XIN CHÀO! THANH XUÂN!


Ngọc Ưu sẽ không biết tương lai mình gia nhập chiến đội SL, trở thành cộng sự hoàn hảo của Thiệu Nhất Hàng, xem chút thành bạn gái người ta.
Cơ mà Ngọc Ưu là cong, em cho dù yêu đương với nam như Văn Sâm thì em cũng không yêu thích, em bài xích con trai nên em sẽ không quan trọng.
Thiệu Nhất Hàng cũng sẽ không ngờ tới công sự hoàn hảo nhà mình lại bị đội trưởng của chiến đội đối thủ hố thành cô vợ nhỏ.
Đối thủ của Thiệu Nhất Hàng chính là sư muội của mình, đội trưởng của chiến đội Tinh Trì tên là Trần Tử Yên.

Là một dạng ngự tỷ hết sức bá đạo, người chơi AD đứng đầu trong giới.
Thiệu Nhất Hàng bị sư muội bán hành không ít lần, nhưng sao mà đỡ được mid cưng nhà mình lại thành em dâu.
Phòng trộm phòng giặc quên mất phòng nhà.

Vất vả dưỡng cho Ngọc Ưu tự tin hơn nên mới giới thiệu cho sư muội, lại bị sư muội hố làm người yêu, sai lầm lớn nhất của Thiệu đội chính là cái này.
Cơ mà để sau này rồi nói.

Bây giờ Thiệu đội còn không biết gì cả.
......................
Ngọc Ưu không đi học thêm, hè năm nay sáng làm đề, học bài, trưa sẽ nhắn tin chơi với Văn Sâm.
Tới tháng 7, Văn Sâm bận rộn hơn.

Ngọc Ưu lấy thêm 2 cái quốc phục.

Cơ bản 1 tuần lấy 1 cái đi.
Người chơi chuyên nghiệp không rảnh như các streamer nên họ ít khi leo top, Ngọc Ưu kém đắc tội các streamer khác.

3 streamer của đài cũng tò mò.

Ngọc Ưu chưa ký hợp đồng với đài, bên kia hẹn qua.

Ngọc Ưu không rõ ràng nên nhắn tin hỏi Phong Vị.

Cuối cùng Phong Vị mở bài hỏi.
Phong Vị: Có ý nghĩ tham gia đấu chuyên nghiệp chứ?
Diệp Lạc Vô Ưu:?
Phong Vị: Gia nhập chiến đội của chúng tôi đi, em ở Lam Kinh đúng không.
Diệp Lạc Vô Ưu: Vâng.
Phong Vị: Hm, tôi giúp em tranh thủ hợp đồng nhé, em thử gia nhập đội chúng tôi, yên tâm sẽ đợi em học xong lớp 12.
Diệp Lạc Vô Ưu: Là đội nào ạ.
Phong Vị: Chiến đội SL, anh là người của bên đó, ừm là Thiệu Nhất Hàng, em hẳn biết đi.
Diệp Lạc Vô Ưu: (⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠)
Phong Vị: Không cần lo lắng, anh tin tưởng tài năng của em, đi nhé?
Diệp Lạc Vô Ưu: Ừm...!em sẽ suy nghĩ.
Phong Vị: Được, nghĩ xong nhắn với anh.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Trùng Sinh Để Gặp Người
2.

Nghiệt Duyên: Cô Dâu Nuôi Từ Bé!
3.

Chú Nhỏ
4.

Con Gái Cũng Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ
=====================================
Thiệu Nhất Hàng mỉm cười, coi như thành công.

Phồn Tinh thấy sư phụ cười lưu manh thì ớn lạnh, không biết ai xui xẻo bị sư phụ hố rồi.
Tối đó Ngọc Ưu nhắn tin qua.
Diệp Lạc Vô Ưu: Em sẽ gia nhập ^

Phong Vị: Được, em là người của đài Thủy Mộng nhỉ? SL cũng nhiều tuyển thủ ký với bên đó rồi, phải bay đến Thành Đô đấy.
Diệp Lạc Vô Ưu: Ách, em sẽ hỏi mẹ, anh đợi chút nhé.
Phong Vị: Được mà, cứ từ từ.

Thiệu Nhất Hàng mỉm cười, giống con thỏ nhỏ thật, đáng yêu a.
Ngọc Ưu đi nói chuyện với mụ mụ, Diệp mẫu nói "Thật cần đi à?".

Ngọc Ưu gật đầu "Bây giờ số tiền thưởng của con ở trong dài là hơn 1 triệu, nếu muốn lấy phải ký hợp đồng với bên kia, tích dần cũng sẽ nhiều nhưng không lấy được".
Diệp mẫu nói "Vậy mai bắt xe đi, con chịu nổi chứ?".
Ngọc Ưu mỉm cười "Con sẽ cố".
Em đi vào nhắn tin với Thiệu Nhất Hàng.
Diệp Lạc Vô Ưu: Được rồi ạ, đội trưởng.
Phong Vị: Có vé buổi sáng, em tiện không?
Diệp Lạc Vô Ưu: Em đặt vé xe bus rồi, hic.
Phong Vị: Sao vậy?
Diệp Lạc Vô Ưu: Em say xe, nên là ngày mốt mới gặp được ạ.
Phong Vị: Nghiêm trọng chứ?
Diệp Lạc Vô Ưu: Đại khái đi trăm mét mà dừng là sẽ nôn.
Phong Vị: Để anh mua vé cho, em đi với mẹ à?
Diệp Lạc Vô Ưu: Em đi một mình ạ, ở Thành Đô có nhà của bác nên bác sẽ đón em.
Phong Vị: Để anh đặt vé cho.
Diệp Lạc Vô Ưu: Nhưng mà..
Phong Vị: [Ảnh]
Diệp Lạc Vô Ưu:...
Phong Vị: Mai đúng giờ lên tàu tới nơi gọi bác tới đón.
Diệp Lạc Vô Ưu: Vâng đội trưởng.
Ngọc Ưu đi báo với mẹ đã mua vé tàu thì thở dài, haiz.

Hôm sau Ngọc Ưu cầm hành lí gồm 1 balo nhỏ lên rồi đi tàu, vé tàu ở khoang thương gia nên rất thoải mái.

Ân.
Tới Thành Đô xong, gọi điện cho mẹ, mẹ gọi cho bác, mẹ bảo lát nữa anh họ sẽ tới đón.

Sau 1 lúc em thấy biển số xe.

Là 1 thiếu niên cao ráo đến.
Thiếu niên nhìn em sau đó nói "Ngọc Ưu nhỉ?".

Ngọc Ưu gật đầu, cao quá.
"Ừm, anh là Cận Yến Thời".

Ngọc Ưu nói "Đội phó đội Tinh Trì ạ?".
Cận Yến Thời sờ đầu em gái nhỏ cao chưa đầu 1m6 của mình, anh cao 1m9 nên là nhìn bé thật.

Là thanh niên 19 tuổi, gặp em gái 17 tuổi, có điểm vui vẻ.
Cận Yến Thời nhìn em gái nhỏ không biết mở cửa xe, anh mở cửa xe ra "Vào đi" tay anh để ở trên tránh em họ cụng đầu.

Ngọc Ưu cười nhẹ "Cảm ơn anh"..


Bình luận

Truyện đang đọc