VƯƠNG PHI CỦA TA LÀ ĐẠI TƯỚNG QUÂN


Âu Dương Lăng Hoa được mở mang tầm mắt, Lập Anh xuống bàn cô ngồi chống tay lên bàn hỏi cô " Lan hai người này là ai vậy sao trước giờ ta chưa nhìn thấy bọn họ, nhìn họ lạ như vậy chắc không phải người ở đây.

"
Cô gật đầu " Ừm bọn họ từ nơi khác tới, thời gian này bọn họ tạm thời ở lại đây.

Người ngồi cạnh ta hắn là Tiêu Thiên Huyền là bạn cũng là phu quân tương lai của ta.

Còn tên ngồi cạnh Hà Tuyết hắn là Âu Dương Lăng Hoa nghe tên biết đào hoa rồi, ta không quen hắn hắn đi theo Thiên Huyền về đây chơi.

"
Âu Dương Lăng Hoa chỉ tay vào cô " Cô giám nói ta đào hoa.

"
Hà Tuyết nắm lấy ngón tay Âu Dương Lăng Hoa chỉ vào cô bẻ ngược lại " Giám nói chuyện còn chỉ tay vào mặt Lan nữa thì ta bẻ gãy ngón tay ngươi hừ.

"
Lăng Hoa kêu lên đau đớn, Hà Tuyết thả ngón tay hắn ra hắn đau đớn xoa bóp ngón tay không dám nói gì cho đến hết buổi học.
Cuối giờ học mọi người đang thu dọn chuẩn bị về bỗng nhiên con kim cang của Bạch Triều Ninh từ bên ngoài bay vào bay loạn xạ tứ tung vì nó quá ồn ào bay qua đầu cô làm cô tức dậy túm cổ nó định vặt hết lông cho vào luộc.

" Các huynh đệ hôm nay chúng ta sắp có món gà luộc rồi.

"
Bạch Triều Ninh chạy lại cầm lấy con kim cang nhanh chóng đem nó về " Ấy! ấy bình tĩnh cô...cô trả...trả cho ta con kim cang đấy...đấy đi ta hứa lần sau sẽ không đem nó theo nữa.

" Cô nhả tay ra khỏi cổ kim cang trả cho hắn, hắn ôm lấy rồi chạy mất.

Cô hừ lạnh một tiếng rồi cùng với Tiêu Thiên Huyền và Âu Dương Lăng Huyền về nhà.

Chu Lịch phàn nàn " Lan vậy là không có gà luộc ăn nữa hả tiếc ghê.

"
Về đến nhà bữa trưa đã được chuẩn bị sẵn cô ngồi xuống bàn cùng mọi người ăn uống no nê rồi trưa đến cô lén lút rủ Tiêu Thiên Huyền đi cùng nhưng vẫn bị Âu Dương Lăng Hoa phát hiện liền đi theo.
" Này hai người đi đâu đấy cho ta đi với ở đây có ba người mà hai người đi chơi bỏ ta lại một mình sao ở đây không có ai chơi cùng hay đấu khẩu chán ngắt à.

"
Cô ngoái đầu lại nhìn hắn " Đừng có mơ Ta sẽ không dẫn ngươi theo.

"
* Hay giờ dẫn hắn theo để hắn chịu phat hộ ta.

Quá hay luôn ấy lần này có người chịu phạt thay ta rồi hehe.

*
" Thôi ta suy nghĩ lại rồi lần này ta sẽ mở lòng từ bi mà dẫn ngươi theo vậy.

"
Cô dẫn theo hai người họ đến nhà Lập Anh bên trong mọi người đã đợi sẵn chỉ đợi cô đến là bắt đầu.

" Lan muội nhanh lên bọn ta đợi lâu lắm rồi đấy.

" Lập Anh nói
Chu Lịch nhạc nhiên cưỡng ép " Ô ngươi dẫn theo hai người họ đến là để thế ngươi đúng không.

"
Cô cười tủm rồi đi đến ngồi xuống phản được làm từ tre.

Phương Hạ đi lấy hai chiếc ghế đặt cạnh cô cho hai người họ ngồi.
" Vẫn như cũ chứ " Chu Thất nói, Cô và hai người kia là một phe, huynh đệ họ Chu một phe, Phương Hạ và Hà Tuyết một phe, Lập Anh một mình.

Cô thấy không cân cô bảo Tiêu Thiên Huyền sang cùng phe với Lập Anh lúc đầu hắn không đồng ý vì cô năng nỉ nhiều nên cũng đồng ý sang phe với Lập Anh.Lượt đầu gồm Lập Anh, Chu Thất, Hà Tuyết, Âu Dương Lăng Hoa.
Phương Hạ lấy ra cỗ bài xóc lên chia làm bốn.
Cô cầm bài lên rồi xếp bài " Vì có hai người mới nên ván đầu chưa tính, ván này chơi khai màn và phổ biến cho hai người mới.

"
Sau một hồi phổ cập thì Thiên Huyền và Lăng Hoa cũng hiểu luật và cách chơi.
Sang ván hai Chu Lịch định chia nhưng bị Hà Tuyết ngăn lại " Chu Thất huynh chia đi tên Chu Lịch này tay thối.

"
Chu Lịch hơi nhăn " Tỷ...!mặc dù tay ta có thối thật nhưng cũng đâu có để tỷ ván nào cũng bét đâu.

"
" Rồi rồi tay đệ thì ta đã biết rồi đệ chia năm ván ta thua đến bốn ván rồi một ván còn lại thì ba.


"
Chu Thất chia bài ra " Được rồi đừng cãi nhau nữa chúng ta bắt đầu chơi.

"
Một lúc sau mặt mấy người chơi đều bị dán hết tiếp lượt tiếp theo là những đồng đội phía sau ra sân.

Lượt hai gồm Phương Hạ, Cô, Tiêu Thiên Huyền, Chu Lịch.
Lăng Hoa nhìn bài cô thấy hơi đen liền nghĩ cô sẽ là người thua đầu tiên * Phương Lan với bài này của cô thì cô sẽ là người thua đầu tiên.

* nhưng hắn không ngờ được cô là nhất lượt thua đầu tiên lại là Chu Lịch.
Chu Lịch không cam lòng " Thiên Huyền sao huynh mới chơi mà có thể thắng được ta rồi thật không cam tâm mà.

"
Một lúc sau : Cuộc đấu không hồi kết đã hạ màn chỉ có cô và Thiên Huyền là không bị thua một ván nào từ đầu tới cuối đã vậy nhất toàn ván lại là cô nên đã làm cho Âu Dương Lăng Hoa đã phải há hốc miệng
" Thật không ngờ cô lại chơi giỏi đến vậy luôn ván nào cũng nhất.

Vậy sao khi nãy lúc ta chơi cô cũng có thể quân sư cho ta vậy mà cô lại im lặng quan sát để ta thua thảm hại như vậy.

"
Rồi lại quay sang than thở với Thiên Huyền " Thiên Huyền huynh mới chơi sao có thể giỏi đến vậy chỉ sau Phương Lan thôi.

"
Chu Lịch thở dài " Thật không ngờ ta lại thua kẻ mới chơi.

Lăng Hoa huynh nói vậy thì thật không biết rồi.

Lan là một đại cao thủ đấy bọn ta có hợp sức lại cũng không thể thắng nổi Lan một ván nào.

"
Cô vỗ vai Lăng Hoa " Còn lí do ta không giúp ngươi là vì ta không thích, vì sao ta phải giúp ngươi.


"
Hắn không còn lời để nói liền im lặng, cô nhìn ra ngoài trời thấy sắc trời đã muộn rồi đưa hai người họ rời đi.

" Sắc trời cũng không còn sớm nữa bọn Ta về trước đây tí nữa ta không dẫn hai người ho về không khéo ta lại bị ăn đòn.

"
Trên đường về cô dặn hai người " Này chuyện ta dẫn hai người đi chơi hôm nay không được nói cho cha ta biết nếu không lần sau ta sẽ không dẫn các ngươi theo để được trải nghiệm nhiều thứ vui nhộn ở đây đâu.

"
Bọn họ đều gật đầu đồng ý, về đến nhà Mạc Ngụy Quân hỏi ba người đã đi đâu
" Dạ con đưa hai người họ ra ngoài chơi ạ.

"
Mạc Ngụy Quân nhìn cô chằm chằm " Liệu con có dẫn bọn họ nghịch dại gì không đấy hai là dạy hư bọn họ.

"
Cô lắc đầu khua tay " Dạ con không có dẫn bọn họ nghịch dại hay dạy hư họ đâu.

"
Mạc Ngụy Quân hạ ánh nhìn xuống " Vậy là tốt nếu ta biết con làm hư hai đứa thì đừng trách phụ thân không nhắc nhở trước, đến lúc đấy ta sẽ không nương tay với con đâu đấy nhé.

Đi vào tắm rửa đi rồi ra ăn tối.

"
Cô khá lo lắng cho cái mông nhưng thôi cũng kệ ai biểu cái nết ngấm vào máu rồi đâu bỏ được..


Bình luận

Truyện đang đọc