Bách Lý Huyền nghi hoặc hỏi:
- Tại hạ là Bách Lý Huyền, mấy vị thiên tài Đế quốc Thiên Huyền, không biết Bách Lý Huyền ta có chỗ nào đắc tội các vị? Xin các vị chỉ giáo cho.
Kha Mạc trừng muốn nứt khóe mắt, tức giận quát lớn:
- Bách Lý Huyền, ngươi nói không biết ngượng mồm! Đế quốc Võ Linh các người càng lúc càng kiêu ngạo, không thèm để Đế quốc Thiên Huyền chúng ta vào mắt. Hôm nay mấy người chúng ta chống mắt xem nhà ngươi có năng lực gì. Hừ, đệ tử Đế quốc Võ Linh các ngươi càng lúc càng kiêu căng, phải cảnh cáo!
Kha Mạc bị Lâm Tiêu trêu đùa vụ đảo linh dược, lòng ôm cục tức thật lớn giờ thì bùng nổ.
Bách Lý Huyền đổi giọng:
- Nói vậy là sao? Bách Lý Huyền ta không hề biết các vị, đắc tội mấy người bao giờ? Nếu mấy vị cao thủ Đế quốc Thiên Huyền muốn khi dễ Đế quốc Võ Linh ta cũng không cần biên soạn nhiều lý do như thế. Đế quốc Võ Linh ta không chủ động gây sự nhưng nếu có người muốn mượn cớ chèn ép Đế quốc Võ Linh thì Đế quốc Võ Linh ta tuyệt đối không sợ rắc rối!
Kha Mạc há mồm nhục mạ nguyên Đế quốc Võ Linh, Bách Lý Huyền đường đường là tứ hoàng tử của đế quốc, nếu gã tỏ ra hèn nhát thì biết đút mặt vào đâu? Đồn ra ngoài bị phụ hoàng nghe được càng nghiêm trọng.
Kha Mạc hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Lớn lối thật, Đế quốc Võ Linh càng lúc càng kiêu ngạo, chẳng những công nhiên lên mặt với Đế quốc Thiên Huyền ta, bây giờ ngông cuồng như vậy. Một hoàng tử nho nhỏ mà dám càn rỡ, nếu hôm nay không cho Bách Lý Huyền nhà ngươi một bài học thì tưởng Đế quốc Thiên Huyền ta dễ ăn hiếp sao?
Khí thế khủng bố bắn lên cao, chân nguyên hừng hực, Kha Mạc đang định hành động.
Trong Đế quốc Thiên Huyền, nhiều võ giả lạnh lùng cười, khinh thường nói:
- Hay Bách Lý Huyền thật sự lên mặt với Đế quốc Thiên Huyền ta?
- Ta biết tính tình của Kha Mạc, mặc dù kiêu ngạo bá đạo nhưng tuyệt đối không nói lung tung bậy bạ. Nếu không thật sự có chuyện này thì Kha Mạc tuyệt đối không nói vậy.
- Hừ! Mới rồi Bách Lý Huyền bộc lộ tính cách rất có thể hắn làm thật, hắn nghĩ võ giả Đế quốc Thiên Huyền chúng ta không dám đụng vào một hoàng tử nho nhỏ như hắn?
Thấy Kha Mạc định tấn công, tứ hoàng tử Bách Lý Huyền nhướng mày, vội nói:
- Khoan đã!
- Bách Lý Huyền không hiểu những gì các vị nói, đầu óc hoang mang. Bách Lý Huyền ta không biết các vị.
- Nếu muốn đánh nhau cũng nên cho ta biết ngọn nguồn sự việc đi. Không biết vị nào trong Đế quốc Võ Linh có mặt tại đây đắc tội các vị, xin hãy chỉ ra. Nếu đúng là lỗi của Đế quốc Võ Linh chúng ta thì Bách Lý Huyền tuyệt không thiên vị.
Bách Lý Huyền liếc đội Đế quốc Thiên Huyền đứng gần đó, gã không sợ đám người trước mặt nhưng không muốn kết thù với Đế quốc Thiên Huyền. Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền không biết thuộc hạ nào của gã đắc tội đối phương, để người ta tìm tới cửa.
Trong bốn đế quốc trên Thương Khung đại lục thì Đế quốc Võ Linh yếu nhất, quốc lực của Đế quốc Thiên Huyền mạnh nhất. Nếu xảy ra xung đột thì Đế quốc Võ Linh sẽ chịu thiệt.
Bách Lý Huyền không biết rằng gã nói câu này làm các võ giả Đế quốc Võ Linh biến sắc mặt. Bách Lý Huyền đường đường là tứ hoàng tử điện hạ của đế quốc vậy mà chịu thua trước mấy võ giả Đế quốc Thiên Huyền, ném hết mặt mũi võ giả Đế quốc Võ Linh.
Kha Mạc cười nhạt, lạnh lùng nói:
- Khỏi tìm, tiểu tử kia hiện không có trong đội các ngươi, nhưng chắc chắn là thuộc hạ của Bách Lý Huyền nhà ngươi. Ta không muốn nói nhảm nhiều, trước tiên giao năm mươi viên Hoạt Lực Chi Châu đây, chút nữa tiểu tử kia đến lại nộp hắn ra, ta sẽ cho qua chuyện này, không thì đừng trách chúng ta vô tình.
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền biến sắc mặt, gã không chấp nhận được điều kiện này. Bách Lý Huyền chưa kịp nói gì thì bên cạnh vang tiếng hừ lạnh.
Mọi người nhìn theo hướng phát ra thanh âm, biểu tình thay đổi.
Tiêu Càn chậm rãi bước ra khỏi đám người, biểu tình lạnh lùng nói:
- Mấy vị thật oai phong, nhưng kiêu ngạo với đội Đế quốc Võ Linh ta thì không được. Sao? Cho rằng Đế quốc Võ Linh chúng ta không có người?
- Ngươi là ai?
Kha Mạc lạnh lùng cười:
- Tứ hoàng tử Đế quốc Võ Linh các ngươi còn thừa nhận, ngươi nói nhảm làm gì? Cút về đi, nếu không dù có hoàng tử Đế quốc Võ Linh che chở thì ngươi cũng chết chắc!
Tiêu Càn cười to bảo:
- Ha ha ha! Chỉ bằng vào mấy con tôm tép các ngươi?
Tiêu Càn trừng mắt, người bùng nổ khí thế cuồng bạo quét qua nhóm Kha Mạc.
Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân lùi, nhóm Kha Mạc biến sắc mặt, mặt đỏ ửng phun búng máu, đôi mắt tràn đầy hãi hùng. Thật kinh khủng, đối phương là ai mà chỉ dựa vào khí thế đã đánh lùi gã?
Không chỉ đám người Kha Mạc, những võ giả thấy cảnh này đều giật mình. Từ khi nào Đế quốc Võ Linh xuất hiện cường giả như vậy? Chỉ phát ra khí thế dã chấn đám người Kha Mạc Đế quốc Thiên Huyền hộc máu.
Tiêu Càn chậm rãi tiến tới, lạnh lùng cười:
- Ta rất muốn xem các ngươi làm sao khiến ta chết chắc?
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền lên tiếng ngăn lại Tiêu Càn:
- Tiêu huynh, đừng xúc động.
Nếu Tiêu Càn giết nhóm Kha Mạc tại đây, võ giả Đế quốc Thiên Huyền tuyệt đối không bỏ qua, hai bên khó tránh khỏi trận đại chiến.
Tiêu Càn trào phúng:
- Tứ hoàng tử điện hạ, ta mặc kệ tứ hoàng tử điện hạ muốn bỏ mặt mũi Đế quốc Võ Linh, nhưng Tiêu Càn ta muốn giết mấy con tép Đế quốc Thiên Huyền còn cần ngươi cho phép?
- Tiêu huynh nói gì kỳ vậy?
Bách Lý Huyền sắc mặt khó xem nói:
- Ta chỉ nghĩ cho đệ tử Đế quốc Võ Linh chúng ta.
Tiêu Càn lười nể mặt Bách Lý Huyền, không nương tình nói:
- Theo ta thấy tứ hoàng tử điện hạ suy nghĩ cho mình mới đúng.
Võ giả bình thường sẽ e ngại thân phận tứ hoàng tử, còn Tiêu Càn thì chẳng sợ.
Trong đội Đế quốc Thiên Huyền, một võ giả vóc dáng cao to, mặc trường bào màu vàng đất bước ra:
- Các hạ thật là oai phong, dám nói võ giả Đế quốc Thiên Huyền ta là tép? Tốt lắm, để Độc Cô Phá Thiên ta thử tài ngươi!
Võ giả cao tám thước, chân mày rầm vắt ngang, mắt sáng rực, đầu bới búi tóc, lưng đeo một thanh trường kiếm. Bề ngoài Độc Cô Phá Thiên không có gì đặc biệt, nhưng gã bình tĩnh bước ra, khí thế khó tả bao phủ thiên địa. Như thể hiện tại Độc Cô Phá Thiên là trung tâm của thế giới, mặt đất run rẩy dưới chân gã.
Bốn phía vang tiếng kinh kêu:
- Là Độc Cô Phá Thiên sư huynh.
- Kinh động vương giả của Đế quốc Thiên Huyền, võ giả Đế quốc Võ Linh tiêu đời.
Đế quốc Minh Nguyệt, Đế quốc Thần Võ, cường giả mấy thế lực khác đều lộ vẻ mặt kinh sợ.
Độc Cô Phá Thiên, một nhân vật rất truyền kỳ của Đế quốc Thiên Huyền. Từ lúc Độc Cô Phá Thiên ra đời chưa từng thua, gã còn rất trẻ, mới hai mươi chín tuổi nhưng danh vọng trong Đế quốc Thiên Huyền đã không người sánh bằng. Độc Cô Phá Thiên mơ hồ được gọi là đệ nhất nhân trong Quy Nguyên cảnh Đế quốc Thiên Huyền, nổi tiếng như cồn, người đáng sợ nhất của Đế quốc Thiên Huyền trong chuyến đi Sinh Tử Quỳnh Lâu.