VÕNG LUYẾN LẬT XE CHỈ NAM

Yêu là Chia Cậu Ăn đã quen với cách nói chuyện của Cảnh Hoan rồi, cô đăng thật nhiều biểu tượng cảm xúc cười to.

Mấy đồng đội lạ mặt khác trong đội lại là lần đầu tiên thấy cô gái nịnh bợ xun xoe đến thế, hai người lặng lẽ treo máy, chỉ dám nhìn lén thôi, không dám xen vào.

[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Há há há há OK, tôi hiểu rồi. Mà hôm nay cậu mở Đá Cơ Duyên à? Có mở ra được gì không?

Cảnh Hoan sửng sốt.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Tôi không mở Đá Cơ Duyên.

[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Hửm? Chẳng phải Thu Phong nói tặng cậu một trăm viên sao?

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: 0.0 Sao cậu biết… tôi không lấy, đắt quá, vả lại tôi cũng không mở được gì tốt đâu (rưng rưng)

[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Tôi thấy trong nhóm WeChat bang ấy, ha ha.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Nhóm bang??

[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Ừ ừ, Đừng Hỏi Ngày Về nói đó, hồi chiều.

Cảnh Hoan hiểu ngay, chắc chắn tên vua tám chuyện Đừng Hỏi Ngày Về đã kể nội dung đối thoại lúc đánh phó bản của họ rồi.

Cậu không để tâm, định buff cho Tâm Hướng Vãng Chi thêm lượng sát thương cho anh thì chợt thấy ba chữ to đùng trên đầu Tâm Hướng Vãng Chi: Đang treo máy.

Nếu đã không có đó, cậu cũng chẳng cần nịnh nọt lấy lòng nữa. Cảnh Hoan bắt chéo chân, cầm ly cà phê bên cạnh lên nhấp một ngụm, chuyển sang trò đấm bốc tiếp tục tẩn NPC.

Bên kia, Hướng Hoài Chi cầm điện thoại xem. Lâu rồi không mở nhóm WeChat bang, con số tin nhắn đã nhảy đến 99+.

Anh lướt lên một chút, tìm thấy đoạn lịch sử tin nhắn mà Yêu Là Chia Cậu Ăn nói.

Đừng Hỏi Ngày Về: Mẹ nó, đường chủ hào phóng thật, mở miệng ra là tặng Tiểu Điềm Cảnh một trăm viên Đá Cơ Duyên!!

Đừng Hỏi Ngày Về: Có ai tặng Đá Cơ Duyên cho tôi không? Ra đồ tốt sẽ trả lại, tôi chỉ muốn mở đã nghiền thôi. Tay tôi thơm hơn Tiểu Điềm Cảnh một chút, không cần nhiều như một trăm viên đâu, mười viên cũng được.

Thiên Đăng: Đường chủ đang theo đuổi Tiểu Điềm Cảnh, có ai theo đuổi tôi không? (thắc mắc)

Anh Đây Bự Không: Gì nhỉ, tôi chỉ tò mò muốn hỏi một câu, các cậu đang nói đường chủ nào vậy?

Vì hợp tác lấy danh hiệu giết đầu tiên khá vui vẻ, nên để giữ người ở lại bang, Xuân Tiếu đã cho Tâm Hướng Vãng Chi chức đường chủ Huyền Vũ.

Bấy giờ vừa thấy câu này, nhóm bang im lặng vài phút.

Thu Phong: Là tôi ha ha. Tiếc là cô ấy không nhận. Ngày Về muốn mở à? Tặng cậu mười viên.

Đừng Hỏi Ngày Về: Ngất, thật không?

Thu Phong: Thật, chỉ là sau này cậu đừng nói chuyện như vậy trong nhóm nữa, tôi sợ cô ấy ngại, cậu xem cô ấy không nói chuyện kìa. (dán băng keo lên miệng)

Đừng Hỏi Ngày Về: Ô kê! Tôi đang ở thành chính nha đường chủ ơi (thẹn thùng)

OTP JohnJae: Đường chủ chê cậu nói nhiều đấy Ngày Về!

Đừng Hỏi Ngày Về: Không sao, chỉ cần tặng Đá Cơ Duyên cho tôi, muốn nói gì tôi cũng được (thẹn thùng)

Đừng Hỏi Ngày Về: Nhận được Đá Cơ Duyên rồi! Chúc đường chủ và Tiểu Điềm Cảnh trăm năm hạnh phúc! Sớm sinh quý tử! Vui vẻ mỗi ngày!

Xem đến đây, Hướng Hoài Chi tắt WeChat.

Anh ở server này lâu rồi, tuy không thích hóng hớt, nhưng có Lộ Hàng nên cũng biết rất nhiều chuyện.

Đừng thấy Thu Phong bị gạt qua mạng trông đáng thương thế thôi, thực ra kẻ gạt tiền anh ta lần trước là người vợ thứ mười trong game của anh ta rồi.

Số lần kết hôn của Thu Phong khiến Lộ Hàng phục sát đất. Điểm mạnh của tên này là anh ta có thể chia tay chín bà xã trước trong hòa bình, có mấy cô gái lên diễn đàn Cửu Hiệp đăng bài tâm sự, nhưng lời kể của họ đều bảo vệ Thu Phong, thậm chí nhiều người chia sẻ cảm nhận rằng “mình không xứng với anh ấy”.

Lộ Hàng từng nói Thu Phong mới là cảnh giới cao nhất của một tên đàn ông khốn nạn.

Hướng Hoài Chi nhìn sang Tiểu Hồ Tiên bên cạnh mình.

Có khi nào Cảnh Hoan sẽ trở thành bà xã thứ mười một của Thu Phong không?

Thu Phong là một Thuật Sĩ áo trắng phong độ, dạo này đang tranh vị trí đầu bảng Cao thủ phái với Lộ Hàng, thực lực không yếu chút nào, video PK cũng thuộc dạng hot trên trang nhà phát hành, hình như chỉ đứng sau anh thôi.

Vả lại Cảnh Hoan từng không chỉ một lần nhấn mạnh, cậu ấy thích mấy tên đàn ông khốn nạn.

Thế thì xem ra Thu Phong đúng là loại hình Cảnh Hoan thích.

… Thôi, mình rảnh quá lo chuyện bao đồng làm gì.

Hướng Hoài Chi đang định rời mắt về, chợt thấy Tiểu Hồ Tiên nhảy nhót xung quanh mình, dùng Huyết Trì buff đầy thanh máu.

Vì thời gian có hạn nên họ chỉ đánh phó bản cấp thấp, treo máy cũng qua được.

[Đội] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Tôi còn tưởng cậu đang treo máy chứ.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Đang treo máy, nhưng luôn nhìn màn hình game.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Thanh máu của anh thân yêu cứ để em bảo vệ! (tim)

Hướng Hoài Chi khựng lại, nâng tay hủy treo máy, giơ đao chém chết con boss đối diện.

Kết thúc phó bản, Hướng Hoài Chi đá người trong đội ra, chỉ để lại mỗi mình Tiểu Điềm Cảnh, sau đó dắt người đến cổng Đấu Trường.

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Còn mười phút nữa Đấu Trường mới mở, tôi gọi thức ăn ngoài, cậu muốn làm gì cũng được.

“Em sẽ treo máy trong đội.” Cảnh Hoan cũng đang xem danh sách cửa hàng thức ăn ngoài: “Hôm nay anh ăn gì thế?”

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Vẫn chưa biết, cậu ăn gì?

“Gà om nấm!” Cảnh Hoan nói: “Em ra ngoài ba ngày, thèm trọn ba ngày luôn… Món gà om nấm trước cổng trường bọn em ăn ngon lắm lắm!”

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Vậy à?

“Vâng!” Cảnh Hoan hứa bừa một câu không thể thành sự thật, cậu nũng nịu rằng: “Chờ khi nào có cơ hội, em sẽ mời anh ăn nhé.”

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Không cần.

Hướng Hoài Chi tìm tiệm gà om nấm trên app, nhanh chóng đặt mua.

Bấy giờ đã sắp mở Đấu Trường, ngoài cổng tụ tập ngày càng nhiều người, Cảnh Hoan thấy Yêu Là Chia Cậu Ăn, đang muốn chào hỏi, bỗng nhìn thấy thông báo server nhảy ra trên khung chat.

[Thông báo hệ thống: Chúc mừng người chơi “Tiên Manh Manh” server Kính Hoa Thủy Nguyệt đứng nhất cuộc thi ca hát Cửu Hiệp, vào thẳng vòng 2; chúc mừng người chơi “Lạc Baby” server Khói Bếp Lượn Lờ đứng nhì cuộc thi ca hát Cửu Hiệp…]

[Loa] Kỷ Tiểu Niên: Chúc mừng Tiên Tiên, Tiên Tiên giỏi quá~

[Loa] Nói Một Câu Thích: Tiên Tiên là thí sinh duy nhất server chúng ta lọt vào vòng 2 đó, mọi người nhớ vào trang bấm like cổ vũ cô ấy nhé!

[Loa] Chun Chút Nha: Trong dự đoán, dù sao thì Tiên Tiên có thực lực rành rành, khác hẳn với những người giở trò, dùng mấy kiểu quái quỷ để hút like.

[Loa] Tiên Manh Manh: Chun Chút đừng nói vậy, dù sao thì giở trò quái quỷ cũng là một loại thực lực. Cảm ơn like và ủng hộ của mọi người, tôi sẽ cố gắng giành giải nhất về cho server~ (xoa đầu)

Thấy mấy cái loa này, Yêu là Chia Cậu Ăn mắng thầm trong bụng, móc mỉa gì đây.

Cô mở khung tin nhắn với Tiểu Điềm Cảnh, vừa định an ủi cô ấy vài câu.

[Loa] Tiểu Điềm Cảnh: Mình ta xinh đẹp đủ rồi, không muốn dính thị phi, bớt kéo vào.

[Loa] Lộ Điều Điều: Đúng vậy, tự dưng kéo Tiểu Cảnh Cảnh của bọn này vào nữa, bọn này sẽ thu phí đấy nhé.

Yêu là Chia Cậu Ăn: “…”

Cảnh Hoan thật sự không có hứng thú móc mỉa nhau trong loa, cãi vã kiểu này như đang tấu hài cho người ta hóng hớt vậy.

Trong game, cậu vẫn thích dùng thực lực nói chuyện. Nếu không vì treo máy chán quá, cậu còn chẳng thèm trả lời loa nữa kìa.

Một dòng chữ vàng hiện lên trên màn hình, Tiên Manh Manh thiết lập cậu làm đối tượng trò chuyện riêng. Nhưng lần trước cậu đã chặn người này rồi, nội dung của cô ta sẽ không được gửi đến.

Yên ắng.

Vào Đấu Trường, đối thủ mấy ván trước đều không mạnh, Cảnh Hoan vừa thao tác vừa hỏi: “Anh ơi, sao hôm nay Lộ Điều Điều không đi cùng vậy?”

Vì đang PK, cuối cùng Hướng Hoài Chi đành mở mic. Anh hé môi, cố ý hạ giọng: “Cậu ấy phải làm nhiệm vụ Chiến Thần.”

Cảnh Hoan sửng sốt: “Anh ấy gom đủ nguyên liệu nhanh vậy?”

“Ừ.” Hướng Hoài Chi hỏi: “Muốn giết Chiến Thần không?”

“Muốn! Muốn giết!” Cảnh Hoan kích động: “Anh dẫn em theo nhé?”

Hướng Hoài Chi vốn đã tính cậu vào đội, bấy giờ thấy giọng điệu cậu phấn khởi như thế, khóe môi khẽ nhếch lên: “Được, quyết định thời gian cụ thể rồi sẽ nói với cậu.”

Anh chợt tò mò trước đây Cảnh Hoan ở server nào, chơi phái gì. Nhìn thao tác của cậu, chắc cũng là một người chơi thực lực nhỉ.

Để bày tỏ sự phấn khích của mình, Tiểu Hồ Tiên cứ hí hửng chạy tới chạy lui xung quanh anh, còn gửi anh nụ hôn gió.

Cảnh tượng này đã lọt vào mắt Thu Phong vừa rời chiến đấu, anh ta chợt hơi ghen.

Dù sao thì người mình thả thính cả buổi trời không được bấy giờ lại niềm nở với chàng trai khác như vậy, dù là ai cũng chẳng chịu nổi.

Hướng Hoài Chi mua thuốc xong đang định xếp hàng tiếp, biểu tượng bạn bè chợt nhấp nháy.

[Bạn Bè] Thu Phong: Hướng thần, bàn với cậu một chuyện nhé.

[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Nói đi.

[Bạn Bè] Thu Phong: Có thể đổi đồng đội đánh Đấu Trường của cậu không? Tôi bảo Pháp Sư đội tôi đánh cùng cậu, hai DPS cũng sướng lắm.

Hướng Hoài Chi khẽ nhíu mày.

[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Cậu tự nói với cô ấy đi.

[Bạn Bè] Thu Phong: Cô ấy là fan của cậu, tôi gọi cô ấy sang, chắc chắn cô ấy không chịu…

[Bạn Bè] Thu Phong: Người anh em, chỉ cần cậu đừng dẫn cô ấy vào đánh là được, còn lại để tôi tự giải quyết.

[Bạn Bè] Thu Phong: Nếu cậu chịu nói đỡ cho tôi thì càng tốt, dù sao bây giờ cô ấy chỉ nghe lời cậu thôi. Nhỡ bọn tôi thành đôi, cậu chính là người mai mối có công nhất (quỳ lạy), tôi chắc chắn sẽ hậu tạ cậu tử tế… À đúng rồi, chẳng phải cậu đang tìm Phụ Ma Linh Châu sao? Chỉ cần giúp tôi, tôi tặng cậu một viên nhé?

Cũng chịu chơi thật.

[Bạn Bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không thiếu, cũng không có hứng thú làm người mai mối.

“Anh ơi.” Giọng hoài nghi của Cảnh Hoan vang lên trong tai nghe: “Do em lag à? Sao anh đứng mãi không động đậy vậy.”

“Không có, ghép đội ngay.” Hướng Hoài Chi khựng lại, ma xui quỷ khiến thế nào lại bảo: “Chắc mai tôi bận không lên được, có cần tìm đồng đội đánh 2vs2 cùng cậu không?”

“À không cần đâu, em không muốn đánh 2vs2 cùng người khác, không có anh, em tự đánh 1vs1 thôi.”

Tất nhiên đây là lời đã được Cảnh Hoan nói theo cách mỹ miều, nguyên nhân thật sự là giờ trang bị của cậu chưa đủ tốt, cấp Đấu Trường cũng chưa cao, đi cùng Tâm Hướng Vãng Chi thì đồ sát cả sân được, chứ đổi đồng đội khác cứ như đang đi dâng điểm ấy. Không chừng còn bị đồng đội chê bai, chi bằng không đánh.

Cảnh Hoan và cơm vào miệng: “Mai anh đi đâu thế?”

Tai nghe im ắng một lúc, đối phương mới đáp: “Ra ngoài ăn cơm.”

Chẳng biết có phải ảo giác không, cậu cứ thấy giọng Tâm Hướng Vãng Chi hôm nay rất lạ.

Nhưng Cảnh Hoan vẫn không để tâm, cậu “ồ” một tiếng, sau đó tập trung PK trận mới.

Đánh Đấu Trường xong, Tâm Hướng Vãng Chi lại chẳng vội giải tán đội như trước mà dẫn cậu đi thẳng đến cổng truyền tống, vào Dị Vực Không Rõ.

Dị Vực Không Rõ là khu an toàn, là nơi làm nhiệm vụ thường ngày và mua ngoại trang, không thể bày sạp, rất nhiều người chơi thích treo máy ở đây.

Cảnh Hoan đi vài bước đã thấy Tiên Manh Manh, đối phương đang treo máy nói chuyện với mấy chị em bên cạnh thương nhân Dị Vực.

Cảnh Hoan nhìn tên của mấy người chơi nữ cạnh cô, không nhịn được mắng “đệt” trong lòng, tất cả đều là người quen từng thấy trên kênh loa.

Mấy cô gái đang trò chuyện hăng say, vừa thấy cậu và Tâm Hướng Vãng Chi thì bỗng chốc im bặt, nhìn vào biết ngay đang trò chuyện riêng.

… Đúng là hiện trường lúng túng quy mô lớn.

Ấy thế mà Tâm Hướng Vãng Chi lại dẫn cậu dừng trước mặt Tiên Manh Manh, đứng hẳn mấy phút không động đậy.

Cảnh Hoan không nhịn được nói: “Anh ơi, chúng ta đến đây làm gì…”

Chưa hỏi xong, cậu đã thấy dòng thông báo vàng nhảy ra trong cửa sổ game.

[Tâm Hướng Vãng Chi cho bạn Đá Cơ Duyên x100]

Cảnh Hoan: “?”

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Mở đi.

Bình luận

Truyện đang đọc