XUYÊN NHANH: SAU KHI XUYÊN THÀNH VẬT HI SINH, CÔ BÙNG NỔ

Thanh Dữu mở to mắt, phát hiện chính mình hiện tại ở trong phòng bệnh.

Cô rất nhanh hiểu được mình đi tới tiểu thế giới đầu tiên, vì thế dùng tinh thần lực xúc động tiểu viên cầu trong đầu.

Ở thế giới của mình cô đã chết, chỉ là linh hồn cùng tinh thần lực lại không tiêu tán, do đó gặp phải một hệ thống thần bí.

Sau đó mới biết được hóa ra cô chỉ là nữ phụ dùng để thúc đẩy nữ chủ có số mệnh may mắn trưởng thành, cô tồn tại chỉ để bị hi sinh.

Bất quá ở thế giới ban đầu, nếu như không phải bị người thân cận ở thời điểm mấu chốt đột nhiên phản bội, cô chẳng những sẽ không chết mà còn có thể giết chết nữ chủ.

Cũng bởi vì điểm này, cô mới có thể được hệ thống lựa chọn.

Hệ thống nói ngoại trừ tinh tế thế giới nơi cô ở thì còn có rất nhiều thế giới nhỏ khác.

Trong các thế giới nhỏ bé này xuất hiện không ít nữ phụ có oán khí ngút trời, chỉ cần cô dập tắt được oán hận và hoàn thành mong muốn của họ, là có thể thu được giá trị nguyện lực.

Giá trị nguyện lực có thể chữa trị mạng sống cho cô, chỉ cần tích lũy đến một số lượng nhất định, là có thể làm cô một lần nữa sống lại ở thế giới ban đầu.

Nếu có cơ hội sống lại và báo thù, Thanh Dữu đương nhiên đồng ý.

Ngay sau đó, một giọng nói máy móc vang lên, "Ký chủ hiện tại muốn tiếp thu ký ức của nguyên thân sao?"

Thanh Dữu gật đầu, "Tiếp thu!"

Đột nhiên một cỗ lực lượng tràn vào làm linh hồn của cô hợp nhất với cơ thể này, đồng thời cũng chiếm được trí nhớ cùng tình cảm nguyên thân.

Nguyện vọng của nguyên thân là để cho người tính kế hại cô ấy, phải chịu quả báo tương tự.

Đây là một thế giới hiện đại.

Nguyên thân tên là Quý Thanh Dữu, sinh ra trong một gia đình giàu có, từ nhỏ được cha mẹ yêu thương, tính tình đơn thuần, nhã nhặn, lịch sự.

Sau khi tốt nghiệp đại học, cùng bạn thân Nghi Vân Phỉ, vào giới giải trí.

Dựa theo quỹ đạo ban đầu, nguyên thân bởi vì thích diễn xuất, khắc khổ nghiên cứu kỹ thuật diễn, làm người khiêm tốn hiền hòa lại rất cầu tiến, cuối cùng chẳng những đoạt được giải ảnh hậu, còn được gả cho ảnh đế mà mình vẫn luôn thích.

Nhưng bạn thân Nghi Vân Phỉ của cô lại trọng sinh (2), còn trở thành nữ chủ của tiểu thế giới này.

Kiếp trước, Nghi Vân Phỉ sau khi gia nhập giới giải trí, không chịu rèn luyện kỹ năng diễn xuất cho tốt, cả tâm tư đều dành để luồn cúi, càng không nghe lời khuyên của nguyên thân, lui vòng (3) kết hôn với một tên phú nhị đại (4) cặn bã.

Cuối cùng sống không được như ý, còn chậm rãi ghen ghét, trách cứ nguyên thân.

Bởi vậy sau khi sống lại, chỉ cần là đồ vật nguyên thân, cô ta đều muốn cướp đi.

Nghi Vân Phỉ cũng thành công, chẳng những cướp đi tất cả tài nguyên, cơ duyên của nguyên thân, cướp đi người chồng ảnh đế nguyên thân, chiếm được tất cả tài sản của nguyên thân, còn làm cho nguyên thân bị bạo lực mạng, cuối cùng bị bệnh trầm cảm phải tự sát.

Thanh Dữu xem xét thời điểm hiện tại.

Lúc này Nghi Vân Phỉ vừa mới sống lại hơn một năm, cướp đi một vai nhỏ thành công của nguyên thân, từ tuyến mười tám (5) lên đến tuyến ba.

Lại dựa vào nhân vật này tham gia một chương trình game show có độ hot cao và hấp dẫn nhiều fan, từ tuyến ba nhanh chóng tăng vọt lên hàng ngũ tiểu hoa nổi tiếng ở tuyến hai.

Mà nguyên thân bởi vì chỉ thích đóng phim, không nhận quảng cáo cùng game show, tuy rằng cũng là hạng hai, nhưng không xem như nổi tiếng.

Mấy ngày hôm trước, Nghi Vân Phỉ nhờ nguyên thân hỗ trợ giới thiệu, được đến một nhân vật nữ hai trong tác phẩm cổ đại chuyển thể, vai này đã từng giúp nguyên thân đoạt được giải nữ phụ xuất sắc nhất.

Hôm qua là đạo diễn Tần của bộ phim này mời ăn cơm, Nghi Vân Phỉ liền cố ý lôi kéo nguyên thân đi giúp cô ta chắn rượu.

Bởi vậy nguyên thân mới uống nhiều làm buổi tối bị đau dạ dày được đưa đến bệnh viện.

Đúng lúc này, một người phụ nữ được bảo dưỡng rất tốt, nhìn qua giống như một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi đẩy cửa bước vào.

Bà ta lộ vẻ mặt yêu thương nhìn Thanh Dữu nói "Thanh Dữu con tỉnh rồi, dì có mua cháo, con dậy uống kẻo nguội"

Thanh Dữu phát hiện, ý cười của bà ta cũng không chạm tới đáy mắt.

Từ trong trí nhớ biết được, người này tên là Lỗ Quỳnh Ảnh, chẳng những là mẹ của Nghi Vân Phỉ, còn là bạn cùng phòng đại học của mẹ nguyên thân.

Sau khi chồng bị bệnh tật qua đời, Lỗ Quỳnh Ảnh lúc đó đã cùng đường nên dẫn theo Nghi Vân Phỉ đi nương nhờ vào mẹ của nguyên thân.

Mẹ nguyên thân liền để cho bà ta chiếu cố và xử lý chuyện học tập sinh hoạt của nguyên thân, chẳng những có lương cao, còn mang theo Nghi Vân Phỉ vào Quý gia sinh hoạt mười mấy năm.

Dựa theo nguyên bản quỹ đạo, ở một năm trước Lỗ Quỳnh Ảnh cùng cha mẹ nguyên thân đi ra ngoài và qua đời vì tai nạn xe cộ.

Bất quá Nghi Vân Phỉ sau khi sống lại liền ngăn cản bà ta ngày đó ra ngoài, hai người càng cố ý không nhắc nhở cha mẹ nguyên thân.

Bởi vậy cha mẹ nguyên thân đều cùng lúc qua đời, Lỗ Quỳnh Ảnh lại bình yên vô sự, còn làm người đại diện của nguyên thân và Nghi Vân Phỉ.

Bà ta lấy lý do muốn chăm sóc cho nguyên thân chu đáo hơn, nhưng thực chất là muốn tẩy não cô ấy một cách vô tri vô giác.

Nguyên thân đối với bà ta càng ngày càng ỷ lại tín nhiệm, nên mới có thể bị hai mẹ con tính kế hãm hại thành công.

Thanh Dữu không nói gì, Lỗ Quỳnh Ảnh vừa múc cháo vừa như quan tâm nói: "Lần sau không thể uống nhiều rượu như vậy nữa, chẳng những tổn thương thân thể, dì cũng đau lòng muốn chết."

Thanh Dữu phát hiện Lỗ Quỳnh Ảnh quả nhiên tâm cơ thâm trầm rất biết ngụy trang, cũng khó trách nguyên thân sẽ bị lừa.

Cô thản nhiên nói: "Hôm qua tôi giúp Nghi Vân Phỉ đỡ rượu mới uống nhiều vào bệnh viện."

Lỗ Quỳnh Ảnh nghẹn lại, không nghĩ tới Thanh Dữu lại nói như vậy.

Tiếp theo trên mặt bà ta lộ ra vài phần tức giận, "Đều là lỗi của con ranh kia, thật kỳ cục, về nhà dì liền đi mắng nó."

Thanh Dữu đương nhiên gật đầu, "Đúng là lỗi của cô ta, nên mắng!"

Lỗ Quỳnh Ảnh: "..."

Đổi lại là trước kia, Thanh Dữu ngược lại sẽ khuyên mình đừng trách Phỉ Phỉ.

Hiện tại bộ dáng này, chẳng lẽ bởi vì nằm viện nên thật sự tức giận với Phỉ Phỉ? Cũng chỉ có lý do này mới có thể nói được thông.

Bà ta không biết phải tiếp lời như thế nào.

Thanh Dữu nhìn về phía Lỗ Quỳnh Ảnh, mang theo một loại giọng điệu cường thế, "Bà trở về đi, tôi muốn ở một mình."

Dựa theo quan hệ của bọn họ, Lỗ Quỳnh Ảnh kỳ thật chính là bảo mẫu cao cấp mà mẹ nguyên thân mướn cho cô mà thôi.

Đã từng nguyên thân đem bạch nhãn lang (6) này xem như người lớn trong nhà nên tôn kính và ỷ lại, vậy mà đổi lại chỉ có phản bội cùng hãm hại.

Sau khi cô đến, tự nhiên phải sửa chữa mối quan hệ của họ, cũng như cách thức ở chung sao cho đúng đắn.

Lỗ Quỳnh Ảnh ngẩn người, chán ghét giọng điệu và thái độ của Thanh Dữu đối với mình như vậy, giống như bà ta là người hầu của cô vậy.

Bất quá trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài, "Dì biết con giận Phỉ Phỉ, đây cũng là chuyện nên làm, dì trở về nói nó đến xin lỗi con."

Lại mang theo thần sắc quan tâm bao dung nói: "Vậy dì để cho Tiểu Hồ tới chăm sóc con nhé, nếu có chuyện gì, cứ gọi điện cho dì."

Thanh Dữu không kiên nhẫn khoát tay, "Không cần cô ấy đến, bà đi nhanh đi!"

Tiểu Hồ trong miệng Lỗ Quỳnh Ảnh là trợ lý nguyên thân, đã sớm bị hai mẹ con này mua chuộc nên cô cũng không cần.

Đây là lần đầu tiên Lỗ Quỳnh Ảnh bị Thanh Dữu làm nhục như vậy, cảm thấy có chút tức giận, nhưng vẫn đè nén không vui, dịu dàng nói: "Vậy dì đi đây, con nghỉ ngơi cho thật tốt nhé."

Thấy vẻ mặt Thanh Dữu lãnh đạm, bà ta cũng không nói thêm nữa, thức thời xoay người rời đi.

Vừa đóng cửa lại, sắc mặt vốn đang cười trong nháy mắt trở nên khó coi.

Quý Thanh Dữu hiện tại cứng rắn, chờ mấy ngày qua đi, còn không phải là chủ động chịu thua, muốn bà ta quan tâm.

Hừ, bà chờ.

Lỗ Quỳnh Ảnh rời đi, Thanh Dữu cầm điện thoại di động mở ra nhìn một chút.

Quả nhiên thấy trên hot search đang để là "Quý Thanh Dữu vì cướp vai diễn của bạn thân, nghi ngờ bị quy tắc ngầm (7). "

Sau khi nhấn vào, có một bức ảnh.

Trong ảnh, trên mặt nguyên thân nhiễm một tầng ửng hồng, đang nói chuyện với đạo diễn Tần hơn năm mươi tuổi bên cạnh.

Bức ảnh chỉ chụp nguyên thân và đạo diễn Tần, bởi vì góc độ vấn đề, quả thật làm cho người ta nhìn thấy mơ hồ, mập mờ.

Tiếp theo liền có thủy quân (8) trên mạng dẫn tiết tấu, nói Nghi Vân Phỉ đã lấy được nhân vật nữ hai trong bộ phim này, mà Quý Thanh Dữu lại một mình hẹn đạo diễn Tần ăn cơm, là muốn quyến rũ đạo diễn Tần, thông qua quy tắc ngầm đi cướp vai diễn của bạn thân.

Phía dưới đương nhiên là một mảnh tiếng mắng, đều là mắng nguyên thân không biết xấu hổ.

Thanh Dữu biết, đây kỳ thật chính là Nghi Vân Phỉ cùng Lỗ Quỳnh Ảnh cố ý thiết kế an bài.

* * *

(2) Trọng sinh: Là để chỉ nhân vật chính vì một lý do nào đó chết đi rồi đầu thai vào kiếp khác nhưng vẫn giữ lại được kí ức của mình ở kiếp trước, trong truyện này là sống lại trong chính quá khứ của mình.

(3) lui vòng: Là người đó không còn làm nghệ sĩ nữa mà thay vào đó là làm việc khác.

(4) phú nhị đại: Thế hệ giàu có đời thứ hai.

(5) tuyến mười tám: Là những diễn viên không có tiếng tăm, thường đóng vai phụ hoặc đóng vai chính những bộ phim chế tác nhỏ hay phim rác.. (Nguồn: Xiaoloutt. Wordpress.com)

(6) bạch nhãn lang: Có thể gọi là sói mắt trắng, chỉ những người vong ân phụ nghĩa, tâm địa tàn bạo. Sói vốn dĩ đã hung ác, sói mắt trắng còn hung ác hơn cả, bởi vì mắt trắng cũng như không có con mắt, ví như không có tính người. (Nguồn: Ttvn. Toquoc.vn)

(7) quy tắc ngầm: Dùng thủ đoạn không chính đáng để đổi lấy tài nguyên, giải thưởng, đề tài..

(8) thủy quân: Thường được nuôi bởi 1 công ty hoặc đoàn đội nghệ sĩ, dùng để dẫn dắt dư luận.

Bình luận

Truyện đang đọc