VỢ YÊU CỰC PHẨM SỦNG EM CẢ ĐỜI


Ăn xong bữa sáng, Trì Ngưng lại mò về giường, cô lôi máy tính ra, đánh liều đăng nhập vào diễn đàn chứng khoán.
Sau khoảng thời gian dài, thị trường đã có những biến động đáng kể, ví như giá cổ phiếu của công ty A đột ngột tăng cao, hay công ty B bị niêm phong vì có hành vi gian lận giá bất hợp pháp...!Những ngôi sao mới trong làng chứng khoán cũng vụt lên rất nhiều, nhưng cái tên Jam vẫn vững vàng đứng ở vị trí thứ ba, dường như chưa bao giờ thay đổi.
Ngón tay vẫn lướt đều đều, đột nhiên một tin nhắn nhảy ra chắn ngang giữa màn hình.

Nội dung vô cùng quen thuộc, vẫn là muốn mời cô về làm cố vấn đầu tư cho công ty nọ.
Trì Ngưng chắt lưỡi, không do dự liền xóa bỏ.

Thấy hộp thư với công ty Iris Napo có dấu chấm than, cô nhíu mày, chưa kịp làm gì thì một giây sau, màn hình máy tính bỗng nhiễu mạnh.

Chửi thề một tiếng, cô tắt máy và chạy lại chương trình...
"Chết tiệt!"
Có lẽ ngay từ đầu Địch Lung đã đào sẵn cái hố này, chỉ cần Jam đăng nhập thì hắn sẽ biết.

Mặc dù vừa rồi cô thoát ra rất nhanh, nhưng không bài trừ khả năng đối phương đã kịp nắm được địa chỉ IP và tín hiệu hoạt động của cô.
Lo lắng là vậy, song Trì Ngưng bình tĩnh rất nhanh.

Kể cả Địch Lung có biết thì cũng chẳng sao, miễn là thông tin thật của cô không bị lộ, tất cả đều sẽ ổn.


Hơn nữa, cô cũng tin tưởng lời nói của Ninh Diệp...
"Cốc cốc..."
Đúng lúc này lại có tiếng gõ cửa.

Trì Ngưng gập máy tính lại, sải bước lớn ra ngoài.

Nhìn người phụ nữ xinh đẹp có phần lạ mặt, cô đoán tuổi của cô ấy cũng phải ngoài 30, lát sau liền nghi hoặc dò hỏi: "Cô là..."
Người phụ nữ mỉm cười, lịch sự nói xin chào rồi tự giới thiệu bản thân, "Trì tiểu thư, tôi là stylist được Ninh lão đại mời về.

Cô có thể gọi tôi là Jenny!"
Jenny?
Hình như cô từng nghe Lý Huệ kể rằng trên thế giới có một "phù thủy bàn tay" tên là Jenny, danh tiếng cực kì thịnh, đến nỗi mà các nữ hoàng cũng phải tranh nhau mời về.
Người phụ nữ này...!sẽ không phải là "Jenny" đó chứ?
"Chào cô!"
Trì Ngưng gật đầu một cái, bảo cô ta vào trong phòng.

Vậy là Ninh Diệp đồng ý cho cô đi dự tiệc rồi hả?
Gương mặt Jenny được trang điểm tinh tế, mái tóc vàng uốn xoăn, lông mày nâu lá liễu, đuôi mắt dài với hốc mắt màu đậm, hoàn toàn là kiểu trang điểm mà phụ nữ phương Tây ưa chuộng.

Cả người cô ta toát lên vẻ trưởng thành, quyến rũ.
"Chúng ta bắt đầu luôn chứ?" Jenny không vòng vo, cô ta hỏi bằng tiếng Trung không được lưu loát cho lắm.
Trì Ngưng khẽ ừ sau đó ngồi xuống ghế.

Cô nắm ngón tay, không yên tâm bổ sung thêm, "Jenny, phiền cô trang điểm cho tôi nhẹ thôi!"
Dù sao thì cô cũng không muốn phải đội một lớp phấn dày lên mặt, bí bách chết.
Jenny nhướn mày, đôi môi đỏ tươi hé mở, "Tôi biết mà..."
Vừa nói Jenny vừa mở hộp dụng cụ của mình ra, bên trong xếp đầy những loại kem nền, phấn mắt, son,...!của những thương hiệu nổi tiếng.

Trì Ngưng liếc mắt nhìn qua loa, để mặc cho Jenny lo liệu.
Mấy cái phạm trù như trang điểm, cô thật sự không rành.
"Trì tiểu thư, cô có thể ngẩng đầu lên một chút không? Chỉ cần đánh phấn má nữa là xong rồi..."
Jenny nâng cằm của Trì Ngưng lên rồi nhẹ giọng nhắc nhở, bàn tay vẫn không ngừng chuyển động.

Rốt cuộc mấy tiếng đồng hồ cũng trôi qua, Trì Ngưng đã trang điểm xong, cũng đã thay đồ đâu vào đấy.
Jenny không kìm được vỗ tay, tấm tắc mở miệng khen ngợi: "Ông trời thật ưu ái cho cô, ngũ quan không chỉ hài hòa, da dẻ không chỉ mịn màng mà vóc dáng cũng rất đẹp, vòng nào ra vào nấy.

Hành nghề bao nhiêu năm, đây mới là lần thứ hai tôi khen người khác..."
Trì Ngưng có chút ngại ngùng, cô mỉm cười, hỏi: "Cô và Ninh Diệp...!Ninh lão đại quen nhau hả?"
Ánh mắt Jenny nhìn cô thoáng qua vẻ kì dị, vừa rồi cô ta không nghe lầm, người phụ nữ này đã gọi thẳng tên của lão đại, nghe giọng này giống như đã gọi rất nhiều lần, gọi đến quen miệng luôn rồi.
Jenny không nhịn được lại quan sát Trì Ngưng thêm, cô ta cũng nghe nói dạo gần đây bên cạnh lão đại xuất hiện một người phụ nữ.

Lẽ nào là cô ấy?
Có chút kích động! Không hiểu sao trong lòng Jenny có một loại dự cảm rất mơ hồ, có thể vị tiểu thư họ Trì đây chính là nữ chủ nhân Ninh gia tương lai...
Cũng không trách cô nghĩ linh tinh được, ai bảo từ trước đến nay lão đại chưa từng thân thiết với người phụ nữ nào như vậy.
Nhận ra bản thân đã thất thố, Jenny ho khẽ hai tiếng, bình tĩnh đáp: "Có, nếu không cô nghĩ tại sao một người nổi tiếng như tôi lại chịu trang điểm cho một người không tên không tuổi như cô..."
Bên ngoài Jenny được xưng tụng là "phù thủy bàn tay", nhưng bên trong cô lại làm việc cho Ninh gia.

Qua việc tiếp xúc với các phu nhân nhà quyền quý, cô có thể thăm dò tin tức từ miệng họ, sau đó mật báo về cho lão đại.
Khóe miệng Trì Ngưng thoáng co giật, sao cô lại là người không tên không tuổi chứ? Nói thế nào cô cũng là cao thủ chứng khoán, là bạn gái của Ninh Diệp...
Thở dài, Trì Ngưng cầm lấy chiếc điện thoại của mình, nói: "Cảm ơn cô, bây giờ tôi có việc cần đi trước."
Bước tới khoang thuyền, Trì Ngưng thấy Jenny vẫn theo sau thì cảm thấy vô cùng tò mò.

"Cô...!không định rời đi hả?"
"Nếu tôi rời đi thì ai sẽ hộ tống cô?" Jenny nhoẻn miệng cười, đoạn lắc lắc chiếc chìa khóa trong tay.
"Ồ..."

Trì Ngưng bừng tỉnh, cười, "Vậy cùng đi thôi!"
Xuống khỏi du thuyền, Trì Ngưng thấy ngay một chiếc Maybach bóng loáng đã chờ sẵn, bên cạnh còn có hai vệ sĩ đứng im như tượng.
Trước khi bước lên xe, cô không quên ngó đông ngó tây một lượt hòng tìm kiếm một bóng hình quen thuộc.
Ninh Diệp không ra tiễn cô sao?
Jenny thấy vậy thì vỗ vào vai Trì Ngưng, hạ thấp giọng nói: "Không cần nhìn nữa, lão đại đã đi Tam giác vàng từ trưa..."
"Tam giác vàng?"
Trì Ngưng sửng sốt, tại sao cô không hề hay biết?
Nghĩ lại thì cũng chẳng có gì to tát, dù sao Thái Lan cũng thuộc vùng Tam giác vàng.

Phạm vi rất gần, không đáng lo ngại...!Chỉ là cô có hơi buồn vì Ninh Diệp đã không nói với cô.
Hai vệ sĩ ngồi đằng trước lái xe, còn Trì Ngưng cùng Jenny yên vị ở phía sau.
Chiếc xe đi với tốc độ khá nhanh, chẳng mấy chốc đã tới địa điểm cần tới.

Trì Ngưng mở cửa xe bước xuống, cúi đầu nói vọng vào trong: "Mọi người có thể về trước, tôi sẽ tự đi vào!"
Jenny: "Nhiệm vụ của chúng tôi là bảo vệ cô, chúng tôi không thể về trước!"
"Được rồi, vậy mọi người hãy đợi bên ngoài, khoảng hai tiếng sau là tôi xong việc rồi..."
 


Bình luận

Truyện đang đọc