VÕ TÔN ĐỈNH CẤP

CHƯƠNG 185

Thân Đồ đương nhiên sẽ không để ý đến ánh mắt của những sư tôn khác, nếu nói da dày, cả học viện võ đạo chưa có người nào có thể so được với ông ta.

Da mặt cũng là da mà!

“Ha ha, nhóc con, nghe kỹ đây, chỉ cần trò đến Hoành Sơn Viện của ta, trò chính là đệ tử quan môn của ta. Không chỉ như thế, ta còn trực tiếp cho trò một bộ Địa Cấp Võ Kỹ, con người của ta không có gì khác, chỉ có sảng khoái, bao che khuyết điểm cho đệ tử. Bái ta làm thầy, không thiệt.”

Thân Đồ vừa cười vừa nói, trong mắt là ánh sáng nóng bỏng.

Cửu Thiên nghe tiếng trái tim đập ầm ầm, Địa Cấp Võ Kỹ đó!

Chết tiệt, hắn thật sự muốn đồng ý.

Đáng tiếc, lời của sự phụ Ngô Tân, hắn vẫn muốn nghe theo.

Lắc đầu, Cửu Thiên ôm quyền cúi người chào Thân Đồ: “Đa tạ sư tôn nâng đỡ. Chỉ là trong lòng tiểu tử đã có lựa chọn, sợ phải làm sư tôn thất vọng rồi.”

Thân Đồ sửng sốt một chút, hấp dẫn như thế, thế mà tên nhóc này lại không đồng ý, ông ta không nghe lầm chứ.

Nhìn thấy Thân Đồ kinh ngạc, Huyền Chân, Mộng Vân cũng nở nụ cười. Khóe môi Tinh Uyên cũng hơi cong lên, tên nhóc này, thú vị. Điều kiện hấp dẫn như thế, không phải ai cũng có thể từ chối.

Thân Đồ bất đắc đĩ khua tay nói: “Được rồi, có lẽ là trò lại muốn vào Âm Dương Viện. Tinh Uyên, cái danh đứng đầu chín phân viện lớn của ông dùng thật tốt. Thiên tài cũng muốn chạy về phía ông.”

Tinh Uyên lạnh nhạt nói: “Ông cũng có thể đến tranh mà.”

Thân Đồ lập tức tức cười, nhắm mắt làm ngơ, nhắm mắt dưỡng thần.

Viện trưởng nói với Cửu Thiên: “Được rồi, trò nói đi, trò muốn vào phân viện nào?”

Cửu Thiên kiên định nói: “Tôi muốn vào, Nhất Nguyên Viện!”

Vừa dứt lời, xung quanh xôn xao.

Đám học viên cũ xung quanh nghe Cửu Thiên nói vậy, đều bị khiếp sợ.

Mục Kiếm Đình, Tĩnh Như cũng nghẹn họng trân trối.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn Cửu Thiên giống như nhìn thấy người điên bị tẩu hỏa nhập ma.

“Nhất Nguyên Viện? Tôi không nghe lầm chứ.”

“Cậu ta muốn vào Nhất Nguyên Viện? Là tự chịu diệt vong sao?”

“Nhất Nguyên Viện chính là phân viện đứng thứ chín đó!”

“Ai, tự hủy tương lai. Trời làm bậy, vẫn có thể sống, tự gây nghiệt, không thể sống.”

Âm thanh khiếp sợ, tiếc hận nhanh chóng vang lên. Sắc mặt của dàn đạo sư cũng khác thường, không ai ngờ được Cửu Thiên được các sư tôn xem trọng, thế mà lại chọn Nhất Nguyên Viện.

Viện trưởng khẽ nhíu mày, cất cao giọng nói: “Yên tĩnh!”

Tiếng vang như chuông, chấn động trời xanh.

Tất cả học viên đang nghị luận đều bị chấn động đến váng đầu, thực lực hơi yếu thì đặt mông ngồi trên đất.

Bình luận

Truyện đang đọc