VÕ ĐẾ VÔ CỰC/VÕ ĐẠO CHI LỘ

Hôm sau ngủ dậy Thanh Di đã thấy mọi người đều ngồi luyện đan dưới sự để ý và chỉ bảo của Bắc Phi. Thấy mọi người dậy sớm mà không gọi mình. Nàng liền phồng má lên mà khóc rồi sụt xịt nói:

- Mọi người chơi ăn gian kìa huhu.

Bắc Phi thấy vậy mắt sáng lên mà chạy tới ôm lấy Thanh Di mà nói:

- Trời đất ơi sao lại có một bộ mặt dễ thương như vậy chứ?

Vừa bị véo má mà vừa được Bắc Phi xoa đầu Thanh Di lại phồng má lên mà nói:

- Tỷ có định thả ta ra không vậy?

Bắc Phi thấy mình có vài hành động hơi quá đáng nên lập tức đứng dậy mà xin lỗi:

- Ta xin lỗi muội vì đã làm những điều quá đáng!

Thanh Di thấy vậy cũng tới mà ôm Bắc Phi mà nói:

- Ta có trách tỷ đâu mà tỷ phải xin lỗi vậy.


Bắc Phi nghe vậy mắt lại sáng lên ôm lấy Thanh Di mà véo má rồi xoa đầu. Thanh Di lại lên tiếng:

- Nhưng tỷ cũng phải dậy ta luyện đan đấy nhá!

Bắc Phi vẫn véo má nàng mà nói:

- Đương nhiên là được rồi.

Sau đó họ đã mất cả buổi sáng để đùa nghịch với nhau và luyện đan. Quay trở lại với nhân vật chính của chúng ta, Dương Tử và Nhẫn Dạ cũng đã đến được một toà thành ở gần nhất mà dừng chân. Hắn cũng dịch dung để tránh mấy tông môn kia phát hiện ra mình. Sau khi đến một nhà trọ thuê phòng Dương Tử lấp tức nói với Nhẫn Dạ:

- Sư phụ người lập tức lấy mấy thứ này bố trận để tránh tai mắt giúp con được không?

Trờ về lúc vào thành không lâu, Dương Tử đang đi tìm chỗ trọ thì lại vô tình thấy được Ẩn Mạch Liên Hoa mà sạp đồ bên đường đang bán. Hắn lập tức xà vào mà nói với ông chủ:

- Ông chủ cái này trông đẹp quá rất hợp để trên bàn trang điểm của vợ ta, bán cho ta được không?

Ông chủ thấy vậy cũng đáp lại với vẻ mặt có chút buồn:

- Ta tưởng nó quý hiếm đến đâu cơ thì ra cũng chỉ là hoa thường. Nhưng sao nó lại sinh trưởng ở nơi quái quỷ như một đỉnh núi vậy?

Dương Tử lại tiếp tục nói với ông chủ sạp đồ:

- Ta cũng là luyện đan sư nhưng cũng chưa từng nghe qua hoặc nhìn thấy loại hoa này! Nên chắc nó cũng không có giá trị nhiều.

Ông chủ mặt cũng ủ rũ mà nói:

- Thôi được nếu công tử không chê nó xấu thì cứ cầm đi cho ta 10 quan tiền là được.

Dương Tử thấy vậy liền đưa cho ông chủ một lượng bạc mà nói:

- Thế thì có vẻ quá rẻ với sự đẹp đẽ của nó. Chi bằng ông chủ cứ nhận một lượng bạc này coi như là ta mua cả công sức của ông chủ đi vậy.

Nói xong hắn cũng đi luôn mà không nói thêm gì khiến ông chủ cũng khó hiểu tự hỏi:


- Tên này bị sao vậy? Mà thôi có tiền là mừng rồi.

Quay lại chỗ phòng trọ Dương Tử bây giờ đã lấy ra một số thiên tại địa bảo khác mà làm một vài thủ ấn để tạo ra thứ gì đó. Nhẫn Dạ nhận ra ngay mà nói:

- Thằng đần nhà mi, với cảnh giới hiện tại ngươi mà làm ra việc che mắt thiên đạo là không xong với nó đâu!

Dương Tử lúc này vẫn đang cố thực hiên nốt thủ quyết miệng không mừng phụt màu mà khó nhọc đáp lời Nhẫn Dạ:. ngôn tình ngược

- Không...Không sao ta vẫn trụ được người không cần lo đâu!

Nói xong hắn liền hô lên:

- Thiên đạo xoay chuyển biến đổi càn khôn. Che mắt thiên đạo!

Dứt câu hắn cũng bị phản phệ mà lăn ra ngất khiến Nhẫn Dạ cũng cạn lời với thằng đệ tử của mình mà nói:

- Ngươi cũng may mắn đấy liều mạng như vậy mà thiên đạo không dẫn lôi phạt tới.

Một luồng năng lượng từ trận pháp bay đi cùng lúc tiến đến và đồng loạt nhập và người của Bắc Phi, Dạ Hy, Linh Nhi. Khi chuyền đến cũng là lúc dọng Dương Tử cũng phát lên trong thần thức của họ:

- Ta đã che mắt thiên đạo nhưng mọi người vẫn nên cẩn thận đấy.

Ba người nghe xong cũng thấy yên lòng khi vẫn biết hắn bình an. Lúc này Bắc Phi lại bị Vĩ Kỳ làm phiền mà hỏi:


- Bắc Phi tỷ à, Cái cây này gọi là gì vậy?

Bắc Phi cũng hồi thần mà đáp:

- Tuyết Nhung Thảo. Cái này khá hiếm đó!

Vĩ Kỳ lại e dè mà lên tiếng:

- Nhưng tỷ à ta nói ta tìm thấy cả một đống tỷ có tin không?

Bắc Phi cũng được Vĩ Kỳ dẫn đến chỗ mọi người đang thu thập thảo dược. Thấy vậy mọi người cũng lao đến hỏi Bắc Phi đây là cây gì và có công dụng gì. Khiến Bắc Phi cũng choáng váng khi có rất nhiều loại thảo dược hiếm xuất hiện ở đây. Lúc này Hạc Hiên đang định đi về lấy thêm nhẫn trữ vật mà để thêm thảo dược thì bỗng nhiên có một kết giới hiện lên và ngăn cho Hạc Hiên ra ngoài và mọi người cũng vậy. Bắc Phi cũng mơ hồ nhớ về nhưng lời Nhẫn Dạ nói:

- Nếu con mà thấy nơi nào có nhiều thảo dược hiếm hoặc không thể mọc ở đấy. Thì thứ nhất con đã gặp được chuyển thừa của một vị đan sư nào đó, thứ hai là con gặp được nơi chứa hạt giống hệ mộc hoặc là có hồ linh dịch gần đó.

Nghĩ đã thông xuất Bắc Phi cũng lên tiếng trấn an mọi người mà nói:

- Mọi người bình tĩnh nếu cẩn thận đây không trừng là cơ duyên của chúng ta. Một chúng ta có thể gặp được hồ Linh Dịch, hai chúng ta có thể gặp được chuyển thừa. Vậy nên mọi người phải cẩn thận một chút.

Bắc Phi nói xong cũng là lúc có trận động đất rung lên khiến mặt đất nứt ra mà làm cho Tử Yên, Vĩ Kỳ và Hạc Hiên rơi xuống dưới!


Bình luận

Truyện đang đọc