Cho dù là tại Vô Cực Thiên Tông, hay là tại Tam Đại Thiên Tông khác. Chỉ cần tu vi vượt qua Mệnh Tuyền Ngũ Trọng Thiên, là có thể trở thành trưởng lão để cai quản mỗi hạng sự vụ trong tông phái. Như Thủy Tâm Nguyệt, thoát ly thân phận đệ tử Thiên Cực thì là Mệnh Tuyền Lục Trọng Thiên, một khi tấn chức là trưởng lão, liền tiếp quản Đăng Đường Điện.
Sau một lúc lâu, trên cả bốn võ đài có những tia chớp sáng trắng nhấp nháy đều tụ đầy bóng dáng đen ngòm.
Sau khi hơn mười vạn đệ tử chính thức Tứ Đại Thiên Tông rời đi, bốn phía sân điện Thiên Cực lại vẫn có vẻ chật ních bóng người. Trong số bọn họ, nữ có nam có, trẻ có già có, không chỉ có là đệ tử ký danh của Tứ Đại Thiên Tông, còn có tu sĩ đến từ các tông phái, quốc gia, thế tộc trong Thái Huyền Thiên Vực .
Thông! Thông! Thông. . .
Những âm thanh điếc tai vang lên lần thứ ba, sau khi nện đủ chín tiếng thì ở đằng sau võ đài phía bắc sân điện Thiên Cực , lại nổi lên một Phương Thai ( đài vuông) thật lớn. Phương Thai cao hơn mười thước, trên đài có hơn mười chiếc ghế tọa. Nếu ngồi ở trên đó, từ trên cao nhìn xuống, thì mọi cảnh tượng cả sân điện đều là nhìn không sót một cái gì.
- Mộ Hàn sư huynh, kia có đúng là Tông chủ của Tứ Đại Thiên Tông không?
Lăng Nghị đột nhiên kích động kêu lên.
Mộ Hàn hướng theo ngón tay của hắn nhìn lại, chỉ thấy ở cuối Thiên Cực Đại Đạo có bốn đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện. Đi ngoài cùng bên trái chính là một người nam nhân trung niên mặc lam bào, tướng mạo tuấn dật nho nhã, đúng là Tông chủ Tiêu Dịch Tiên của Vô Cực Thiên Tông.
Trong số ba người đi bên phải lão, một người xem ra là thiếu phụ chỉ có trên dưới ba mươi tuổi , thân thể xinh đẹp, mặt mũi quyến rũ; Còn có một người là ông lão, thân thể mập mạp, cười híp mắt như phật Di Lặc trong kiếp trước của Mộ Hàn. Còn một người cuối cùng, cũng là nam nhân trẻ tuổi, dung mạo vô cùng bình thường, thuộc về loại nếu lọt vào trong đám đông cũng sẽ thấy khó tìm ra được. Nhưng đôi mắt ông ta cũng như có đám mây tím nhấp nháy, cực kỳ yêu dị.
Ba người bọn họ, phải là Tông chủ của Tam Đại Thiên Tông khác.
Bốn người sóng vai mà đi, khí tức khủng bố mới đạt đến cực điểm như những cơn sóng ngập trời, chúng điên cuồng mà thổi quét lan ra ở trên không trung. Bất cứ ai đều có thể cảm nhận được sự mênh mông và rộng lớn ở trong bốn đạo khí tức kia , trong lòng không tự chủ được đều sinh ra cảm giác kính trọng ngưỡng mộ . Thế nhưng bốn đạo khí tức cường đại kia, lại cũng không làm cho người ta có cảm giác bị đè nén chút nào .
Phía sau đám người Tiêu Dịch Tiên , vẫn còn đi theo hơn mười vị cường giả Vạn Lưu Cảnh.
Bọn họ đều là được mời đến đây quan sát Thiên Tông Võ Hội, hoặc là một tộc trưởng gia tộc, hoặc là chủ nhân một tông, hay là hoàng đế một nước. Bất cứ một người nào trong bọn họ ở bên ngoài đều là nhân vật hùng bá một chốn, nhưng đến thành Vô Cực vẫn không có tư cách sóng vai mà đi cùng bốn vị Tông chủ như Tiêu Dịch Tiên.
Mười mấy đạo thân ảnh hăng hái lóe ra, ngay lập tức sau đó, tất cả đều xuất hiện ở trên Phương Thai.
- Chư vị, Thiên Tông Võ Hội tổ chức năm mươi năm một lần, là để khích lệ đệ tử Vô Cực, Thần Tiêu, Vũ Long, Linh Bảo Tứ Đại Thiên Tông. Tỷ thí không có bất cứ hạn chế gì, nhưng có một điều, bất luận kẻ nào cũng không được hạ sát đối thủ!
- Người vi phạm, phạt nặng!
Âm thanh Tiêu Dịch Tiên chấn động không trung. Trên bốn chiếc võ đài, hơn mười vạn đệ tử tứ tông cùng với hơn mười vạn tu sĩ chung quanh sân điện phía chân trời, tất cả đều nghe được rõ ràng.
- Lần võ hội này, phần thưởng so sánh dĩ vãng đều hậu hĩnh hơn. Người chiến thắng ở vòng tỷ thí thứ nhất sẽ được một viên 'Ngưng Nguyên Đan', chiến thắng ở đợt tỷ thí thứ hai sẽ được một viên 'Ngũ khí Quy Nguyên Đan', chiến thắng ở vòng thứ ba . . . Mười người đứng đầu sẽ được một quả 'Thanh Sương Châu' . . .
Cơ hồ mỗi lần nói ra một loại phần thưởng, trên sân điện phía chân trời đều thấy vang lên một trận tiếng gầm thật lớn.
Nhất là loại phần thưởng đều là ngày càng nặng.Nếu là có thể tiến vào mười người đứng đầu, cái này ý nghĩa, chẳng những có thể thu được Thanh Sương Châu, đồng thời còn có thể lại được tất cả phần thưởng trong các cuộc tỷ thí tiếp theo.
- Về phần ba người đứng đầu. . .
Đang nói thì có hơi dừng lại, rồi Tiêu Dịch Tiên mới lại cao giọng nói tiếp
- Phần thưởng càng thêm hậu hĩnh, người thứ ba sẽ thu được một viên 'Âm Dương Thần Biến Đan' . Đan dược này sau khi dùng có thể làm cho tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên lạc vào cảnh giới kỳ lạ để tiếp thu cả quá trình "Vạn Lưu quy tông, tụ dịch thành trì" , làm cho việc bước vào Vạn Lưu Cảnh sẽ tăng lên rất nhiều. . .
Người thứ nhì sẽ được một món 'Vũ Hoàng Thiên Y' . . .
Người thứ nhất, là 'Lưu Ly Thất Thải Thạch' . . .
. . .
Quả nhiên là giống hệt một màn mà Mặc Đan Thanh nói.
Tiêu Dịch Tiên nói đến phía sau, cả sân điện Thiên Cực đều yên tĩnh xuống, sự rung động trong lòng mọi người đã không lời nào có khả năng hình dung. Trong thiên địa rộng lớn, liền chỉ còn lại có âm thanh của Tiêu Dịch Tiên đang ầm ầm quanh quẩn vang dội. Nhìn Tiêu Dịch Tiên trên đài cao, trong lòng Mộ Hàn có chút cảm khái.
Kỳ thật, tối hôm qua khi đi du ngoạn tại thành Vô Cực thì Mộ Hàn liền đã biết phần thưởng Thiên Tông Võ Hội cũng không hề lưu truyền đi ra ngoài. Giờ phút này phản ứng của mọi người lại lần nữa chứng minh điểm ấy, thậm chí ngay cả Tiêu Tố Ảnh cũng là vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên cũng là lần đầu biết được phần thưởng của ba người đứng đầu võ hội.
Tin tức cực kỳ bí mật như vậy, ngay cả Tiêu Tố Ảnh cũng không biết, nhưng Mặc Đan Thanh lại có thể được biết trước tiên. Điều đó cũng không khỏi khiến cho Mộ Hàn cảm khái ngàn vạn.
- Chư vị, Thiên Tông Võ Hội hiện tại bắt đầu!
Tiêu Dịch Tiên và Tông chủ Tứ Đại Thiên Tông cùng nhau hét lớn, lôi Mộ Hàn đang suy nghĩ miên man trở lại thực tế.
- Mọi người đưa chân khí, chân nguyên vào trong Ngọc Bài thân phận.
Theo sau đó, tiếng kêu khẽ của Thủy Tâm Nguyệt chui vào trong tai mọi người, mà ở ba tòa võ đài còn lại, tất cả trưởng lão Thần Tiêu, Vũ Long và Linh Bảo tam tông cũng căn dặn như vậy.
Trong chớp mắt, Mộ Hàn liền giống như tất cả đệ tử Vô Cực Thiên Tông , tất cả đều ngồi xếp bằng, đưa chân nguyên vào trong Ngọc Bài.
Ngọc Bài thân phận của mỗi người đều là một món Đạo Khí. Khi đã được chân nguyên kích thích, Đạo Văn bên trong Ngọc Bài lập tức nở rộ xuất ra một vầng ánh sáng lấp lánh.Mà khi một vầng ánh sáng lấp lánh này vừa xuất hiện, chúng liền hòa trộn tia chớp sáng trắng ở trên võ đài vào một chỗ. Sau một khắc, Mộ Hàn liền cảm giác có một cỗ lực lượng êm dịu xúm lại đây, trong thời gian ngắn liền bao trùm kín mít hắn.
Tiện đà, Mộ Hàn chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, thân hình đúng là xuyên qua mấy ngàn thước hư không, đi tới trên một tòa sàn đấu bên trong sân điện Thiên Cực.