VẠN PHÁP ĐẾ TÔN



Thời gian chậm rãi trôi qua.
Đan điền của Vương đang được dược lực của Phục Điền Đan chữa trị, các vết nứt dần mất đi.
Thời gian từng chút một đi qua, bên trong đan điền vẫn đang kịch liệt diễn ra rung động.
Đột nhiên, Vương cũng cảm giác được trong đan điền bản thân truyền đến một trận thu nạp lực lượng to lớn, sức mạnh theo thu nạp này sinh ra, năng lượng phía chân trời hướng về trong cơ thể của mình ùa vào.
Liếc nhìn tình hình bên trong đan điền, Vương liền ngẩn người.
Đây là đan điền của ta?
Vương có một loại cảm giác không nhận ra.
Liếc nhìn lại, chỉ thấy đan điền đã không có bất kỳ khe hở.
Đây là đan điền hoàn hảo!
“Giờ nên tu luyện công pháp!” Vương lẩm bẩm, ý niệm vừa động, một ngọc bội liền hiện ra trong tay Vương.
“Không phải là quyển trục à?” Vương ngạc nhiên, bình thường tất cả công pháp hay chiến kĩ đều được lưu trong quyển trục nhưng công pháp này lại được lưu trong một ngọc bội.
“Dạng ngọc bội này thường được các thế lực lớn sử dụng để tránh truyền công pháp hay chiến kĩ ra ngoài! Nếu như ngươi đã nhỏ máu vào ngọc bội này rồi thì ngọc bội này sẽ không thể sử dụng được nữa, cho dù người khác có nhỏ máu vào cũng không thể xem được công pháp hay chiến kĩ bên trong! Còn có dạng ngọc bội chỉ có thể mở bằng huyết mạch của gia tộc, ngoại nhân không thể mở ra được, dạng này hay được các gia tộc lớn sử dụng!” Hồn Tháp lên tiếng giải thích.
Vương bắt đầu nhỏ máu vào miếng ngọc bội.


Một luồng thông tin ập thẳng vào đầu Vương.

Vô Ảnh Chiến Pháp là một công pháp rất đặc biệt có chứa đựng cả những chiến kĩ.

Tiếp nhận xong các nguồn thông tin đó, đột nhiên hắn cảm thấy trời đất đột nhiên tối sầm lại, đầu óc trở nên quay cuồng, một cơn đau đớn đột nhiên xuất hiện khiến Vương hét lớn một tiếng sau đó ngất đi.
Khi hắn tỉnh lại, xung quanh đã là một chiến trường khốc liệt.

Phía trước mặt Vương có một thân ảnh mặc hắc bào, tóc đen dài không gió tựa bay ung dung tiêu sái biến ảo giữa chiến trường khốc liệt, tay cầm hắc kiếm biến ảo khôn lường thân pháp quỷ dị thoắt ẩn thoắt hiện.

Dù thân ảnh đó đứng rất ngần Vương nhưng dù cố gắng thể nào Vương cũng không thể nhìn rõ được thân ảnh đó.

Chân Hắc y nhân vừa động một cái người đã bay ra xa.

Kiếm vừa quẹt ngang không chút dao động, ngay lập tức đầu một tên võ giả khác đã rớt xuống.

Điểm chung của hai chiêu là đều thấy đòn đánh nhung không thấy đường đánh nhìn như một chiêu thức đơn giản nhưng kình khí của đường đánh được dấu kín đến nổi không phát ra âm thanh hay dao động chiến khí nào, nếu không có đầu tên võ giả kia đang ở dưới đất thì những người xung quanh còn nghĩ rằng thân ảnh hắc bào kia còn chưa ra chiêu.
Lần nữa tỉnh lại, một luồng thông tin tiến thẳng đại não như hàng ngàn cây kim chích vào đầu khiến cho Vương đau buốt, cơn đau qua đi để lại dòng chữ hiện lên trong thức hải:
“Vô Ảnh Chiến Pháp! Di chuyển vô ảnh! Cước hạ vô tình!”
Yêu cầu võ giả cần có cả hai hệ: Ám hệ - Phong hệ.
Người tu luyện sau khi nắm bắt được khẩu quyết có thể hấp thu chiến khí từ thiên địa.

Nhưng Vô Ảnh Chiến Pháp có một nhược điểm là chỉ có thể tu luyện vào buổi tối.

Công pháp này chủ yếu là Ám hệ nên nếu võ giả tu luyện vào buổi sáng có nguy cơ tẩu hoả nhập ma rất cao.
Vô Ảnh Chiến Pháp có ba tầng: Hắc Ám Hoá Khí, Hắc Ám Hoá Sợi, Hắc Ám Hoá Hư Không.

Ở tầng một Hắc Ám Hoá Khí: Võ giả có thể hấp thụ chiến khí từ thiên địa sau đó từ từ hấp thụ hoá thành chiến khí của bản thân.

Nhược điểm của tầng một Vô Ảnh Chiến Pháp là tốc độ tu luyện khá chậm.
Gồm ba chiến kĩ: Vô Ảnh Trảm, Vô Ảnh Cước, Vô Ảnh Bộ.
Để có thể sử dụng ba chiến kĩ này cần thuần thục cả Ám hệ lẫn Phong hệ.
Oanh!
Đúng lúc này, thân thể của Vương bỗng nhiên chấn động.
Vô số chiến khí trong thiên địa hội tụ ở trong thân thể, chỉ nghe thấy bùm một tiếng giòn vang, trên người hắn lập tức toát ra vô số thần quang.

Giờ phút này Vương có thể thấy toàn bộ thân hình của mình giống như Thượng Đế thị giác, thân thể hiện lên trong suốt hình, một tỷ tám ngàn vạn viên phong thần loại như bầu trời đêm đầy sao.
Giờ phút này.
Ở trong một ngôi sao rút đi mặt ngoài tối tăm mờ mịt tầng mô kia, nở rộ thần quang vô cùng chói mắt.
Này một khỏa phong thần loại triệt để kích hoạt, tu vi của Vương không ngừng đột phá.
Chiến Khí 1 đoạn.
Chiến Khí 2 đoạn.
Trọn vẹn tăng lên tới Chiến Khí 3 đoạn mới dừng lại.
Đúng lúc này, toàn bộ bầu trời Phong Vân sơn mạch đột nhiên tối đi một chút, theo sát phía sau, từng đoá từng đoá thải sắc lôi quang đám mây xuất hiện, bao phủ toàn bộ Phong Vân sơn mạch, sau đó, một cỗ kinh khủng uy áp đến thương khung như núi lớn đè ép xuống.
"Ông!!"
Tiếng vù vù to lớn vang lên, trong nháy mắt, mọi thứ trong Phong Vân sơn mạch đều như dừng lại, hết thảy mọi người đều nằm sấp trên mặt đất, trong mắt tràn đầy sợ hãi, bọn hắn thậm chí cả ngón tay đều không thể động đậy một chút.

Nam Đế Quốc, một chỗ phía sau núi, một vị thanh y lão giả đột nhiên mở to mắt, hai đạo ngưng thực hàn quang từ trong mắt của hắn tuôn ra, chỉ thấy hắn thân thể chấn động một cái liền biến mất.
Nam Đế Quốc, Hoàng cung, một nam tử mặc long bào đang ngồi trên ngai vàng, đột nhiên phát hiện một khí tức quen thuộc đứng cạnh mình, sau đó một cái thanh y lão giả thân ảnh dần dần hiện ra, nam tử vội vàng cung kính nói: "Phụ hoàng!"
Lão giả vung tay lên, hai mắt lấp lóe nhìn chằm chằm phương hướng Phong Vân sơn mạch, nam tử mặc long bào thấy vậy liền thắc mắc hỏi:
“Phụ hoàng! Sao tự nhiên người lại xuất quan? Hơn nữa còn nhìn chằm chằm về phía đó?”
Lão giả thản nhiên nói: "Nếu như ta nhìn không lầm, hẳn là lôi kiếp! Không biết có vị đại năng nào đó độ kiếp hay thiên tài địa bảo xuất thế!"
Nghe vậy, nam tử liền ngạc nhiên, bình thường võ giả đều không dẫn tới lôi kiếp, một khi dẫn tới lôi kiếp, nhất định là như yêu nghiệt tồn tại, yêu nghiệt đến trời cao cũng ghen ghét hắn mới có thể hạ xuống lôi kiếp.


Vậy mà hôm nay hiện tượng đó lại xuất hiện ở một nơi nhỏ bé ở Chiến Giả Đại Lục như Nam Đế Quốc.
“Được rồi! Con cho người tới chỗ đó ngay, lôi kiếp ở xa như vậy nên chắc mấy gia tộc kia còn chưa biết! Nếu như là thiên tài địa bảo thì coi như là vận khí của Triệu gia ta! Còn nếu là vị đại năng nào đó độ kiếp thì nên rời đi ngay lập tức!” Lão giả nói, sau đó biến mất khỏi Hoàng cung.

Phong Vân sơn mạch.
“Nhanh tiến vào tầng 1 của Cửu Tầng Vạn Thư Tháp!” Hồn Tháp đột ngột hối thúc Vương, giọng điệu cực kì khẩn trương.
Không chút chậm trễ, vừa động ý niệm Vương đã tiến vào không gian tầng 1 của Cửu Tầng Vạn Thư Tháp.
“Hồn Tháp! Nãy là gì vậy?” Hồi tưởng lại cảnh tượng vừa nãy mà Vương vẫn còn kinh hãi, cảm giác như thiên địa đang nhìn chằm chằm và muốn diệt sát hắn vậy.
“Đó là lôi kiếp! Trong truyền thuyết mỗi khi có một thiên kiêu yêu nghiệt đột phá cảnh giới, tu luyện công pháp cấm kị hay có thiên tài địa bảo xuất thế, đều sẽ có lôi kiếp hàng thế.

Bởi vì loại kia thiên kiêu thiên tư liền là Thiên Địa cũng cảm thấy sợ hãi, đại đạo cũng vì đó run rẩy.

Lôi kiếp, đã là hủy diệt, cũng là tân sinh, đã là kiếp nạn, cũng là cơ duyên.

Không độ qua được, chính là phi hôi yên diệt, thần hồn cũng tiêu tán, không nhập luân hồi ở trong.

Mà một khi vượt qua, thì là đại biểu cho thiên địa tán thành, sẽ thu hoạch được thiên địa hạ xuống cơ duyên, hoặc tăng lên cảnh giới tu vi, hoặc tăng lên thần thông công pháp, hay là tăng lên khí vận chi lực.

Võ giả chỉ có một tu vi, bây giờ ngươi đã tu luyện thành công Vô Ảnh Chiến Pháp, tự nhiên sẽ có hai tu vi, võ giả có hai tu vi, Thiên Địa không cho phép, đại đạo không cho phép.

Sẽ hạ xuống lôi kiếp, đem ngươi tru diệt!”.


Bình luận

Truyện đang đọc