TƯ Ý TINH THẦN

Đại học Gia Thành, đại học top 2.

Thế nên, cô đoán là anh đã đi rồi.

Thiệu Tư Ý lặng lẽ gật đầu. 

Thiệu Tư Ý mím môi không nói gì.Thiệu Thành mím môi không nói.Thiệu Tư Ý kéo vali đứng trước cổng trường, giơ tay che ánh nắng chói chang. 

“Tôi xin lỗi.” Thiệu Tư Ý cúi đầu xuống: “Về nhà tôi sẽ dạy bảo Tiểu Thành. Hết bao nhiêu tiền? Tôi sẽ trả tiền cho hai người ngay lập tức.”

Cửa bị đóng sầm lại. 

Giáo viên chủ nhiệm đứng dậy cười nói: “Vị này… Cậu ấy nói đúng, trường chúng tôi không thiên vị ai cả, đúng không, đều là học sinh, vẫn còn là trẻ con, sao lại không có chuyện ẩu đả giữa con trai với nhau được, hai vị thấy thế nào?”

Đinh Tinh Thần sợ đến nỗi luống cuống tay chân, mở cửa xe ôm chầm lấy cô.Bắt đầu từ lúc nghỉ hè là cô đã không liên lạc được với Đinh Tinh Thần nữa. 

Anh liếc mắt nhìn Thiệu Tư Ý, nói nhỏ với Thiệu Thành một cách bí hiểm: “Hay em nói cho anh biết, có phải mấy đứa trong trường bắt nạt em không? Đừng nói với chị của em, cô ấy không hiểu đâu…” 

Đinh Tinh Thần sợ đến nỗi luống cuống tay chân, mở cửa xe ôm chầm lấy cô.

Vẫn còn hai người nữa đang ngồi trong văn phòng. “Cậu…” Lời nói của cô nghẹn cứng nơi cửa miệng, một chữ cũng không thốt ra được. Thế nên, cô đoán là anh đã đi rồi.

“Tao nhớ là mày cũng có một đứa em trai học cấp 2 Gia Thành phải không? Lớp mấy rồi?”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Một trong những bánh xe đã bị cong, cô im lặng kéo khóa, nhẹ nhàng cầm chiếc hộp rỗng lên, không thèm để ý đến bụi bẩn và mạng nhện bám vào góc váy. Thiệu Tư Ý lặng lẽ gật đầu. Cô cứ tưởng mình sẽ mất anh.Cũng tốt. 



“Em trai tiểu bá vương của mày chắc ở trường làm loạn lắm nhỉ?”Đinh Tinh Thần đắc ý ôm cô, thì thầm: “Không phải đã nói với cậu rồi à, cậu đi đâu, tớ sẽ theo đó.”Thiệu Tư Ý lặng lẽ gật đầu. 



Thiệu Tư Ý lôi một chiếc vali từ gầm giường trong ngôi nhà cũ ra. Nếu cô ở đây, ít nhất Tiểu Thành còn có thể ăn một bữa cơm nóng hổi khi về đến nhà. 

Thiệu Tư Ý lôi một chiếc vali từ gầm giường trong ngôi nhà cũ ra. 

Đinh Tinh Thần đỡ Thiệu Tư Ý đang đứng cúi người, vén tóc ra sau tai cho cô, nhẹ nhàng nói: “Tớ đợi ở tầng dưới lâu quá… chán lắm.” 

Cô cứ tưởng mình sẽ mất anh.

“Tôi xin lỗi.” Thiệu Tư Ý cúi đầu xuống: “Về nhà tôi sẽ dạy bảo Tiểu Thành. Hết bao nhiêu tiền? Tôi sẽ trả tiền cho hai người ngay lập tức.”Năm nhất. # 

“Thiệu Thành cũng hay đánh nhau ở trường, để em trai mày qua xem xem.”

Beta: Hy, Sherlyn, KimH

Giáo viên chủ nhiệm đứng dậy cười nói: “Vị này… Cậu ấy nói đúng, trường chúng tôi không thiên vị ai cả, đúng không, đều là học sinh, vẫn còn là trẻ con, sao lại không có chuyện ẩu đả giữa con trai với nhau được, hai vị thấy thế nào?”Tiếng xe thể thao gầm rú, quẹo vào rồi dừng lại bên cạnh Thiệu Tư Ý.

Thầy hiệu trưởng cau mày: “Chị của Thiệu Thành này, không phải là vấn đề tiền bạc.”

Thiệu Tư Ý sửng sốt, mày nhíu chặt. 

“Là sinh viên năm nhất trường chúng ta hả?”Đại học Gia Thành, đại học top 2.“Cậu vào đây làm gì?” Thiệu Tư Ý cau mày, nhỏ giọng hỏi Đinh Tinh Thần.Vừa quay đầu lại, cô lập tức nhìn thấy khóe miệng Đinh Tinh Thần đang nhếch cao qua cửa kính xe. 

“… Úi, đẹp trai quá!” 

“Đưa tớ xem cổ tay cậu.” 

Đây không phải là một số tiền nhỏ. Cánh tay anh khoác lên thành xe, gỡ kính râm trên mặt xuống, cợt nhả hỏi: “Người đẹp, đến báo danh à?” 

“Là sinh viên năm nhất trường chúng ta hả?”

“Đưa tớ xem cổ tay cậu.” Cô lại được giáo viên của Thiệu Thành gọi đến trường. “… Úi, đẹp trai quá!” 

Beta: Hy, Sherlyn, KimH

Tiếng xe thể thao gầm rú, quẹo vào rồi dừng lại bên cạnh Thiệu Tư Ý.

Cậu lúng túng nhìn sang một bên. Thiệu Thành mím môi không nói.“Là sinh viên năm nhất trường chúng ta hả?”

Cậu lúng túng nhìn sang một bên. 

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Mười lần. “Không phải chứ, trong trường có thể lái xe à?”

“Haha, mày đúng là anh rể tốt mà!” Cậu bạn kia cười ha ha.

“Chuyện của cậu cũng là của tớ, em trai cậu cũng là em trai tớ.”

Phụ huynh của hai học sinh cúi đầu tính toán tiền bạc, sau đó bất đắc dĩ đứng lên: “Khụ khụ… Nếu đã như vậy, chúng tôi vẫn tin tưởng vào nhà trường, tin giáo viên chủ nhiệm, chị gái Thiệu Thành, cô về nhà nên dạy dỗ lại thằng bé một chút, còn nhỏ đã nghịch ngợm như vậy, sau này đi ra ngoài xã hội sẽ gây chuyện đấy!” Ánh nắng chói chang không biết từ lúc nào đã trở nên dịu dàng, Thiệu Tư Ý sững người, một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống, chảy dài từ má xuống cằm. 

Năm nhất. 

“Không phải chứ, trong trường có thể lái xe à?”



Đinh Tinh Thần nhún vai, mỉm cười: “Tính tình giống y hệt chị em…” Anh nghiêng đầu nhìn chằm chằm vị phụ huynh vừa nói những lời khó nghe nhất, mỉm cười hỏi: “Ông nghĩ thế nào?”Đinh Tinh Thần sợ đến nỗi luống cuống tay chân, mở cửa xe ôm chầm lấy cô.

Một trong những bánh xe đã bị cong, cô im lặng kéo khóa, nhẹ nhàng cầm chiếc hộp rỗng lên, không thèm để ý đến bụi bẩn và mạng nhện bám vào góc váy. 

Cậu lúng túng nhìn sang một bên. 

Giáo viên chủ nhiệm đứng dậy cười nói: “Vị này… Cậu ấy nói đúng, trường chúng tôi không thiên vị ai cả, đúng không, đều là học sinh, vẫn còn là trẻ con, sao lại không có chuyện ẩu đả giữa con trai với nhau được, hai vị thấy thế nào?”“Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi, lúc nghỉ hè trong nhà xảy ra chút chuyện… Tớ không cố ý, có phải tớ làm cậu sợ rồi không?” 

“Yên tâm đi, tao nhất định sẽ giải quyết giúp mày, mày cứ yên tâm yêu đương đi!”Tim Thiệu Tư Ý đập thình thịch.

Đinh Tinh Thần vỗ vỗ cánh tay cậu: “Anh là anh rể của em!” Sau đó, cô ném chiếc chìa khóa nhà cũ lên trên chiếc giường gỗ, xoay người bỏ đi không ngoảnh lại. “Tao nhớ là mày cũng có một đứa em trai học cấp 2 Gia Thành phải không? Lớp mấy rồi?” Cả người khẽ run lên…

Đại học Gia Thành, đại học top 2.

Cô lại được giáo viên của Thiệu Thành gọi đến trường. “Đưa tớ xem cổ tay cậu.” “Lớp 9, có chuyện gì vậy?” Cô cứ tưởng mình sẽ mất anh.

Họ ngạo mạn nói với thầy hiệu trưởng mà không chút ngại ngùng: “Sao lại là chị gái đến? Bố mẹ nó đâu? Không có bố mẹ đảm bảo thì làm sao được… Học kỳ này con tôi bị đánh bao nhiêu lần rồi? Nếu cứ tiếp tục như thế thì bọn trẻ cũng không dám đến trường học nữa!”

“Thiệu Thành, lần này là lý do gì?” Thiệu Tư Ý cầm chiếc roi của Lâm Quỳnh Anh đứng trước mặt cậu. 

Họ ngạo mạn nói với thầy hiệu trưởng mà không chút ngại ngùng: “Sao lại là chị gái đến? Bố mẹ nó đâu? Không có bố mẹ đảm bảo thì làm sao được… Học kỳ này con tôi bị đánh bao nhiêu lần rồi? Nếu cứ tiếp tục như thế thì bọn trẻ cũng không dám đến trường học nữa!”Nếu đêm tối không có ánh sao, thì sẽ không bao giờ thấy được ánh sáng… 

“Ê, mày có ý gì?” 

“Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi, lúc nghỉ hè trong nhà xảy ra chút chuyện… Tớ không cố ý, có phải tớ làm cậu sợ rồi không?” Cô tức giận mắng: “Đáng đời, thằng nhóc thối này phải bị đánh cho tơi tả mới được! Cậu tưởng cậu cản hộ nó thì nó sẽ cảm ơn cậu à? Mau đi đi, vào phòng tắm dội nước lạnh…”“Cậu…” Lời nói của cô nghẹn cứng nơi cửa miệng, một chữ cũng không thốt ra được. 

“Đi tắm rồi, vẫn khá lắm, còn biết bản thân bẩn, thích sạch sẽ hơn cậu.”

 Cả người khẽ run lên…Đinh Tinh Thần đắc ý ôm cô, thì thầm: “Không phải đã nói với cậu rồi à, cậu đi đâu, tớ sẽ theo đó.”

“Nhưng em trai tao lớp 9 rồi, chuyện của trẻ con vẫn nên để trẻ con tự giải quyết, như này đi, để tao bảo em trai tao nói với thiếu gia nhỏ nhà họ Trình đó một tiếng, sẽ không để em trai của Thiệu Tư Ý bị bắt nạt ở trường nữa.”

Soát lỗi: Thùy Dung, Maria

“Vâng, cô nói đúng.” Thiệu Tư Ý gật đầu, kéo Thiệu Thành đang đứng ở góc tường qua, ấn đầu cậu xin lỗi các thầy cô giáo và hai vị phụ huynh. 

Cô cứ tưởng mình sẽ mất anh.

Họ ngạo mạn nói với thầy hiệu trưởng mà không chút ngại ngùng: “Sao lại là chị gái đến? Bố mẹ nó đâu? Không có bố mẹ đảm bảo thì làm sao được… Học kỳ này con tôi bị đánh bao nhiêu lần rồi? Nếu cứ tiếp tục như thế thì bọn trẻ cũng không dám đến trường học nữa!”

“Ê, mày có ý gì?” 

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Thiệu Thành!” Thiệu Tư Ý vung roi lên. Thiệu Tư Ý lôi một chiếc vali từ gầm giường trong ngôi nhà cũ ra. 

“Đưa tớ xem cổ tay cậu.” 

“Vâng, cô nói đúng.” Thiệu Tư Ý gật đầu, kéo Thiệu Thành đang đứng ở góc tường qua, ấn đầu cậu xin lỗi các thầy cô giáo và hai vị phụ huynh. 

Đại học Gia Thành, đại học top 2.Một trong những bánh xe đã bị cong, cô im lặng kéo khóa, nhẹ nhàng cầm chiếc hộp rỗng lên, không thèm để ý đến bụi bẩn và mạng nhện bám vào góc váy. 

Mười lần. 



Dịch: Tiểu ThanhSau đó, cô ném chiếc chìa khóa nhà cũ lên trên chiếc giường gỗ, xoay người bỏ đi không ngoảnh lại. 

Trên mặt Thiệu Thành có vết thương nhưng vẫn bướng bỉnh bĩu môi. 

Cũng tốt. 

“Chuyện của cậu cũng là của tớ, em trai cậu cũng là em trai tớ.”*

“Không phải chứ, trong trường có thể lái xe à?”



Đinh Tinh Thần nhếch môi: “Thế này đi… Mười lần, đều học cùng trường cả, sau này vẫn còn phải gặp nhau nhiều, không cần phải làm lớn đến mức khó nhìn như vậy đúng không?”

Đinh Tinh Thần ậm ừ hai tiếng, xoa xoa cổ tay, anh kéo một chiếc ghế nhỏ rồi ngồi trước mặt Thiệu Thành. 

* “Tao nhớ là mày cũng có một đứa em trai học cấp 2 Gia Thành phải không? Lớp mấy rồi?”Năm nhất. 

*

Cô lại được giáo viên của Thiệu Thành gọi đến trường. 

“Nói thừa.” Đinh Tinh Thần chăm chú nhìn vào đôi bàn tay đang cẩn thận bôi thuốc cho mình, trong lòng mềm mại rối tinh rối mù.

Dịch: Tiểu Thanh“Chị của Thiệu Thành, em xem học kỳ này đã là lần thứ bao nhiêu rồi? Chúng tôi cũng phải cho những phụ huynh khác lời giải thích đúng không?”

Vẫn còn hai người nữa đang ngồi trong văn phòng. 

“Tôi xin lỗi.” Thiệu Tư Ý cúi đầu xuống: “Về nhà tôi sẽ dạy bảo Tiểu Thành. Hết bao nhiêu tiền? Tôi sẽ trả tiền cho hai người ngay lập tức.”

Beta: Hy, Sherlyn, KimHThiệu Tư Ý vứt roi xuống đất, quay người trở về phòng. Họ ngạo mạn nói với thầy hiệu trưởng mà không chút ngại ngùng: “Sao lại là chị gái đến? Bố mẹ nó đâu? Không có bố mẹ đảm bảo thì làm sao được… Học kỳ này con tôi bị đánh bao nhiêu lần rồi? Nếu cứ tiếp tục như thế thì bọn trẻ cũng không dám đến trường học nữa!”

“Thiệu Thành cũng hay đánh nhau ở trường, để em trai mày qua xem xem.”

Thầy hiệu trưởng cau mày: “Chị của Thiệu Thành này, không phải là vấn đề tiền bạc.”Cửa bị đóng sầm lại. “Tôi xin lỗi.” Thiệu Tư Ý cúi đầu xuống: “Về nhà tôi sẽ dạy bảo Tiểu Thành. Hết bao nhiêu tiền? Tôi sẽ trả tiền cho hai người ngay lập tức.”

“Sao lại không phải vấn đề về tiền bạc?” Giọng nói lười biếng vang lên bên ngoài văn phòng. 

“Em trai tiểu bá vương của mày chắc ở trường làm loạn lắm nhỉ?”Thầy hiệu trưởng cau mày: “Chị của Thiệu Thành này, không phải là vấn đề tiền bạc.”

Không ai trong văn phòng nói gì nữa. 

“Này, cậu đánh đau đấy!” Anh đau tới mức nhe răng: “Làm gì có người chị nào như cậu, không thấy trên người Tiểu Thành vẫn còn vết thương à… Bỏ qua đi.” 

Thiệu Thành gật đầu: “Tắc đường, không sao, nếu chị đói rồi thì ăn trước đi.”“Sao lại không phải vấn đề về tiền bạc?” Giọng nói lười biếng vang lên bên ngoài văn phòng. 

Đinh Tinh Thần đút tay vào trong túi quần, chậm rãi bước vào. 

Hết chương 05!

Cậu lúng túng nhìn sang một bên. # Anh hất cằm, lạnh lùng liếc nhìn thầy hiệu trưởng và hai phụ huynh rồi nói: “Năm lần, tiền chữa bệnh của hai đứa trẻ, tiền tổn thất tinh thần, tiền bồi bổ, tiền tổn thất công việc của bố mẹ, tiền bảo trì cơ sở vật chất công cộng của trường, chúng tôi sẽ bồi thường gấp năm lần.”

Thiệu Tư Ý lặng lẽ gật đầu. 

“Chị… Chị?” Thiệu Thành cau mày, khua tay trước mặt Thiệu Tư Ý. “Cậu vào đây làm gì?” Thiệu Tư Ý cau mày, nhỏ giọng hỏi Đinh Tinh Thần.

“Sao lại không phải vấn đề về tiền bạc?” Giọng nói lười biếng vang lên bên ngoài văn phòng. Đinh Tinh Thần đỡ Thiệu Tư Ý đang đứng cúi người, vén tóc ra sau tai cho cô, nhẹ nhàng nói: “Tớ đợi ở tầng dưới lâu quá… chán lắm.” 

Phụ huynh của hai học sinh cúi đầu tính toán tiền bạc, sau đó bất đắc dĩ đứng lên: “Khụ khụ… Nếu đã như vậy, chúng tôi vẫn tin tưởng vào nhà trường, tin giáo viên chủ nhiệm, chị gái Thiệu Thành, cô về nhà nên dạy dỗ lại thằng bé một chút, còn nhỏ đã nghịch ngợm như vậy, sau này đi ra ngoài xã hội sẽ gây chuyện đấy!” 

“Cậu vào đây làm gì?” Thiệu Tư Ý cau mày, nhỏ giọng hỏi Đinh Tinh Thần.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Thế nên, cô đoán là anh đã đi rồi.Cũng tốt. Không ai trong văn phòng nói gì nữa. 

Sau đó, cô ném chiếc chìa khóa nhà cũ lên trên chiếc giường gỗ, xoay người bỏ đi không ngoảnh lại. 

“Thiệu Thành!” Thiệu Tư Ý vung roi lên. 

Vừa quay đầu lại, cô lập tức nhìn thấy khóe miệng Đinh Tinh Thần đang nhếch cao qua cửa kính xe. Đinh Tinh Thần nhếch môi: “Thế này đi… Mười lần, đều học cùng trường cả, sau này vẫn còn phải gặp nhau nhiều, không cần phải làm lớn đến mức khó nhìn như vậy đúng không?”

Đinh Tinh Thần sợ đến nỗi luống cuống tay chân, mở cửa xe ôm chầm lấy cô.



* –“Nếu em cứ tiếp tục như vậy thì đừng đi học nữa!” Anh nghiêng đầu nhìn chằm chằm vị phụ huynh vừa nói những lời khó nghe nhất, mỉm cười hỏi: “Ông nghĩ thế nào?”

Thiệu Tư Ý vứt roi xuống đất, quay người trở về phòng. 

Đinh Tinh Thần nhún vai, mỉm cười: “Tính tình giống y hệt chị em…” 

Mười lần. 

“Không phải chứ, trong trường có thể lái xe à?”Tim Thiệu Tư Ý đập thình thịch.Bắt đầu từ lúc nghỉ hè là cô đã không liên lạc được với Đinh Tinh Thần nữa. Đây không phải là một số tiền nhỏ. 

Sau đó, cô ném chiếc chìa khóa nhà cũ lên trên chiếc giường gỗ, xoay người bỏ đi không ngoảnh lại. 

*

“Hả? Sao vậy?” Thiệu Tư Ý phục hồi tinh thần lại, nở một nụ cười gượng, nhẹ giọng nói: “Sầm Khâm còn chưa đến à?” “Này, cậu đánh đau đấy!” Anh đau tới mức nhe răng: “Làm gì có người chị nào như cậu, không thấy trên người Tiểu Thành vẫn còn vết thương à… Bỏ qua đi.” Thiệu Tư Ý mím môi không nói gì.

“Chị… Chị?” Thiệu Thành cau mày, khua tay trước mặt Thiệu Tư Ý. 



Cửa bị đóng sầm lại. Giáo viên chủ nhiệm đứng dậy cười nói: “Vị này… Cậu ấy nói đúng, trường chúng tôi không thiên vị ai cả, đúng không, đều là học sinh, vẫn còn là trẻ con, sao lại không có chuyện ẩu đả giữa con trai với nhau được, hai vị thấy thế nào?”

Beta: Hy, Sherlyn, KimHPhụ huynh của hai học sinh cúi đầu tính toán tiền bạc, sau đó bất đắc dĩ đứng lên: “Khụ khụ… Nếu đã như vậy, chúng tôi vẫn tin tưởng vào nhà trường, tin giáo viên chủ nhiệm, chị gái Thiệu Thành, cô về nhà nên dạy dỗ lại thằng bé một chút, còn nhỏ đã nghịch ngợm như vậy, sau này đi ra ngoài xã hội sẽ gây chuyện đấy!” 

Cả người khẽ run lên…

“Hừ.” Thiệu Thành hừ lạnh một tiếng, cởi quần áo bẩn rồi đi tắm. Đinh Tinh Thần vừa bước ra khỏi nhà Thiệu Tư Ý đã lập tức gọi cho một người bạn. “Vâng, cô nói đúng.” Thiệu Tư Ý gật đầu, kéo Thiệu Thành đang đứng ở góc tường qua, ấn đầu cậu xin lỗi các thầy cô giáo và hai vị phụ huynh. 

Trên mặt Thiệu Thành có vết thương nhưng vẫn bướng bỉnh bĩu môi. 

Thiệu Tư Ý mím môi không nói gì.



Vừa quay đầu lại, cô lập tức nhìn thấy khóe miệng Đinh Tinh Thần đang nhếch cao qua cửa kính xe. Tiếng xe thể thao gầm rú, quẹo vào rồi dừng lại bên cạnh Thiệu Tư Ý.

Soát lỗi: Thùy Dung, Maria

Đinh Tinh Thần vỗ vỗ cánh tay cậu: “Anh là anh rể của em!” 

“Thiệu Thành, lần này là lý do gì?” Thiệu Tư Ý cầm chiếc roi của Lâm Quỳnh Anh đứng trước mặt cậu. 

“Nhưng em trai tao lớp 9 rồi, chuyện của trẻ con vẫn nên để trẻ con tự giải quyết, như này đi, để tao bảo em trai tao nói với thiếu gia nhỏ nhà họ Trình đó một tiếng, sẽ không để em trai của Thiệu Tư Ý bị bắt nạt ở trường nữa.”“Nếu em cứ tiếp tục như vậy thì đừng đi học nữa!” 

Đinh Tinh Thần vỗ vỗ cánh tay cậu: “Anh là anh rể của em!” 

*Thiệu Thành mím môi không nói.

Đinh Tinh Thần cười rồi giơ tay ra trước mặt Thiệu Tư Ý, nhẹ nhàng nói: “Cậu còn đánh thật, sưng lên rồi này, cậu tự xem đi, đau chết tớ rồi.” 

Năm nhất. 

Đinh Tinh Thần đắc ý ôm cô, thì thầm: “Không phải đã nói với cậu rồi à, cậu đi đâu, tớ sẽ theo đó.”Thiệu Tư Ý kéo vali đứng trước cổng trường, giơ tay che ánh nắng chói chang. Cậu lúng túng nhìn sang một bên. 

Đinh Tinh Thần đút tay vào trong túi quần, chậm rãi bước vào. 

Nếu đêm tối không có ánh sao, thì sẽ không bao giờ thấy được ánh sáng… 

“Thiệu Thành!” Thiệu Tư Ý vung roi lên. 

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Vụt!” Roi đập vào cổ tay của Đinh Tinh Thần, nhanh chóng đỏ lên. 

“Cậu vào đây làm gì?” Thiệu Tư Ý cau mày, nhỏ giọng hỏi Đinh Tinh Thần.

“Này, cậu đánh đau đấy!” Anh đau tới mức nhe răng: “Làm gì có người chị nào như cậu, không thấy trên người Tiểu Thành vẫn còn vết thương à… Bỏ qua đi.” 

Ánh nắng chói chang không biết từ lúc nào đã trở nên dịu dàng, Thiệu Tư Ý sững người, một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống, chảy dài từ má xuống cằm. 

Thiệu Tư Ý kéo vali đứng trước cổng trường, giơ tay che ánh nắng chói chang. 

“Yên tâm đi, tao nhất định sẽ giải quyết giúp mày, mày cứ yên tâm yêu đương đi!”Thiệu Tư Ý sửng sốt, mày nhíu chặt. 

Dịch: Tiểu Thanh



Chương 05Cô tức giận mắng: “Đáng đời, thằng nhóc thối này phải bị đánh cho tơi tả mới được! Cậu tưởng cậu cản hộ nó thì nó sẽ cảm ơn cậu à? Mau đi đi, vào phòng tắm dội nước lạnh…”

Nếu đêm tối không có ánh sao, thì sẽ không bao giờ thấy được ánh sáng… 

“Thiệu Thành!” Thiệu Tư Ý vung roi lên. Đinh Tinh Thần ậm ừ hai tiếng, xoa xoa cổ tay, anh kéo một chiếc ghế nhỏ rồi ngồi trước mặt Thiệu Thành. 

“Nói thừa.” Đinh Tinh Thần chăm chú nhìn vào đôi bàn tay đang cẩn thận bôi thuốc cho mình, trong lòng mềm mại rối tinh rối mù.

*“Vụt!” Roi đập vào cổ tay của Đinh Tinh Thần, nhanh chóng đỏ lên. Anh liếc mắt nhìn Thiệu Tư Ý, nói nhỏ với Thiệu Thành một cách bí hiểm: “Hay em nói cho anh biết, có phải mấy đứa trong trường bắt nạt em không? Đừng nói với chị của em, cô ấy không hiểu đâu…” 

Đinh Tinh Thần vừa bước ra khỏi nhà Thiệu Tư Ý đã lập tức gọi cho một người bạn. 

Thiệu Thành gật đầu: “Tắc đường, không sao, nếu chị đói rồi thì ăn trước đi.”

“Không phải chứ, trong trường có thể lái xe à?”Thiệu Tư Ý vứt roi xuống đất, quay người trở về phòng. 



Cửa bị đóng sầm lại. 

Ánh nắng chói chang không biết từ lúc nào đã trở nên dịu dàng, Thiệu Tư Ý sững người, một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống, chảy dài từ má xuống cằm. 

Đinh Tinh Thần đắc ý ôm cô, thì thầm: “Không phải đã nói với cậu rồi à, cậu đi đâu, tớ sẽ theo đó.”



Ánh nắng chói chang không biết từ lúc nào đã trở nên dịu dàng, Thiệu Tư Ý sững người, một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống, chảy dài từ má xuống cằm. Tiếng xe thể thao gầm rú, quẹo vào rồi dừng lại bên cạnh Thiệu Tư Ý.Đinh Tinh Thần lè lưỡi bất lực nói: “Nhìn xem, tính khí của chị gái em thực sự không tốt lắm đúng không?” Anh xoa đầu Thiệu Thành, khẽ nói: “Em chịu khổ rồi.”

Thiệu Thành mím môi, nhìn chằm chằm Đinh Tinh Thần, cậu quay người lại, lạnh lùng hỏi: “Anh thích chị em à?” 



“Đau chết cậu đi!” Thiệu Tư Ý tìm một lọ thuốc mỡ trong hộp thuốc, lẩm bẩm nói: “Cũng không biết tại sao cậu lại xông lên làm gì…” Đinh Tinh Thần vỗ vỗ cánh tay cậu: “Anh là anh rể của em!” 

Thiệu Thành gật đầu: “Tắc đường, không sao, nếu chị đói rồi thì ăn trước đi.”“Thiệu Thành, lần này là lý do gì?” Thiệu Tư Ý cầm chiếc roi của Lâm Quỳnh Anh đứng trước mặt cậu. “Hừ.” Thiệu Thành hừ lạnh một tiếng, cởi quần áo bẩn rồi đi tắm. 

“Này, cậu đánh đau đấy!” Anh đau tới mức nhe răng: “Làm gì có người chị nào như cậu, không thấy trên người Tiểu Thành vẫn còn vết thương à… Bỏ qua đi.” 

Đinh Tinh Thần nhún vai, mỉm cười: “Tính tình giống y hệt chị em…” 

“Thiệu Thành, lần này là lý do gì?” Thiệu Tư Ý cầm chiếc roi của Lâm Quỳnh Anh đứng trước mặt cậu. 

Ánh nắng chói chang không biết từ lúc nào đã trở nên dịu dàng, Thiệu Tư Ý sững người, một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống, chảy dài từ má xuống cằm. “Nói thừa.” Đinh Tinh Thần chăm chú nhìn vào đôi bàn tay đang cẩn thận bôi thuốc cho mình, trong lòng mềm mại rối tinh rối mù.Anh hất cằm, lạnh lùng liếc nhìn thầy hiệu trưởng và hai phụ huynh rồi nói: “Năm lần, tiền chữa bệnh của hai đứa trẻ, tiền tổn thất tinh thần, tiền bồi bổ, tiền tổn thất công việc của bố mẹ, tiền bảo trì cơ sở vật chất công cộng của trường, chúng tôi sẽ bồi thường gấp năm lần.”# 

Vẫn còn hai người nữa đang ngồi trong văn phòng. 

Thiệu Tư Ý cau mày, cầm hộp thuốc ra khỏi phòng, sau đó ngồi xổm xuống trước mặt Đinh Tinh Thần, tức giận nói: “Nó đâu rồi?”

Chương 05



“Đi tắm rồi, vẫn khá lắm, còn biết bản thân bẩn, thích sạch sẽ hơn cậu.”

“… Úi, đẹp trai quá!” 

Phụ huynh của hai học sinh cúi đầu tính toán tiền bạc, sau đó bất đắc dĩ đứng lên: “Khụ khụ… Nếu đã như vậy, chúng tôi vẫn tin tưởng vào nhà trường, tin giáo viên chủ nhiệm, chị gái Thiệu Thành, cô về nhà nên dạy dỗ lại thằng bé một chút, còn nhỏ đã nghịch ngợm như vậy, sau này đi ra ngoài xã hội sẽ gây chuyện đấy!” “Đưa tớ xem cổ tay cậu.” 

Đinh Tinh Thần ậm ừ hai tiếng, xoa xoa cổ tay, anh kéo một chiếc ghế nhỏ rồi ngồi trước mặt Thiệu Thành. Đinh Tinh Thần cười rồi giơ tay ra trước mặt Thiệu Tư Ý, nhẹ nhàng nói: “Cậu còn đánh thật, sưng lên rồi này, cậu tự xem đi, đau chết tớ rồi.” 



“Đau chết cậu đi!” Thiệu Tư Ý tìm một lọ thuốc mỡ trong hộp thuốc, lẩm bẩm nói: “Cũng không biết tại sao cậu lại xông lên làm gì…” 

Đinh Tinh Thần đút tay vào trong túi quần, chậm rãi bước vào. 

“Nói thừa.” Đinh Tinh Thần chăm chú nhìn vào đôi bàn tay đang cẩn thận bôi thuốc cho mình, trong lòng mềm mại rối tinh rối mù.

“Haha, mày đúng là anh rể tốt mà!” Cậu bạn kia cười ha ha.“Chuyện của cậu cũng là của tớ, em trai cậu cũng là em trai tớ.”

Tiếng xe thể thao gầm rú, quẹo vào rồi dừng lại bên cạnh Thiệu Tư Ý.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn



Đinh Tinh Thần lè lưỡi bất lực nói: “Nhìn xem, tính khí của chị gái em thực sự không tốt lắm đúng không?” Anh xoa đầu Thiệu Thành, khẽ nói: “Em chịu khổ rồi.”*

“Thiệu Thành!” Thiệu Tư Ý vung roi lên. 

Cánh tay anh khoác lên thành xe, gỡ kính râm trên mặt xuống, cợt nhả hỏi: “Người đẹp, đến báo danh à?” 

“Chị… Chị?” Thiệu Thành cau mày, khua tay trước mặt Thiệu Tư Ý. 

Thầy hiệu trưởng cau mày: “Chị của Thiệu Thành này, không phải là vấn đề tiền bạc.”

“Hả? Sao vậy?” Thiệu Tư Ý phục hồi tinh thần lại, nở một nụ cười gượng, nhẹ giọng nói: “Sầm Khâm còn chưa đến à?” 

“Chị… Chị?” Thiệu Thành cau mày, khua tay trước mặt Thiệu Tư Ý. 

Thiệu Thành gật đầu: “Tắc đường, không sao, nếu chị đói rồi thì ăn trước đi.”

“Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi, lúc nghỉ hè trong nhà xảy ra chút chuyện… Tớ không cố ý, có phải tớ làm cậu sợ rồi không?” Thiệu Tư Ý lắc đầu, cầm một điếu thuốc trên bàn đưa cho Thiệu Thành, sau đó châm một điếu khác, khẽ nói: “Chờ em ấy. Không vội.”

Cô lại được giáo viên của Thiệu Thành gọi đến trường. 



Đây không phải là một số tiền nhỏ. 



Trên mặt Thiệu Thành có vết thương nhưng vẫn bướng bỉnh bĩu môi. 

Đinh Tinh Thần vừa bước ra khỏi nhà Thiệu Tư Ý đã lập tức gọi cho một người bạn. 

Thế nên, cô đoán là anh đã đi rồi.Đây không phải là một số tiền nhỏ. “Tao nhớ là mày cũng có một đứa em trai học cấp 2 Gia Thành phải không? Lớp mấy rồi?”

“Vụt!” Roi đập vào cổ tay của Đinh Tinh Thần, nhanh chóng đỏ lên. “Lớp 9, có chuyện gì vậy?” 

Đinh Tinh Thần ậm ừ hai tiếng, xoa xoa cổ tay, anh kéo một chiếc ghế nhỏ rồi ngồi trước mặt Thiệu Thành. 

“Em trai tiểu bá vương của mày chắc ở trường làm loạn lắm nhỉ?”

Vẫn còn hai người nữa đang ngồi trong văn phòng. 

Bắt đầu từ lúc nghỉ hè là cô đã không liên lạc được với Đinh Tinh Thần nữa. “Ê, mày có ý gì?” 

“Hả? Sao vậy?” Thiệu Tư Ý phục hồi tinh thần lại, nở một nụ cười gượng, nhẹ giọng nói: “Sầm Khâm còn chưa đến à?” 

Thầy hiệu trưởng cau mày: “Chị của Thiệu Thành này, không phải là vấn đề tiền bạc.”“Thiệu Thành cũng hay đánh nhau ở trường, để em trai mày qua xem xem.”

Mười lần. Đinh Tinh Thần vỗ vỗ cánh tay cậu: “Anh là anh rể của em!” “Haha, mày đúng là anh rể tốt mà!” Cậu bạn kia cười ha ha.

“Nếu em cứ tiếp tục như vậy thì đừng đi học nữa!” 

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Nhưng em trai tao lớp 9 rồi, chuyện của trẻ con vẫn nên để trẻ con tự giải quyết, như này đi, để tao bảo em trai tao nói với thiếu gia nhỏ nhà họ Trình đó một tiếng, sẽ không để em trai của Thiệu Tư Ý bị bắt nạt ở trường nữa.”

“Nhà họ Trình?” Đinh Tinh Thần nheo mắt suy nghĩ một lúc: “À, hình như con trai bọn họ bằng tuổi Thiệu Thành đúng không? Được rồi, dù sao thì mày cũng giải quyết chuyện này giúp tao đi… đừng để hai ba ngày trường học lại gọi Thiệu Tư Ý đến.”

Cô lại được giáo viên của Thiệu Thành gọi đến trường. 

“Chị của Thiệu Thành, em xem học kỳ này đã là lần thứ bao nhiêu rồi? Chúng tôi cũng phải cho những phụ huynh khác lời giải thích đúng không?”

Đinh Tinh Thần vừa bước ra khỏi nhà Thiệu Tư Ý đã lập tức gọi cho một người bạn. “Yên tâm đi, tao nhất định sẽ giải quyết giúp mày, mày cứ yên tâm yêu đương đi!”

Bình luận

Truyện đang đọc