XUYÊN NHANH: QUYẾN RŨ KHÔNG CÓ TỘI I

Editor: QR - diendanlequydon

Mặc kệ làm cái gì, Diệp Thần cũng vô cùng ưu nhã, ngón tay của anh thon dài, khớp xương rõ ràng. Một đôi tay đẹp như vậy vô cùng chính xác, nhanh chóng cởi bỏ nút thắt của dây lưng, chỉ kéo quần của mình xuống phía dưới một chút, phóng thích dương v*t cực lớn đang chịu đựng muốn phát tiết của mình ra.

“Lại đây, quỳ xuống.”

Chỉ ngắn ngủn bốn chữ, Bối Nhi đã hiểu rõ ý của Diệp Thần, ngoan ngoãn điều chỉnh tốt tư thế, mở cái miệng nhỏ của mình ra, thu hồi hàm răng, thật cẩn thận ngậm lấy quy đầu lớn ước chừng bằng một quả trứng gà, bàn tay nhỏ trắng nõn cầm thân gậy màu đỏ tím, một cái tay khác nâng túi trứng nặng trĩu, đưa chúng lại gần bên nhau ma sát, đôi mắt nhìn Diệp Thần trước mặt, tùy thời có thể quan sát được phản ứng của anh ta.

Khi người con gái đó cởi quần áo, dương v*t của anh cũng đã cứng rắn, bây giờ nhìn thấy bộ dáng vô cùng ngoan ngoãn của cô, lập tức ẩn ẩn trướng đau. Cảm giác được cô ngậm lấy thật sự quá tốt, cái miệng nhỏ ướt nóng đè ép, liếm mút quy đầu mẫn cảm, đầu lưỡi thường thường lướt qua lỗ nhỏ ở đỉnh quy đầu, nuốt xuống chất lỏng mới được tiết ra.

Bối Nhi vẫn luôn được nuông chièu, làn da toàn thân trắng như sữa, phần lưng trắng nõn và mông nhỏ hơi hơi lay động, bàn tay nhỏ cầm thân gậy vỗ về chơi đùa, hai màu sắc khác biệt quá lớn kích thích thị giác của người đàn ông, dưới tình huống thị giác và xúc giác đều bị kích thích, trong cổ họng anh phát ra tiếng thở dài thoải mái.

Một bàn tay của Diệp Thần dạo chơi trên lưng Bối Nhi, không phải mạnh mẽ vuốt ve mà giống như lông chim quét qua, vô cùng ngứa ngáy, Bối Nhi bị khiêu khích khiến thân thể mềm nhũn, tiểu huyệt cũng chảy đầy mật dịch, cô cố gắng nhấc đùi lên, len lén ma sát, không biết vì sao cô không muốn để Diệp Thần biết cô chỉ khẩu giao với anh cũng bị ướt.

Cho dù thân thể bủn rủn nhưng mà cô cũng không dám nhả ra, cố chịu đựng, tiếp tục khẩu giao với anh ta.

Một cái tay khác của Diệp Thần chế trụ phía sau đầu của cô, dùng sức áp đầu của cô vào dương v*t của anh, ép buộc cô ăn càng nhiều, sảng khoái đến mức nheo đôi mắt lại.

“Chủ, chủ nhân… Ưm… Ăn không nổi… Ưm…”

Nhưng mà Bối Nhi lại rất khó chịu, Diệp Thần quá dùng sức, cái miệng nhỏ của cô đã bị nứt, quy đầu rất nhiều lần thiếu chút nữa đi vào cổ họng, cô liên tiếp phát ra tiếng buồn nôn, khóe mắt đều là nước mắt khó chịu nhưng rõ ràng Diệp Thần chỉ lo cảm nhận của mình, ngày cả liếc mắt cũng không liếc Bối Nhi một cái, thậm chí phần eo bắt đầu nhẹ nhàng va chạm.

Đến tận khi Bối Nhi cảm thấy bản thân sắp không có cách nào hô hấp mà chết đi, Diệp Thần cuối cùng cũng bắn, hơn nữa trực tiếp bắn vào chỗ sâu nhất trong cổ họng khiến cho Bối Nhi bị sặc, khuôn mặt nhỏ đỏ lên.

Chờ đến khi Bối Nhi trở lại bình thường, Diệp Thần đã điều chỉnh tốt tư thế cho cô, hai chân đặt trên vai, cắm dương v*t đã cứng lại vào bên trong tiểu huyệt.

Ở trên giường ngoại trừ việc thích SM, Diệp Thần luôn làm bừa, làm bừa chính là vẫn duy trì một tư thế, từ đầu tới cuối luôn dùng sức đâm, đâm đến khi chính mình bắn ra là xong việc.

Thật rõ ràng lúc này Diệp Thần đang định làm bừa.

Đôi tay chống ngược ở trên giường, phần eo lơ lửng, cảm giác như vậy không tốt một chút nào, Bối Nhi không thể sử dụng sức lực, bởi vì không có cảm giác an toàn, từ đùi đến mũi chân đều cứng ngắc, thẳng tắp, tiểu huyệt cũng khẩn trương không ngừng co rút lại, Diệp Thần rút hoàn toàn dương v*t ra chỉ giữ lại quy đầu ở trước tiểu huyệt, rồi lại đâm mạnh vào.

“Chủ nhân, a, chủ nhân…Nhẹ một chút… Tiểu huyệt… Đau quá…A…”

Bình luận

Truyện đang đọc