực tế, theo thực lực càng ngày càng mạnh của các ngươi, khái niệm thời gian đối với các ngươi mà nói cũng sẽ không ngừng yếu bớt, lấy cường giả mà nói,thời gian 10 nghìn năm liền trôi qua trong nháy mắt."

- 10 nghìn năm trôi qua trong nháy mắt? Nghe vậy, Diệp Tinh cười cười.

Trên thực tế, đối với cường giả đỉnh cấp mà nói, thời gian quả thật không là gì cả.

Một vài sinh mệnh tồn tại vĩnh hằng nói không chừng vừa bế quan chính là mấy trăm nghìn năm, mấy triệu năm.

Chỉ là đối với Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư mà nói, bọn họ tu luyện đến bây giờ còn chưa tới trăm năm, tự nhiên cảm thấy mấy chục năm thời gian rất dài.

"Mặc Uyên tiên sinh, các ông liền tùy tiện đi dạo trên trái đất nhé, tôi cùng Tiểu Ngư trở về trước." Diệp Tinh cười nói.


Hắn nhìn tình cảnh phía dưới, trong lòng lại chuyển động rất nhiều suy nghĩ.

"Lúc này có lẽ phải ở trên trái đất một thời gian." Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Cơ duyên thành Thời Không cho hắn cùng Lâm Tiểu Ngư đều đã chấm dứt, mà hắn hiện tại cũng không có định đi ra ngoài.

Lúc trước tiếp nhận truyền thừa của tộc Không Nguyên, giảng đạo của hiền giả vận mệnh, hắn còn chưa hoàn toàn tiêu hóa xong, sau đó lại đoạt xá phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới, lĩnh ngộ về Tử Vong Đạo Tắc cũng không ngừng sâu sắc.

Mặt khác hắn còn có đạo mạch không gian vẫn không ngừng lĩnh ngộ.

Hắn đang tiến bộ mọi lúc.

Thực tế trước Diệp Tinh một mực lang bạt khắp nơi, hắn cũng không có triệt để bình tĩnh lại chuyên tâm sửa sang lại một chút lĩnh ngộ của mình. Bây giờ hắn đã sẵn sàng để làm điều này rồi.

- Đi thôi!

Vèo!

Máy phi hành hóa thành một tia sáng, trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.

......

Bên trong một tòa cung điện ở Ngân Hà, một người trên mặt có bí văn kỳ bí màu đen, một phần ba toàn thân bị áo giáp vảy bao trùm, còn có một người đàn ông trung niên đuôi màu đen yên lặng ngồi xếp bằng.

"Két."

Bỗng nhiên, cửa phòng cung điện mở ra, một cường giả chân linh cảnh đi vào.

"Đại nhân! Có tin tức truyền đến, nhân loại Diệp Tinh đã trở về trái đất." Vị cường giả chân linh cảnh này cung kính nói.

"Ồ? Trở lại trái đất?" Người đàn ông trung niên bí văn kỳ bí màu đen mở mắt ra. "Trên trái đất có rất nhiều biện pháp phòng ngự, hơn nữa còn có Mặc Uyên nắm giữ hoàn chỉnh đạo tắc không gian, ta không có khả năng có cơ hội ra tay với Diệp Tinh trên trái đất, cho nên chỉ có thể chờ Diệp Tinh từ trên trái đất đi ra

Ông ta là cường giả bất tử cảnh, một khi tiến vào trái đất, nhất định sẽ bị Mặc Uyên phát hiện, một khi bị phát hiện, vậy tương đương với ông ta tự chui đầu vào lưới.

Người đàn ông trung niên nhìn về phía cường giả phía dưới, nói: "An bài tốt tầm mắt trên những tinh cầu mà thường có người trái đất lui tới, một khi phát hiện tung tích Diệp Tinh, lập tức báo cáo cho ta! Diệp Tinh này ở tộc Hàn Nguyệt triển lộ ra tiềm lực mạnh như vậy, tuyệt đối không thể lưu lại!"

Tin tức về Hàn Nguyệt tộc đã truyền ra, điều này làm cho uy hiếp của Diệp Tinh càng tăng lên một phần.

Bình luận

Truyện đang đọc