VI HOÀNG

Ở vào vị trí cùa Tô phụ, khi hắn muốn ra một quyết định, cần sát hạch nhiều mặt, thận trọng cân nhắc.

Kỳ thật, muốn đồng ý hợp tác với một người lạ hay không cùng với muốn tiếp nhận một người làm tế tử của mình hay không là khác sai biệt lắm, đều phài khảo sát nhân phẩm của bọn hắn, đều phải cân nhắc khả năng phát triển của bọn họ trong tương lai, giống như phải khảo sát người đó ở nhiều phương diện người nọ. Đối mặt với cành ô-liu mà Hoàng hậu nương nương đưa qua—— kỳ thật cũng không phải, chẳng qua là tặng lễ bị Bình Quả vô tình tình biến thành cành ô-liu —— Tô phụ cảm thấy bản thân không thể trực tiếp cự tuyệt, nhưng cũng không thể trực tiếp tiếp nhận.

Tô nhị ca xung phong nhận việc đi dò xét Cung nhị. Đại danh của Cung nhị là Cung Du, bởi vì xếp hạng thứ hai trong nhà, nên gọi là Cung nhị.

Cung nhị học ở Quốc Tử Giám. Tô nhị ca học ở Thái Học. Theo cách nói của Tô Vân Chỉ, ở Quốc Tử Giám chính là con cái nhà thế gia nhất trong những nhà thế gia, đó thực sự không phải là nơi bình thường người có thể đi vào. Tô gia mặc dù cũng mang danh thế gia, nhưng chỉ có thể lo cho Tô đại ca, vì vậy Tô nhị ca liền thi vào Thái Học.

Trong Quốc Tử Giám có nhiều đệ tử thế gia, trong Thái Học lai có nhiều đệ tử hàn môn, bởi vì đại bối cảnh của xã hội bây giờ, Quốc Tử Giám cùng Thái Học khẳng định không hợp. Duới tình huống như thế, một đệ tử của Thái Học tìm tới đệ tử của Quốc Tử Giám, phản ứng đầu tiên của Cung nhị là gì? Hắn cảm thấy bị gây rối a.

Huống chi Tô nhị còn có một thân phận khác, hắn là thân ca ca của Thục phi nương nương a! Cung nhị kỳ thật rất quan tâm người muội muội Cung Khuynh này, theo ý hắn, Thục phi nương nương thân là sủng phi không chừng sẽ cho muội muội của hắn thêm ít nhiều cản trở! Duới tình huống như thế, Cung nhị có thể cho Tô nhị sắc mặt tốt sao?

# muội muội của ngươi khi dễ muội muội của ta, ta đây đành phải khi dễ ngươi rồi #

# ta không phải nhằm vào một mình ngươi, ý của ta là tất cả những người nhà họ Tô có lỗi với muội muội của ta đều là rác rưởi #

# muội khống cuối cùng cũng quyết đấu với muội khống #

Ha ha, Cung nhị cứ như vậy cùng Tô hai đối đầu.

Tạm thời không nói đến Tô nhị cùng Cung nhị là tương sát như thế nào, chuyện Tô Vân Chỉ giao cho Tô gia xử lý rất nhanh đã có kết quả.

Người nhà họ Tô đa số là tiểu quan địa phương, quan hệ thông gia của Tô gia cũng đa số là tiểu quan địa phương. Chức quan nhỏ như vậy ở trong kinh thành cũng không có tiếng nói, chỉ là nếu như tại địa phương, có thể nói là bọn họ một tay che trời a, tóm lại cũng là nắm quyền. Quê nhà của Trần Các lão ở trong phạm vi quản hạt của một vị đường bá phụ của Tô Vân Chỉ. Trần gia là sĩ tộc, tại địa phương rất có uy vọng, nhưng ở chỗ đó không phải chỉ có Trần gia là sĩ tộc.

Thậm chí không cần Tô bá phụ tự mình ra mặt, hắn chỉ cần thoáng giơ tay lên, tât nhiên sẽ có người nhìn Trần gia không vừa mắt đi đối phó Trần gia.

Không đến nửa tháng, chuyện người của Trần gia mượn danh nghĩa Trần Các lão dung lúng gia nô hành hung người liền truyền đến kinh thành, một lão đánh xe người Hán bị đánh chết, đơn giản vì hắn cản đường người của Trần gia. Vấn đề này cũng không phải mới phát sinh gần đây, thật ra đã là chuyện của hai năm trước. Nhưng lần này, khi nhiều mặt thế lực thúc đẩy, con trai của lão Hán ôm bài vị phụ thân vào kinh kêu oan, còn bởi vậy được danh tiếng hiếu tử không sợ quyền uy.

Bởi vì đang tuyển chọn quan chủ khảo, đoàn hỏa này tất nhiên liền cháy xém đến trên người Trần Các lão.

Chẳng qua là, chuyện này a, tuy rằng có thể khiến cho thanh danh của Trần Các bị một chút vết đen, nhưng lại không có cách nào tạo thành tổn thương thực sự đối với hắn. Ai cũng biết Trần Các lão đối với Trần gia không có nhiều tình cảm, hắn thân là con của thứ thiếp, căn bản là không có hưởng qua phúc của Trần gia! Hơn nữa, coi như là Trần gia ở nơi xa ngàn dặm thật sự có xảy ra chuyện gì, cũng là ngoài tầm tay của hắn ở Kinh thành. Quan trọng nhất là..., người dung túng gia nô hành hung lão Hán kia không phải hắn.

Vì vậy, chuyện này cuối cùng kết quả là, Kiền Khánh đế phạt Trần Các lão ba tháng bổng lộc, vì hắn không quản giáo tốt người trong gia tộc.

Trừng phạt như vậy không thương gân không động xương, nhưng mà, đối với những người khác mà nói, mục đích của bọn hắn đã đạt được.

Dù sao, quan chủ khảo kỳ thi mùa xuân làm sao có thể đề cho một người có thanh danh bất hảo đảm nhiệm?

Hơn nữa, đây vẫn chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của Tô Vân Chỉ. Một thời gian nữa, chắc hẳn chỗ của Trần Các lão sẽ rất náo nhiệt.

Người nhà họ Tô rất thích hợp trốn ở sau lưng quấy nước đục. Nếu như bọn họ muốn tự mình đối phó Trần Các lão, cái này sẽ dính đến vấn đề chọn phe phái, tương đối nguy hiểm. Nhưng mà, cũng như sự tình lần này, bọn họ chẳng qua là khơi mào, sự tình cụ thể sẽ do các thế lực khác thúc đẩy, cái này vô cùng an toàn.

Mà đây cũng là đạo lý mưu lược Tô Vân Chỉ rất am hiểu. Nàng am hiểu quỷ kế, am hiểu âm mưu.

Đoán chừng có chút người chính nghĩa sẽ nhìn nàng không vừa mắt a? Chỉ là Tô Vân Chỉ đối với mình lại phi thường hài lòng.

Sau khi Cung Khuynh đem thế lực trong nội cung toàn bộ dọn dẹp một lần, bây giờ tin tức của nàng liền trở nên vô cùng linh thông. Nàng có thể ngay lập tức biết rõ sự tình của Trần Các lão, cũng biết chuyện giữa Cung nhị và Tô nhị. Ngoài ra, nàng đều có chỗ chú ý đối với chuyện xảy ra trong triều đình mỗi ngày.

Người chịu trách nhiệm thu thập sàng lọc lại những tin tức này là Huệ Phổ. . ngôn tình tổng tài

Bốn vị Đại cung nữ 'máy vi tính' đã được phân công cố định không sai biệt lắm. Đông Chi có tình huống đặc thù, nàng vì gia tộc của mình, một lòng đều muốn mang thai long chủng, trong lòng Cung Khuynh đối với chuyện này biết rõ, tất nhiên không trọng dụng nàng bằng ba người kia. Huệ Phổ chịu trách nhiệm thu thập sàng lọc các loại tin tức, Tác Ni chịu trách nhiệm trù tính nhân lực của tất cả các bộ phận trong nội cung, mà Bình Quả thì luôn đi theo bên người Cung Khuynh, xem như trợ lý đặc biệt của Cung Khuynh a.

Trong bốn vị máy vi tính, có lẽ bởi vì Huệ Phổ luôn tiếp xúc với những thứ như âm u thủ đoạn, nên đến nay nàng vẫn chưa nguyện ý tín nhiệm Tô Vân Chỉ, hơn nữa còn luôn dùng cách nghĩ ác ý nhất để hoài nghi Tô Vân Chỉ. Nhưng mà Cung Khuynh không phải Tô Vân Chỉ, Huệ Phổ cũng không phải Khả Nhạc, nàng là không dám nói rõ sự hoài nghi của mình.

Bình Quả từng bí mật khuyên nhủ qua Huệ Phổ: "Trong lòng chủ tử có tính toán. Nàng tín nhiệm, tất nhiên chính là chúng ta tín nhiệm."

"Nhưng là, không nói đến chuyện lúc trước xả ra ở Từ Ninh cung, Thục phi nương nương nhắc đến quân lệnh trạng, chỉ nói lúc này đây..." Thần sắc Huệ Phổ nghiêm túc.

"Rất nhiều chuyện là không thể nhìn bề ngoài. Ngươi có thể thấy, chủ tử tất nhiên cũng có thể thấy, chỉ là nàng vẫn như cũ tín nhiệm Thục phi." Thấy Huệ Phổ tựa hồ còn muốn phản bác, Bình Quả trịnh trọng nói, "Chủ tử coi trọng chúng ta vì cái gì? Đơn giản là lòng trung thành của chúng ta. Ngươi chỉ cần trung thành thì tốt rồi."

Huệ Phổ không cam lòng mà ngậm miệng lại.

Cung Khuynh lật xem tin tức Huệ Phổ đưa tới. Sau các loại đánh cuộc giữa Cung nhị và Tô nhị, Cung nhị thiếu chút nữa lừa cho Tô nhị phải lỏa thân mà chạy về, sau đó Tô nhị lại đặt bẫy Cung nhị khiến cho hắn ăn đầy một miệng Hoàng Liên, hôm qua hai người lại cùng nhau ngã xuống sông. Ngày mùa thu nước sông lạnh, bọn hắn tất nhiên đều cảm lạnh rồi.

Cung Khuynh nhìn chằm chằm vào tư liệu trong tay. Trước khi nàng vào cửa cung, hiển nhiên biết Cung nhị là một thiếu niên thông minh ổn trọng, tại sao lại thay đổi bất thường rồi?

"... Nhị hóa*." Hết chỗ nói hơn nửa ngày, Cung Khuynh chỉ phun ra hai chữ này.

(* Ý chỉ nhưng người ngốc nghếch)

Huệ Phổ cũng cảm thấy những chuyện này thật gạt người, hỏi: "Có cần đưa tin tức đến cho thiếu gia hay không, đề cho hắn..." Lại yên tĩnh.

Cung Khuynh lắc đầu: "Mà thôi, bọn hắn coi như là âm soa dương thác làm đúng rồi. Trong mắt thế nhân, Hoàng hậu và sủng phi bất hoà, nương gia của chúng ta tất nhiên cũng là bất hoà." Lại nói, hai cái nhị hóa này đoán chừng là phải nằm ở trên giường uống vài ngày nước thuốc đắng, hẳn là có thể yên tĩnh mấy ngày.

Hẳn là...đi?

Bình luận

Truyện đang đọc