VƯƠNG PHI CỦA TA LÀ CỌP MẸ


Tiền bối, Lan nhi nàng ấy...
- Haiz, độc đã xâm nhập vào ngũ tạng, nha đầu này...!haiz
Nhan Vũ sau khi xem mạch tượng của nàng chỉ biết thở dài, mấy hôm trước nàng ngất xỉu nên hắn đã ngày đêm đưa nàng về Độc Y cốc.

Đã mấy ngày rồi nhưng mà nàng lại không có dấu hiệu tỉnh lại, hắn không biết phải làm sao, hắn không muốn trơ mắt nhìn nàng rời bỏ hắn một lần nữa.
- Người không có cách cứu nàng ấy sao?
- Cách thì có, có điều cách này không đơn giản chút nào
- Cho dù trả bất cứ giá nào ta cũng đồng ý, tiền bối cứ nói đi
- Chỉ cần tìm đủ một trăm loại thảo dược quý hiếm làm thuốc để Lan nhi ngâm mình trong đúng một trăm ngày, cổ độc loại này chính là làm cho kinh mạch tắc nghẽn, khí huyết không lưu thông mà thổ huyết cho đến chết.

Chỉ cần loại bỏ cổ trùng, đả thông kinh mạch là có thể cứu được.
- Vãn bối sẽ đi tìm, nhất định sẽ cứu được nàng ấy
- Ừm, thời gian chỉ có ba ngày, ngươi phải tranh thủ đó biết chưa, nếu trễ đại la thần tiên cũng khó cứu.
- Tiền bối yên tâm
Đợi Nhan Vũ viết xong tên mấy loại thảo dược đó, hắn liền nhanh chóng đi tìm, thời gian gấp rút nhưng lại có một trăm loại thảo dược, hắn phải phái thuộc hạ chia ra tìm để kịp thời gian.
- Hắc Ảnh, Diệp Minh hai người phái thuộc hạ chia nhau ra tìm theo danh sách này, phải tranh thủ thời gian
- Bọn thuộc hạ biết rồi

Hai nam nhân nhanh chóng phi thân rời đi để làm nhiệm vụ, hắn cũng không để lãng phí một chút thời gian nào mà đi tìm.
Ở một nơi trong Ám Dạ các, nữ tử vẫn một thân lục y đứng nhìn thi thể Tiêu Sở Tranh nằm trong quan tài băng, hôm đó nàng ta đã đến cướp thi thể của hắn đi.
Lúc trước nàng ta muốn trở thành Minh vương phi không phải vì yêu Minh Tử Cẩn, còn bây giờ nàng ta đã thực sự yêu Tiêu Sở Tranh.

Lúc nàng ta bị quan binh đuổi bắt, trong nguy cấp đã được một nam nhân cứu đi, người đó chính là Tiêu Sở Tranh.

Lộ Trúc trở thành thuộc hạ của hắn, thay hắn làm bất cứ việc gì hắn muốn.
Lâu dần ở bên cạnh Tiêu Sở Tranh nàng ta đã động lòng, Lộ Trúc yêu hắn nhưng hắn chưa từng để mắt đến nàng ta, trong mắt hắn chỉ có Sở Lan.

Lộ Trúc rất căm hận nàng, vì sao tất cả nam nhân mà nàng để ý đều chỉ để ý nàng thôi.

Nàng ta hận, Lộ Trúc cho rằng chính nàng là người cướp đi hết tất cả của nàng ta.

Nàng ta sẽ khiến Tử Cẩn và Sở Lan không được sống tốt, mọi chuyện còn chưa kết thúc dễ dàng như vậy đâu.
- Người đâu!
- Các chủ, người cho gọi thuộc hạ
Từ khi Tiêu Sở Tranh tự vẫn nàng ta đã trở thành các chủ tiếp theo của Ám Dạ các, nàng ta không còn là Lộ Trúc của ngày xưa nữa.
- Chuyển bị đi, chúng ta tới Nam Xuyên môn
- Dạ
Thuộc hạ lui xuống, nàng ta đứng đó cười quỷ dị, nàng ta nhất định không tha cho kẻ nào cướp đi tất cả của nàng ta.
Nam Xuyên môn từ trước là một môn phái lớn, có uy vọng rất cao nhưng đến đời Trương Phó lại càng sa sút.

Trương Phó là chưởng môn đời thứ hai mươi mốt của bổn môn, ông ta là phụ thân của Trương Nhược Nhược, tính tình tham lam, âm hiểm xảo trá.

Các môn phái lớn nhỏ trên giang hồ đều rất bất mãn với Nam Xuyên môn.
Tuy bất mãn nhưng cũng không thể đả động gì đến nơi đó, bởi vì Nam Xuyên môn tuy sa sút nhưng lúc trước các đệ tử đến đó học tập đều là hoàng thân quốc thích, bọn họ không muốn đắc tội với triều đình.
Có môn phái e sợ thế lực Nam Xuyên môn nhưng cũng có thế lực không hề kiên dè gì mà lên đến tận Nam Xuyên môn giết người, điển hình là Ám Dạ các.
- Ngươi...!ngươi muốn gì?
Trương Phó sợ hãi lắp bắp nói với người trước mặt, Lộ Trúc cười âm hiểm rồi tiến lại gần ông ta.
- Ta muốn gì sao? Đến nước này, ta nói thẳng, ta chính là muốn Nam Xuyên môn của các ngươi đó!

- Được...!được, ta giao Nam Xuyên môn cho ngươi, ngươi xin hãy tha mạng cho ta lần này
- Ông bây giờ có tư cách nói điều kiện với ta sao, muốn ta tha cho ông, đừng có mơ!
Nàng ta rút kiếm, một phát dứt khoát lấy đầu ông ta, con người này không đáng tin tưởng, giữ lại mạng cho ông ta sau này chỉ sợ ông ta sẽ đâm sau lưng thôi.
- Người đâu, kẻ nào phản kháng giết cho ta, kẻ nào quy hàng thì cho người sắp xếp ở một nơi.
- Dạ
Nàng ta dửng dưng trước cảnh chém giết đằng kia, người sống thì huấn luyện làm tử sĩ, chết rồi cũng không sao, đem đi nuôi cổ trùng cũng không tệ!
- Các chủ, đã giải quyết xong rồi ạ, chỉ còn lại nàng ta
Mấy tên thuộc hạ túm lấy Trương Nhược Nhược đưa đến trước mặt nàng ta.

Lộ Trúc nhìn đến nàng ta một lượt liền có chủ ý.
- Nàng ta nhìn cũng không tệ, hay là đem đi nuôi cổ của ta đi, trở thành một công cụ của ta.
- Ngươi dám!
- Ngươi nói xem tại sao ta lại không dám, đừng quên, phụ thân ngươi chết trong tay ta
- Đồ nữ nhân ác độc, ngươi không được chết tử tế đâu!
Trương Nhược Nhược nghiến răng nghiến lợi nhìn Lộ Trúc, cánh tay nàng ta bị nàng phế nên không thể nào là đối thủ của Lộ Trúc.

Mối nhục ngày hôm nay, nàng ta nhẫn nhịn, đợi khi có cơ hội, nàng ta nhất định trả lại gấp bội.
- Ha, trước khi ta chết thì ngươi đã trở thành công cụ giúp ta giết người rồi, cảm giác biến thành con rối chắc là không tệ nhỉ!
Lộ Trúc lấy ra một viên đan màu đen nhét vào miệng nàng ta, đây là đan chế ra từ cổ trùng giống với loại Bạch Thiếu Ngạn trúng lúc trước.

Trương Nhược Nhược không hề phản kháng bởi vì nàng ta biết có phản kháng đi nữa cũng vô dụng thôi, ánh mắt nàng ta dần trở nên không có tiêu cự, vô hồn giống như một con rối.


Nam Xuyên môn tiếng tăm vang xa một thời nay lại trở thành thế lực của Ám Dạ các, rất nhanh thôi cả đại lục sẽ phải hứng chịu một trận gió tanh mưa máu.
Mới đó mà đã hai ngày trôi qua, trên giang hồ ai cũng đều biết tin tức về chuyện ở Nam Xuyên môn.

Hắn đương nhiên cũng có nghe nói đến nhưng thời gian của nàng chỉ còn hơn một ngày, hiện tại hắn không rảnh để tâm đến mấy chuyện đó.
Tử Cẩn biết Ám Dạ các thu phục được Nam Xuyên môn chắc chắn là có âm mưu nhưng tính mạng nàng quan trọng nhất đối với hắn, đợi sau khi cứu được nàng hắn mới yên tâm đi lo chuyện khác.
- Các ngươi đã tìm được bao nhiêu loại rồi?
- Bọn thuộc hạ tìm được bốn mươi mốt loại rồi ạ
Hắc Ảnh đem đặt trên bàn một đống dược liệu, đều là loại quý hiếm nhưng thế lực của hắn trải khắp đại lục này nên không mất nhiều thời gian để tìm.

Tử Cẩn đã tìm được năm mươi bảy loại, tổng cộng là chín mươi tám loại, chỉ còn thiếu hai loại nữa thôi.
- Còn thiếu hai loại nữa, để ta tiếp tục tìm, các ngươi về triều xem tình hình ở đó ra sao, ta ra ngoài cũng đã khá lâu rồi.
- Thuộc hạ tuân lệnh
Bọn họ theo lệnh trở về hoàng cung một chuyến, hắn thu thập đống dược liệu rồi tiếp tục đi tìm.

Có điều hai loại cuối cùng này, một loại có lẽ Độc Y cốc có, loại còn lại là nhân sâm ngàn năm rất khó gặp, hắn biết đi đâu để tìm đây..


Bình luận

Truyện đang đọc