TRƯỢT BĂNG NGHỆ THUẬT CÀNG THÍCH HỢP ĐỂ TÔI THAM GIA THẾ VẬN HỘI



Sự biến hóa của trẻ nhỏ rất nhanh, ví dụ như Trương Giác, cậu trong lúc vô tình đã đến giai đoạn cuối của viện thay đổi giọng nói, một tháng không gặp, Yoon Mi Jeong phát hiện giọng nói trẻ con thanh nhuận của cá sấu nhỏ đã biến thành giọng nam trong sáng.

Giọng nói đó dễ nghe đến mức nào, Yoon Mi Jeong tìm cậu nói chuyện, Trương Giác ừ ừ đáp lời, cô cảm thấy đôi tai mình mềm nhũn luôn rồi.

Trận chung kết được tổ chức tại Sochi, cũng chính là địa điểm sang năm tổ chức Thế vận hội mùa đông, ban đầu ấn theo quy tắc thi đấu, mọi người ấn theo thứ hạng của mình trên bảng xếp hạng mà quyết định thứ tự xuất hiện, nhưng năm nay một số vận động viên có số điểm bằng nhau, phía ban tổ chức dứt khoát quyết định rút thăm, khiến Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu cùng nhau chửi thề.

Vốn dĩ Trương Giác là người thứ hai trên bảng tổng sắp, có thể trực tiếp vào trận vị trí thứ hai đếm ngược, hiện tại nhưng lại là! Mẹ kiếp!
Nghi thức bốc thăm do ban tổ chức sự kiện chuẩn bị như bữa tiệc tối, nhóm tuyển thủ mặc lễ phục, bước lên thảm đỏ vào đầu trường, ngồi trên ghế da chờ đợi nhân viên công tác gọi tên, sau đó đi lên bốc những huy hiệu có khắc số.

Trương Giác cảm thấy như mình đang tham gia một buổi tiệc lớn.

Buổi tiệc lớn chính là sau khi thi đấu, nhóm tuyển thủ mặc lễ phục giao lưu kết bạn, chụp ảnh chung, thuận tiện gặp gỡ nhóm nhà tài trợ một chút, nếu như số may thì có thể gặp được nhà tài trợ mới.

Giống như Trương Giác đã được đại diện của Shiseido tại Nhật Bản kéo vào bữa tiệc năm ngoái nói chuyện một hồi lâu, mặc dù Trương Giác toàn bộ hành trình không hiểu nổi tiếng Anh của người Nhật, mà cũng may Thẩm Lưu ở đó, vốn dĩ thiếu chút nữa là có một đại ngôn về sữa tắm, nhưng bởi vì ông cậu kiên quyết không chịu để cho Trương Giác vẫn còn là đứa nhỏ ngâm mình trong bồn tắm đầy bong bóng rồi nhấc lên đôi chân dài, nên cuối cùng đã thất bại, đây cũng là điểm mà Trương Tuấn Bảo bị anti-fan trên mạng công kích nhiều nhất.

Đây chính là Shiseido đó, ở một nơi mà trượt băng nghệ thuật không phổ biến như Thỏ Thôn thì vận động viên nhận được một đại ngôn có chất lượng tốt là điều hiếm thấy? Vậy mà tất cả đều bị xáo trộn nhờ vị huấn luyện viên thiếu hiểu biết này, đợi đến khi chính Trương Tuấn Bảo nhận đại ngôn đồ tắm kia, sau khi tấm áp phích quảng cáo kia trở thành vưu vật nhân gian được người fan chụp hình lại thì người mắng hắn lại càng nhiều hơn.

Huấn luyện viên này chỉ cho phép quan viên phóng hỏa, lại không cho bách tính đốt đèn à?
Nhưng thái độ của Trương Tuấn Bảo cũng rất kiên quyết, nói hắn cổ hủ cũng được, Trương Giác tuy là cháu trai hắn nhưng cũng là vận động viên dưới tay hắn, tuyệt đối không phải là công cụ kiếm tiền! Trước khi Trương Giác thành niên, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép Trương Giác dùng phương thức kiếm tiền bằng cách khoe thân thể trước ống kính.

Mà chắc chắn sẽ có những bữa tiệc lớn sau khi các trận đấu hạng A như trận chung kết này kết thúc, cho nên Trương Giác đã sớm chuẩn bị một bộ đồ tây, đến lúc tham gia rút thăm cũng có mà dùng.

Vốn dĩ đứa nhỏ không hề cao lên trong độ tuổi thiếu niên, cho nên một bộ đồ cậu mặc được hai năm, nhưng năm nay không thể không mua một bộ mới, nữ sĩ Mia mua quần áo cho cậu rất có khiếu thẩm mỹ, kiểu thắt lưng lại khiến vóc dáng của đứa nhỏ càng thêm thon dài, bởi vì lượng mỡ trong cơ thể Trương Giác càng ngày càng thấp nên bà đã đưa một chiếc thắt lưng khác.


Khi nghe đến tên mình, tiểu thiếu niên nhẹ nhàng khoan khoái bước lên sân khấu, tóc đen xõa đến eo, trên tai có hai chiếc khuyên bằng ngọc trắng, thêm vào thần thái lạnh lùng xa cách của tiểu thiếu niên, vai cũng rộng hơn một chút so với trước đây, phảng phất như một tổng tài thiếu niên tự phụ nào đó, khí tràng xuất hiện ngay lập tức.

McQueen huýt sáo: "Khí thế của cậu nhóc thật là mạnh mà.

"
Helena ngồi bên cạnh ghét bỏ liếc hắn một cái: "Đừng có mà huýt sáo với trẻ vị thành niên.

"
Ánh mắt kia thật giống như đang nhìn một thứ rác rưỡi nào đó.

McQueen vội vã giải thích: "Tôi chẳng qua là cảm thấy sau khi đứa nhỏ nẩy nở thì sẽ rất kinh khủng, không có ý gì khác đâu, tôi chỉ thích những cô gái có thân hình chữ s thôi!"
Helena liếc mắt quay đầu, McQueen nhẹ nhàng tự đánh vào miệng mình một cái.

Nhưng ở hiện trường cũng có rất nhiều người có cảm giác tương tự như McQueen, khi Trương Giác làm nổi bật hình ảnh của mình, rất nhiều người đều kinh ngạc ít nhất 1 giây.

Không ai nghĩ rằng thiếu niên với lớp da cá sấu manh manh, đáng yêu, là nhất ca Thôn Thỏ được fan mẹ fan chị yêu thích sau khi nẩy nở thì lại mang phong cách lạnh lùng còn hơn cả Ilya.

Không phải tính cách của Trương Giác thực sự lạnh lùng, mà là khi cậu lớn lên thì có khuôn mặt của một vị tiên quân hạ phàm lạnh lùng, sự lạnh lùng với vẻ ngoài ngây ngô của Ilya tương tự như một con gấu Bắc Cực hình người, sự lạnh lùng của Trương Giác trong mắt người phương Tây giống như thiên thần mang theo thương chiến, mũi nhọn kia đâm vào khiến người ta không dám đến gần.

Mãi cho đến khi Trương Giác giơ huy hiệu lên, người chủ trì vừa đọc con số.

Phụt, Yoon Mi Jeong trực tiếp che miệng cười rộ lên.

Trương Giác tỏ ra rất bình tĩnh, cậu hất mái đầu, đem mái tóc che khuất tầm mắt cho ra phía sau, trầm ổn xuống sân khấu, đến lúc ngồi xuống bên cạnh Trương Tuấn Bảo thì gục mặt cái rầm.

Cậu sờ sờ vành tai, phàn nàn với ông cậu: "Không phải cậu nói năm đó mẹ con khi đeo chiếc khuyên tai này khi mua một tờ vé số trúng liền 20 vạn nhân dân tệ sao? Tại sao con mang vào mà một chút tác dụng cũng không có, còn rất nặng nữa, nó thòng xuống là lỗ tai con đau hết cả lên.

"
Trương Tuấn Bảo tháo chiếc khuyên tai ra cho cậu: "Nặng thì không đeo nữa, dù sao cũng vô dụng, cậu nói nè, có phải vận may của con quá kỳ lạ rồi không, có phải đời trước dùng hết vận may rồi nên đời này một tí tẹo vận may cũng không còn nữa?"
Trương Giác vô cùng kiên định : "Không thể? Con không có bất kỳ siêu may mắn nào hết!"
Trương Tuấn Bảo: "Cậu nói là đời trước của con, làm sao con biết được đời trước mình không có vận may?"
Trương Giác đương nhiên là biết rồi.

Đời trước nếu như con có may mắn, thì sẽ không một thân một mình đột tử trên sân khấu đâu?
Đứa nhỏ phẫn nộ nghĩ.

Sau thi đấu, cậu nhìn thấy Yoo Mong Seong đi tới, dục vọng khiến đôi tay hắn muốn luồn dưới nách cậu, Trương Giác đang muốn trốn thì thấy Yoo Mong Seong lắc đầu.

"Thôi, cậu gầy quá rồi, lỡ đâu không cẩn thận quăng cậu đi mất thì nhất định sẽ bị thương cho coi.

"
Trương Giác khó hiểu: "Không phải đâu, cơ và xương của tớ rất khỏe, ông cậu còn tìm một lão bác sĩ đáng tin cậy trong nước pha một loại thuốc tắm cho tớ ngâm đó.

"
Để Trương Giác có thể phát triển cơ thể tốt, bọn họ chỉ còn kém không cho cậu uống rượu bổ xương, trận này cậu luyện nhảy bốn vòng cũng ngã không ít lần, nhưng cũng chỉ là bị thương ngoài da thôi, nên Trương Giác nhận thức thân thể của mình rất bền chắc.

Yoo Mong Seong kiên định lùi về phía sau: "Mỡ có thể bảo vệ cậu không bị thương, mà hiện tại lượng mỡ trong cơ thể cậu! là 8% đi?"
Ạch, thật đúng là không có.


Để tăng thêm lượng mỡ cho cậu, dì căn tin còn pha một bình trà sữa thật lớn cho cậu uống, có thể tưởng tượng được không? Một vận động viên trượt băng nghệ thuật như Trương Giác lại có thể may mắn được uống trà sữa trước khi giải nghệ!
Nhưng nhưng vậy thì cậu vẫn rất gầy, hơn nữa Trương Giác vốn là vận động viên, theo ý kiến của Trương Tuấn Bảo, dù cậu có yếu đến đâu thì cậu vẫn ở mức mạnh hơn so với những người bình thường, cho nen khi cậu gầy đến một giới hạn nhất định, hình dạng cơ bụng liền lộ ra.

Đứa nhỏ ven áo lên: "Tớ còn có cơ bắp hộ thể đó, cậu nhìn xem nè.

"
Cậu hiện tại đã có được thứ mà đời trước cho dù lúc gầy nhất cũng không có được —— cơ bụng sô cô la!
Con ngươi của Yoon Mi Jeong thiếu chút là lòi ra trước động tác này của cậu.

Không ngờ đứa nhỏ gầy gò giống như sợi mì mà nguyên liệu cũng khá đầy đủ, Mi Jeong lập tức đếm, phát hiện trên bụng của đứa nhỏ là sáu múi cơ bụng rõ ràng, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy cả cơ bụng thứ bảy và thứ tám bên dưới, nhưng thật tiếc, trừ phi Trương Giác cởi quần, còn không thì cô không thể nhìn thấy toàn cảnh.

Quả nhiên, tốc độ quay thần tốc của cậu nhóc này không hẳn là liên quan đến việc thân thể nhẹ nhàng nhỏ nhắn, trên thực tế thì thực lực của cậu so với thân hình và khung xương này đã rất mạnh rồi!
Thẩm Lưu ngay lập tức xông tới kéo áo đứa nhỏ xuống, rồi nói "sorry" với Yoon Mi Jeong, sau đó xách lỗ tai Trương Giác rời đi.

Trương Giác cũng không ngại cái tư thế mất mặt này, trước khi rời đi còn hướng bọn họ so sánh.

Yoon Mi Jeong , Yoo Mong Seong: Quả nhiên, dù bề ngoài có tiên khí đến mức nào, bản chất của đứa nhỏ này vẫn là con cá sấu đó.

Ừm, khi cậu đến lối vào địa điểm, vì giữ ấm, huấn luyện viên ném cho cậu một chiếc áo khoác gió màu đen, mặc vô thì khí tràng tổng tài trở lại.

Ngày khai mạc giải Grand Prix cùng ngày, Trương Giác là người đầu tiên ra trận trong sáu đơn nam, lúc tiểu thiếu niên mặc trang phục thi đấu ra trận, một lần nữa cậu lại khiến khán giải bất ngờ.

Trần Tư Giai ngồi trước màn hình TV há to miệng: "Cậu, cậu ấy đổi trang phục thi đấu rồi!"
Trang phục thi đấu ban đầu của《 Adiós Nonino 》là phong các trung tính mang hai màu tím đen, bên trên là những viên kim cương sáng như dải ngân hà, bây giờ mẫu cơ bản không thay đổi, nhưng đã trở thành một màu đen tuyền, chỉ có một tấm vải màu xanh biển từ vai buông thõng xuống thắt lưng, phần lưng mở ra một chữ V rất sâu, khi vận động viên di chuyển cánh tay thì mép trong xương bả vai nhô lên, giống như một chú bướm dang đôi cánh ra, một lượng lớn tóc đen xuống bên eo được buộc lại bằng một chiếc khăn lụa đen.

Mái tóc dài này đối với Trương Giác mà nói cũng rất kỳ diệu, bởi vì cậu phát hiện ra rằng trọng lượng của mái tóc thực sự có thể giúp cậu tìm thấy trục tâm khi thực hiện động tác xoay chim yến.

Cho nên nếu không phải tóc tai bù xù ảnh hưởng không tốt đối với việc thi đấu, cậu thậm chí cũng không muốn buộc tóc đuôi ngựa.

Thiếu niên dùng bàn tay mang găng tay màu đen vuốt tóc, quay đầu lại nhìn về phía ban huấn luyện.

Trương Tuấn Bảo bật ngón cái với cậu.

Đừng sợ, coi như con phải đo đường vì cơ thể phát triển, nhóm huấn luyện viên vẫn thương con!
Trương Tuấn Bảo cũng không biết Trương Giác có nhận được tin nhắn này của mình hay không, nhưng sau đó hắn nhìn thấy Trương Giác lộ ra nụ cười.

Thẩm Lưu nói: "Tâm lý của đứa nhỏ vẫn rất ổn định.

"
Dương Chí Viễn giữ gói ngải cứu vừa mới ra khỏi lò vi sóng trên tay để giữ ấm, một bên nóng đến nhe răng trợn mắt, một bên trả lời vấn đề của bọn họ: "Vấn đề duy nhất của Trương Giác thật ra không phải là việc cao lên 3 cm, mà là thằng nhỏ có thể thích nghi với đôi giày trượt băng mới hay không.

"
"Trước đây Erik ở Mỹ đã thực sự luyện được cú nhảy 4 trong thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, nhưng sau đó anh ta đổi một đôi giày trượt và đánh mất cú nhảy này, vận động viên càng nhạy cảm đến vấn đề này thì việt thay đổi giày trượt thì lại càng có tác động lớn.

"
Trương Giác vừa vặn là kiểu người nhạy cảm với các giác quan và cảm thấy lúng túng khi đeo băng thể thao chống bong gân ở mắt cá chân, tác động của việc đổi giày trượt lần này rất lớn, trước đó một tuần cậu đã thích nghi được với đôi giày trượt, nhưng hiệu quả ra sao thì khó mà nói được.


Thẩm Lưu lẩm bẩm: "Không sao đâu, nó có thể đi đến trận chung kết chính là sáng tạo nên lịch sử, thằng nhỏ mới năm đầu tiên thăng tổ, thất bại trong giải đấu là điều dễ hiểu.

"
Nếu như Trương Giác chưa từng đánh bại McQueen trước đây thì hắn nói như vậy là không thành vấn đề, nhưng từ khi Trương Giác thắng McQueen một lần, sự mong đợi của người hâm mộ trượt băng trong nước càng ngày càng cao, cậu giành được huy chương đồng ở phân trạm Nga thì đã khiến một số người hâm mộ trượt băng nói năng không êm tai nổi rồi.

Mặc dù nhiều người hâm mộ trượt băng cho rằng Nga đã chấm điểm cho các tuyển thủ của họ quá hào phóng trên sân nhà nên Trương Giác mới phải chịu thiệt thòi về phương diện này, nhưng ảnh hưởng khi phát triển của Trương Giác cũng là điều nhận thức chung của những người hâm mộ trượt băng.

Trương Giác thực ra là người đầu tiên trong nhà họ có tài khoản xã hội, nhưng cậu chỉ mở tài khoản giả không được chứng thực, lấy được tên vẫn là quăng tám sào với bản thân cậu không tới "Một vạn tệ", thời điểm Trương Tuấn Bảo ở trên mạng bị người ta mắng "Độc tài", "Gây trở ngại vận động viên nhận đại ngôn" thì Trương Giác cũng là người đầu tiên phát hiện.

Cậu không thể không biết ngôn luận của người hâm mộ trượt băng, thế nhưng không ai biết cậu gánh nhiều áp lực đến nhường nào.

Trương Tuấn Bảo siết nắm đấm, mãi đến khi Trương Giác sắp bắt đầu nhảy lượt thứ nhất.

3lz+3lo, muốn nhảy!
Trương Giác quyết đoán điểm băng bằng chân phải, dùng tiêu chuẩn lưỡi dao cạnh ngoài nhảy lấy đà, lúc tiếp băng rõ ràng hơi lệch một chút, trong lòng ban huấn luyện căng thẳng, sau đó thấy Trương Giác quyết đoán thay đổi tư thế nhảy lấy đà.

Cậu không cần ổn định trục tâm ở lượt nhảy thứ hai ởcú nhảy 3lo với số điểm 5.

1, mà là điểm băng bằng chân trái, thực hiện cú 3T với số điểm 4.

3.

Sau đó thiếu niên quay người, lộ ra thần thái vô cùng đặc biệt, các cơ trên khuôn mặt cậu đều đang cười, chỉ khác là không có nụ cười trong mắt, thoạt nhìn như là miễn cưỡng vui cười, nhưng thực ra rất sắc nhọn, giống như gai nhọn của một bông hồng.

Phiên bản này của《 Adiós Nonino 》theo cách diễn giải của Trương Giác có phần công kích hơn so với hai phiên bản phân trạm, hơn nữa cuối cùng có một chút hormone tango.

Quan trọng nhất là, cậu không mắc sai lầm.

Sự ứng biến đúng chỗ của Trương Giác và khả năng nhanh chóng điều chỉnh trạng thái và trở lại phong độ bình thường sau khi suýt mắc lỗi đã khiến tất cả những người hâm mộ trượt băng và ban huấn luyện hy vọng cậu giành chiến thắng thở phào nhẹ nhõm.

Tôn Thiên và Giang Triều Thăng ngồi trước màn hình TV nói: "Nếu bàn về tính ổn định thì Trương Giác xem như là số một trong nước, khiêu vũ trên băng không cần phải nhảy, nhưng sự ổn định của họ không cao bằng Trương Giác.

"
Đừng nhìn vào sự tăng động của đứa nhỏ này, màn trình diễn của cậu ấy trong các sự kiện quan trọng không bao giờ khiến bạn thất vọng!
Mãi cho đến khi trận đấu kết thục, rời khỏi tầm mắt của công chúng, bước vào lối đi của tuyển thú, Trương Giác mới ngồi xổm xuống, bưng mắt cá chân hít một hơi lạnh.

"Anh Dương, lúc em tiếp băng cú nhảy lần đầu thì chân có hơi bủn rủn, anh coi thử cho em chút.

"


Bình luận

Truyện đang đọc