TRÚC MÃ LÀ ÔNG XÃ TƯƠNG LAI

Sau khi xử lí hết một đống thức ăn, bốn người liền về khách sạn. Biết được vì hết phòng mà Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần ở chung một chỗ, Lâm Tần Y lập tức đề nghị Hàn Mặc Thần đổi phòng, để mình sang ở cùng phòng đôi với Tiếu Sam, với lí do chính là dù sao con gái ở chung vẫn tốt hơn cô nam quả nữ.

Mặc dù không thích Lâm Tần Y, nhưng Tiếu Sam vẫn đồng ý với ý kiến của cô ta. Nói gì thì nói, nam nữ ở chung một phòng vẫn không hay ho gì cả.

Hàn Mặc Thần bất mãn, nhưng Tiếu Sam đồng ý, hắn còn có thể nói gì nữa. Đáng chết, lại Lâm Tần Y.

Đúng là khi hắn ở nước ngoài, Lâm Tần Y là người bạn khác giới đầu tiên làm bạn với hắn, nhưng đối với cô, hắn chỉ đối xử như bạn tốt, như em gái. Không phải hắn không biết Lâm Tần Y đối với hắn thế nào, chính vì thế mà hắn dần dần vạch rõ giới hạn cho cô biết, nhưng cô gái này, lại cứ cố tình không biết. Hắn có thể để mặc cô làm gì cũng được, chỉ là tuyệt đối đừng động đến Tiếu Sam, nếu không thì hắn cũng không giữ nổi hai chữ bạn tốt hay em gái!

Buổi tối ở gần biển, tiếng sóng vỗ rõ ràng, mùi biển lan tỏa, thực sự mang lại cái cảm giác thoải mái.

Tiếu Sam đứng ở cửa sổ hưởng thụ tâm trạng thả lỏng thoải mái, gió biển lùa vào phòng lại không lạnh chút nào, trái lại có chút mát mẻ.

" Tiếu Sam, cậu thực sự thích Hàn Mặc Thần sao? ". Lâm Tần Y ngồi vắt chéo chân ở mép giường dò hỏi Tiếu Sam.

Tiếu Sam ngẩn người, nhưng vẫn không quay đầu lại.

Lâm Tần Y hơi khó chịu vì Tiếu Sam không trả lời, nhưng cô ta vẫn tiếp tục nói

" Cho dù cậu có thích hay không, tôi cũng sẽ không để Thần vào tay cậu! "

Lúc này Tiếu Sam mới quay lại, cô nhìn chằm chằm Lâm Tần Y khiến cho cô ta bất giác rợn tóc gáy.

Tiếu Sam nhếch miệng, thấp giọng chậm rãi nói với Lâm Tần Y

" Lâm Tần Y, cậu vẫn chưa nhìn rõ cục diện ư? Tôi là bạn gái của Hàn Mặc Thần. Cậu ấy cũng không phải đồ vật giành qua giành lại. Nếu cậu ấy đồng ý với cô thì tôi tự nhiên sẽ tôn trọng ý kiến của cậu ấy, còn nếu không, cô có muốn chạm tới cũng không được. Còn nữa, cô đừng nghĩ sẽ sử dụng thủ đoạn gì đó với tôi, coi chừng trộm gà không được còn mất nắm thóc đó. "

Căn phòng yên ắng đến đáng sợ. Toàn thân Lâm Tần Y lúc này đã toát mồ hôi, không biết là tức giận hay sợ hãi.

Tiếu Sam chán nản lên giường trùm chăn ngủ trước, cô có cảm giác nói chuyện với Lâm Tần Y thật tốn nước miếng. Cảnh cáo cũng cảnh cáo rồi, cũng chẳng biết cô ta có rút lui hay không. Mặc kệ cô ta, đây là kì nghỉ của cô, cô không thể vì mấy chuyện thế này mà phá vỡ sự thoải mái của mình.

Tiếu Sam ngủ trước rồi, Lâm Tần Y cũng nằm lên giường, chỉ là cô ta không hề ngủ được. Tần Y liền lấy điện thoại nhắn tin cho Giang Cửu

<< A Cửu, cậu thấy Tiếu Sam như thế nào? >>

<< Thế nào là thế nào? Thì cũng dễ thương, khá hiền. Sao cậu lại hỏi vậy? >>

<< Không có gì! >>

<< Sao cậu ngủ trễ thế? Mau đi ngủ đi, cậu mới bay về còn không nghỉ ngơi sẽ bị ốm >>

<< Ừm, tớ đi ngủ bây giờ đây >>

<< Ngủ ngon >>

Ở phía bên này, Giang Cửu nhìn chằm chằm tin nhắn của Lâm Tần Y. Không lí nào cô ấy tự nhiên hỏi về Tiếu Sam. Chắc là vì Hàn Mặc Thần đi?

Chuyện Lâm Tần Y thích Hàn Mặc Thần Giang Cửu cũng biết, rõ ràng như vậy, sao cậu lại không nhìn ra chứ, huống hồ Lâm Tần Y là người mà cậu...

Giang Cửu cười tự giễu, cậu lắc đầu tắt điện thoại đi, vùi người vào trong chăn. Còn không biết cô ấy sẽ gây ra chuyện gì nữa.

Phòng bên cạnh Giang Cửu - phòng Hàn Mặc Thần.

Hắn chán nản nhìn điện thoại gửi gần chục cái tin nhắn tự thoại

<< Tiểu Sam Sam, đang làm gì đó? >>

<< Tiểu Sam Sam, hôm nay ăn tôm do chồng tương lai lột có hạnh phúc không? >>

<< Không hạnh phúc hả? >>

<< Cậu đang giận tớ à? >>

<< Tiểu Sam Sam? >>

<< Tiểu Sam Sam, cậu dám lơ tin nhắn của người đàn ông hoàn hảo như tớ sao? >>

<< Cậu ngủ rồi à? >>

<< Ngủ ngon! >>

Sao hắn cứ có cảm giác như yêu xa thế này, phòng hai người chỉ đối diện nhau thôi đó!

Cũng không biết Tiếu Sam có nghĩ gì về hắn và Lâm Tần Y không nữa. Hắn thật sự trong sáng, trong như nước cất vậy.

Không được, sáng mai phải tự mình giải thích rõ ràng với Tiếu Sam, không thể để cho bất hòa xảy ra giữa vợ chồng được, hắn phải xây dựng một gia đình hạnh phúc.

Bây giờ đi ngủ mới có sức xây dựng gia đình hạnh phúc. Cho nên ai đó tự giác đi ngủ đến mức sáng hôm sau đã chín giờ sáng và quên luôn chuyện ngắm bình minh đã hứa với Tiếu Sam.

Thế nên, chuyện bất hòa giữa vợ chồng đã thành hiện thực!

Tiếu Sam ngồi bên cạnh Hàn Mặc Thần nhưng không hề để ý đến hắn. Hàn Mặc Thần ủy khuất giãi bày

" Tiểu Sam Sam, tớ xin lỗi. Hôm qua tớ lo cho cậu mới ngủ không được, sáng mới thiếp đi rồi ngủ quên mà. Cậu cũng thấy tin nhắn rồi đó "

" Tin nhắn gì cơ? ". Tiếu Sam ngây ngốc

" Cậu... thật sự không xem tin nhắn tớ sao? ". Hàn Mặc Thần bày ra bộ dạng đau lòng.

" Nè, thu lại cái vẻ mặt đó mau. Điện thoại tớ hết pin, quên mang... sạc điện thoại! ". Tiếu Sam chột dạ trả lời. " Cùng lắm thì hòa chứ gì, tớ không xem tin nhắn của cậu, cậu quên buổi hẹn "

" Được! ". Ai đó vui vẻ đồng ý ngay.

Thật cảm ơn cái sự hậu đậu của Tiểu Sam Sam, nhờ vậy bất hòa giữa vợ chồng mới được giải quyết.

Bình luận

Truyện đang đọc