VAI ÁC LUÔN NHÌN TÔI CHẢY NƯỚC MIẾNG


Đôi mắt vẫn thường đạm mạc của Lâm Ải đã bịt kín một tầng hơi nước mỏng, thân thể hắn ẩn ẩn có chút run rẩy, như là không chịu nổi Scott thân mật, ngón tay bất lực cuộn lại, nhưng vẫn ngậm miệng không nói.

Scott đối với phản ứng của hắn lại không thèm để ý, hắn dùng sức đè Lâm Ải trên giường, cúi đầu hôn bờ môi hắn, trong đôi mắt màu xanh biển là một mảnh lười biếng, ngón tay thoáng dò xét đi xuống.

Nhìn biểu tình đạm mạc bình tĩnh của Lâm Ải đã nứt toạc, trên gương mặt kia nhiễm ửng hồng cùng với vài phần tình dục đơn thuần, hắn nhịn không được câu môi cười cười, ách giọng hỏi Lâm Ải, "Thoải mái sao?"
Lâm Ải kêu lên một tiếng, cũng không trả lời, nhưng thân thể lại không tự chủ được cọ hướng tới Scott.

Scott liếm liếm răng nanh của mình, nắm cổ Lâm Ải dùng sức cắn xuống, hắn hút máu tươi của Lâm Ải, lại ở bên trong tình dục cực hạn giúp Lâm Ải phóng thích ra.

Nhìn bộ dáng ý loạn tình mê của người dưới thân, hắn thong thả hôn hôn môi Lâm Ải, động tác kia có chút không chút để ý, lộ ra một chút cao ngạo, "Muốn sao?"
Lâm Ải nhắm mắt lại, cảm thấy thẹn đến cực điểm, lại vẫn run rẩy phát ra một âm đơn ngắn gọn, "Muốn.

"
Thân thể hắn trắng nõn, tứ chi thon dài, vòng eo cũng không tính mềm mại, lộ ra một chút nam nhân, sờ lên cảm xúc thực tốt.

Scott khống chế không được sức lực mình, để lại dấu hôn đỏ thẫm cùng với dấu tay xanh tím trên làn da trắng nõn kia.


Chờ đến khi kết thúc, cả người Lâm Ải đã không còn sức lực, Scott đổ một thân mồ hôi, hắn đưa lưng về phía Lâm Ải đi vào phòng tắm, đường cong cơ bắp sau lưng thập phần lưu sướng, khiến Lâm Ải đang nhìn có chút đỏ mặt.

Hắn sau khi thành niên coi như trở thành tình nhân của Scott, đến bây giờ đã bảy năm, nhưng thời gian bảy năm cũng không làm vơi bớt tình yêu của hắn với Scott, đến bây giờ, hắn vẫn còn si mê nam nhân này.

Scott ở trong phòng tắm tắm rửa xong liền đi ra, hắn đi tới bên người Lâm Ải, cũng không ngại cùng tình nhân này của mình ôn chuyện trong chốc lát, rốt cuộc Lâm Ải cũng đã giúp hắn làm một việc lớn.

"Muốn thưởng cái gì?"
Hắn ngồi bên người Lâm Ải, vài sợi tóc vàng bị ướt rũ xuống thái dương, bọt nước theo cằm Scott chảy xuống, có loại gợi cảm không nói nên lời.

Lâm Ải há miệng thở dốc, cuối cùng cái gì cũng không nói.

Hắn chỉ muốn nói, về sau chỉ cần một mình hắn thôi, có được không?
Nhưng Scott sẽ không đáp ứng, rốt cuộc Scott ham thích hưởng lạc, hắn đã từng vô số lần phơi bày trái tim của mình ra, đưa tới trước mặt Scott, nhưng đổi lấy lại là gương mặt lạnh nhạt của nam nhân này.

Hắn chỉ là một quân cờ có thể lợi dụng mà thôi.

Scott tựa hồ đoán được Lâm Ải muốn nói gì, hắn cúi đầu, hai mắt màu lam nhìn vô cùng thâm tình, nhưng ở dưới mắt lại là sự lạnh lẽo ngàn năm không đổi, hắn hôn hôn trán Lâm Ải, ngữ khí ôn hòa, "Đừng động những tâm tư đáng chết đó.

"
"Nếu ngươi ngoan ngoãn, còn có thể lưu lại bên cạnh ta, biết không?"
Sắc mặt Lâm Ải càng thêm tái nhợt một chút, hắn gật gật đầu, hô hấp có chút run rẩy.

Scott lúc này mới vừa lòng, hắn ôm Lâm Ải, ôn nhu cười cười, "Buổi tối ngày mai, ngươi đi cùng người của ta tới biệt thự Bùi Nặc, nhất định phải giết chết Bùi Nặc.

"
Hắn sẽ phái ra hơn phân nửa thuộc hạ của mình theo Lâm Ải cùng đi giết Bùi Nặc, rốt cuộc lực lượng Bùi Nặc đã suy yếu, không còn chống đỡ được bao lâu.

"Ta chờ tin tức tốt của ngươi.


"
Nghe Scott nói, Lâm Ải nhắm mắt lại, gật gật đầu, hắn nắm chặt lòng bàn tay, khối da tay kia nóng rát đau đớn, giống như thịt bên trong đều bị móc ra.

Loại thuốc độc kia không có thuốc giải, khi hắn hạ độc trên người Nguyễn Đường, kỳ thật chính hắn cũng đồng thời trúng độc.

Đối với Bùi Nặc mà nói chỉ là lực lượng suy yếu, đối với hắn mà nói, chính là sinh mệnh rút ngắn, nói ngắn gọn, hắn sắp chết.

Nhưng trước khi hắn chết, có thể giúp Scott làm một việc cuối cùng, kể cũng đáng.

Có lẽ là do bắt được tin tức đáng tin cậy từ Lâm Ải, Scott ngay buổi tối ngày thứ hai đã gấp không chờ nổi bắt đầu điều động người vào lâu đài của mình, đây đều là thân tín cùng những người đầu quân cho hắn mà hắn bồi dưỡng ngần ấy năm.

Trước đó không lâu Bùi Nặc chém bớt phụ tá đắc lực của hắn, thực sự làm cho hắn nguyên khí đại thương một hồi, may mà hắn vẫn còn ít người có thể dùng, đối phó với một Bùi Nặc mất đi lực lượng, dư dả.

Scott phân hai phần ba người lập thành một tiểu đội, để Lâm Ải mang theo đánh vào biệt thự Bùi Nặc, bắt Bùi Nặc trong một lần, còn hắn lưu lại chỗ này phòng thủ, bảo vệ đại bản doanh cho mình.

Hắn vô cùng tự tin với tính toán của mình, thậm chí còn có chút kiêu ngạo, chờ đến khi Lâm Ải mang người đi rồi, hắn lại phái một tên quỷ hút máu qua tìm hiểu tin tức, để tùy thời báo cáo lại tình huống bên đó.

Một đoàn dơi phành phạch vỗ cánh bay đi, những quỷ hút máu cao cấp còn dư lại cũng không biến về nguyên hình mà theo Lâm Ải lên xe, chạy tới biệt thự Bùi Nặc.

Biệt thự lập tức trống không, Scott tìm một tình nhân khác bồi hắn uống rượu, chờ đến lúc cảm giác say say lâng lâng, Scott lại nghe thấy bên ngoài có một tiếng vang nhỏ vụn, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.


Hắn không vui nhăn mày, đang muốn triệu hầu gái tiến vào hỏi chuyện, lại thấy cửa phòng bị mở ra, bên ngoài đi vào một người.

Người nọ trên thân mặc áo khoác dài màu đen, mái tóc hơi dài buộc phía sau đầu, đôi mắt màu đỏ thẫm lộ ra vài phần chán ghét cùng lạnh băng, gương mặt hắn nhìn tuấn mỹ tinh xảo, khí chất quanh thân ưu nhã mà thanh lãnh, khiến người ta nhìn thoáng qua là không quên được.

Bùi Nặc cười nhạo một tiếng, "Đồ ngu xuẩn.

"
Scott mở to hai mắt, có chút không thể tin tưởng, hắn uống rượu xong đầu óc có chút hỗn loạn, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên hỏi vì sao Bùi Nặc lại xuất hiện ở chỗ này, hay nên hỏi Bùi Nặc vì sao thoạt nhìn không giống người đã xảy ra chuyện, không phải lực lượng Bùi Nặc đã suy yếu sao?
"Ngươi làm sao lại đến nơi này!"
Sắc mặt Scott chợt khó coi lên, hắn ý thức được mình rất có khả năng đã bị lừa, Bùi Nặc căn bản không có vấn đề gì, hắn bỗng nghĩ tới cái gì, đột nhiên sung sướng bật cười.

"Chính ngươi tới nơi này tìm ta, không mang theo tình nhân bé nhỏ của ngươi sao, ngươi không sợ hắn sẽ bị giết sao?"
Rốt cuộc đó chẳng qua chỉ là một nhân loại mà thôi, yếu ớt thật sự.

.


Bình luận

Truyện đang đọc