TUYỆT SẮC ĐAN DƯỢC SƯ: QUỶ VƯƠNG YÊU PHI

Y Liên khẽ cau mày, buông tay xuống, dời mắt nhìn về phía ngoài cửa.

Một nữ tử kiêu ngạo như khổng tước từ ngoài đi vào, trên mặt bôi một lớp phấn thật dày, mùi hương gay mũi thoáng qua làm đáy mắt Lisa lộ vẻ chán ghét.

Nữ tử kiêu căng ngạo mạn chỉ huy một đám người nâng hành lý vào, ánh mắt quét qua đám người Mộ Như Nguyệt, khinh miệt hừ một tiếng.

"Các ngươi ở cùng ký túc xá với ta? Ta thích một mình một phòng, cũng không thích bị người khác quấy rầy, ta không hi vọng có người tới quấy rầy ta."

Lisa cười nhạo: "Yên tâm đi, không có ai muốn quấy rầy ngươi đâu."

Nghe vậy, nữ khổng tước cũng không để ý, tiếp tục chỉ huy đám người phía sau sửa sang lại phòng ở....

"Nguyệt Nhi, ba ngày nữa sẽ là khảo thí nhập học, chúng ta đi chơi cho thống khoái đi." Lisa vỗ tay, cười hì hì nói, "Ta đã sớm nghe nói trong học viện Thần cái gì cũng có, không bằng nhân cơ hội này đi xem một chút."

"Được", Y Liên cười nói, quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt bên cạnh, "Ngươi thì sao?"

Mộ Như Nguyệt khẽ nhướng mày: "Ta không có ý kiến."

"Cứ quyết định vậy đi, chúng ta đi xem tình hình ở học viện một chút, nghe nói trên thần phố cực kì náo nhiệt, ba ngày sau là khảo thí nhập học, vậy chúng ta đi mua một ít đồ dùng cần thiết."

------------------

Thần phố là một con phố trong học viện Thần, nơi này cũng giống phố chợ bên ngoài. Không những cửa hàng san sát nhau, mà còn có không ít học viên bày bán đan dược và dược liệu.

"Nguyệt Nhi, ngươi nhìn này, trang sức ở đây thật đẹp."

Lisa kéo hai người qua, chạy nhanh đến một cửa hàng trang sức.

Đập vào mắt ba người là trang sức muôn màu muôn vẻ, rực rỡ lóa mắt...

"Ba vị cô nương, các ngươi thật tinh mắt, cửa hàng chúng ta được xem là tốt nhất trong học viện, không những có tác dụng làm trang sức mà còn có thể làm công cụ phòng thân."

Lão bản nhìn mấy vị khách vừa đến, hai mắt sáng lên, cười tủm tỉm giới thiệu.

Lisa chưa từng nhìn thấy mấy loại trang sức này, thần sắc hưng phấn xem xét đồ vật mới lạ...

Lúc này, Mộ Như Nguyệt không chớp mắt nhìn về phía một hòn đá màu đen.

Hòn đá kia chỉ lớn bằng khối ngọc bội bình thường, màu sắc ảm đạm không chút thu hút, đặt một góc không ai hỏi thăm.

"Thần thạch!" 

Trong lòng Mộ Như Nguyệt bỗng căng thẳng.

Không sai, đây chính là thần thạch dùng để chế tạo thần khí, có điều mặt ngoài đã bị người khác cố ý phủ một lớp cát đen, che đi hơi thở vốn có.

Nếu không phải Mộ Như Nguyệt có tinh thần lực hơn người, chỉ sợ cũng không thể nhận ra thần thạch được bao bọc trong lớp cát đen kia...

Đúng lúc này, một tiếng kêu sợ hãi từ bên cạnh truyền đến.

"Cái gì? Một cái vòng cổ như vậy mà có giá 10 linh thạch trung cấp? Sao ngươi không đi cướp luôn đi!"

Lisa tức giận phẫn nộ trừng mắt lão bản, trong mắt hừng hực lửa giận.

"Cô nương, cái vòng cổ này có thể ngăn được công kích của cường giả thần vương, chẳng lẽ không đáng giá đó sao?" Sắc mặt lão bản trầm xuống, lạnh lùng nói, không còn nhiệt tình như lúc đầu.

Lisa còn muốn nói gì đó, đã nghe thanh âm Mộ Như Nguyệt từ phía sau truyền đến: "Xảy ra chuyện gì?"

Nàng đi thẳng đến, nhìn vẻ mặt ủy khuất của Lisa, nhàn nhạt hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc