TRÚC MÃ LÀ ÔNG XÃ TƯƠNG LAI

" Này, hình như bọn họ đang đi về phía chúng ta! ". Tiếu Sam hơi lùi lại phía sau lưng Hàn Mặc Thần.

Ở phía trước, một " sinh vật lạ " đang tung tăng về phía họ, sinh vật lạ liên tục la lớn

" A Thần, A Thần! ". Sau đó, sinh vật lạ trực tiếp nhảy lên ôm chặt Hàn Mặc Thần " Tớ nhớ cậu chết mất, hôn cái nào ~ "

Hàn Mặc Thần vẻ mặt ghét bỏ gỡ sinh vật lạ xuống, nhíu mày nhìn Giang Cửu - sinh vật lạ.

" Tại sao lại ở đây? "

Giọng nữ phía sau Giang Cửu vang lên

" Chẳng phải nói với cậu chúng tớ về nước sao? Tạm thời chưa có chỗ ở, nên ở khách sạn ba A Cửu "

Hàn Mặc Thần nhìn Giang Cửu và Lâm Tần Y một lượt rồi nhướn mày

" Các cậu có thể ở nhà tớ mà, tớ đâu có ngược đãi các cậu chứ! "

Lâm Tần Y dịu dàng cười, bước tới định nắm tay Hàn Mặc Thần, đôi mắt đảo đến Tiếu Sam phía sau

" Tớ biết cậu vẫn là tốt nhất mà! "

Hàn Mặc Thần cười cười, nhanh chóng đem bàn tay sắp bị nắm ra sau kéo Tiếu Sam lên. Phản ứng Lâm Tần Y rõ ràng có chút mất tự nhiên, nhưng cô ta rất nhanh đã đổi động tác thành kéo tay Tiếu Sam, thân thiện hỏi

" Cậu là bạn của Hàn Mặc Thần sao? "

Tiếu Sam nhìn cô gái trước mặt, cảm giác hơi không thích

" Tớ.... "

" Thanh mai trúc mã kiêm bạn gái tớ! ". Hàn Mặc Thần cắt lời Tiếu Sam, trực tiếp nói rõ thân phận của cô.

" Làm gì có! Mình mới không phải! ". Thật sự ngượng muốn chết, Tiếu Sam đỏ mặt phủ nhận.

Giang Cửu đem ánh mắt đảo đi đảo lại giữa hai người, giảo hoạt trêu ghẹo

" Này này, A Thần, cậu xấu tính quá đó, dễ thương thế này cơ mà ~ "

Ánh mắt Lâm Tần Y chợt sâu thẳm, bàn tay siết chặt khiến Tiếu Sam hơi nhíu mày, cô ta cố gắng bắt mình phải bình tĩnh, nhưng sâu trong lòng đã là một mảng gào thét tức giận.

Hàn Mặc Thần thế nhưng...

Ở trong tâm trí cô ta hiện tại đã dâng trào một cơn sóng độc chiếm mạnh mẽ, nội tâm luôn bắt buộc cô ta phải làm mọi cách khiến Hàn Mặc Thần thuộc về cô ta, chỉ là của riêng cô ta.

Lâm Tần Y thả tay Tiếu Sam, nở một nụ cười mất tự nhiên

" Chúng ta đi ăn gì đó chứ? Cũng tối rồi, tiện thể họp mặt. "

" Được đó được đó! ". Giang Cửu lập tức tán thành.

Hàn Mặc Thần quay đầu nhìn Tiếu Sam, thản nhiên hỏi

" Cậu muốn đi không? Nếu không tớ về khách sạn với cậu! "

Tiếu Sam ngẩng đầu nhìn Hàn Mặc Thần, lại nhìn Giang Cửu đang mong chờ, tiếp tục qua vẻ mặt kiềm chế của Lâm Tần Y, cuối cùng vì không muốn làm Hàn Mặc Thần khó xử, cô đành đồng ý gật đầu đi ăn.

Thực ra, đối với cái người tên Lâm Tần Y này, cô không có chút thiện cảm nào cả. Nào có ai mới gặp lần đầu đã dùng cái ánh mắt như thế chứ, còn siết tay cô, địch ý lan tràn nơi nơi. Hiện tại ở trong cái óc nhỏ bé của cô xuất hiện một suy nghĩ, chính là Lâm Tần Y không phải đối với Tiểu Thần... đó đó?

Ah, không phải thì tốt, còn nếu phải, chỉ sợ mấy cái màn cẩu huyết sắp xảy ra rồi ~

Bốn người cùng nhau vào một quán ăn hải sản gần đó. Giang Cửu xung phong gọi món, một bàn đầy ắp thức ăn.

Trước ánh mắt như muốn găm Tiếu Sam vào thớt của Lâm Tần Y, Hàn Mặc Thần thản nhiên lột vỏ tôm rồi bỏ vào bát của Tiếu Sam.

Lâm Tần Y cầm lấy một con tôm, ra vẻ chật vật không lột được, sau đó trưng ánh mắt tội nghiệp nhìn Hàn Mặc Thần.

" Không lột được sao? ". Hàn Mặc Thần nhìn cô hỏi.

Trong lòng Tần Y vui mừng, cô tin chắc Hàn Mặc Thần sẽ giúp cô, trước đây đều hơi miễn cưỡng, nhưng cuối cùng vẫn giúp cô. Lần này chắc cũng sẽ... không ngoại lệ.

" Thật cứng, tớ lột không được, cậu có thể... "

" Này, tớ nói A Cửu, cậu có phải đàn ông không thế? Cậu ngồi bên cạnh cậu ấy thì giúp đi! ". Hàn Mặc Thần ngắt lời Tần Y, trực tiếp ném vấn đề cho Giang Cửu.

" Tớ? ". Giang Cửu chỉ ngón tay vào mình, rồi lại quay sang nhìn Lâm Tần Y.

Hàn Mặc Thần nhướn mày nhìn Giang Cửu

" Không lẽ tớ? Tớ phải làm tốt nghĩa vụ một người đàn ông chuẩn mực, một người bạn trai tốt, một người chồng tương lai perfect! "

Tiếu Sam: "...". Không biết nói gì nữa, im lặng cúi đầu ăn tôm trong bát mình.

Giang Cửu tặc lưỡi, cậu nhanh chóng quay sang lột vỏ tôm trong bát Lâm Tần Y. Cô chỉ cười rồi nói cám ơn. Chú ý kỹ một chút, lại thấy vành tai Giang Cửu ửng đỏ.

Bàn tay đang nắm khăn bàn ăn của Lâm Tần Y siết chặt, cô ta sắp không chịu nổi nữa. Hàn mặc Thần rõ ràng đang cố ý. Nhưng hắn càng làm vậy, cô lại càng muốn có hắn cho bằng được.

Trên đời có một loại người, càng cấm cản, càng muốn làm cho bằng được. Không - phải - sao!

Bình luận

Truyện đang đọc