[XUYÊN SÁCH] BỊ ĐẠI PHẢN DIỆN RÁO RIẾT NHẮM ĐẾN!

Kèm theo tiếng hôn thi thoảng vang lên, giọng Hàn Sở ngay sau đó cất lên: “Hai ngày nay trẫm bận rộn, Tửu Tửu có nhớ trẫm không?”

Sơ Tửu Tửu cắn môi muốn nói không nhớ, nhưng lại nghĩ đến lời khuyên của Sở Chi huynh, nuốt hai chữ “không nhớ” xuống.

Cánh tay mảnh mai vòng qua cổ Hàn Sở, chủ động để hắn hôn, trong bóng tối, giọng nàng mềm mại như man theo chút quyến rũ nhè nhẹ, những rung động ẩn chứa trong lời nói càng thêm hấp dẫn, nói: “Thần thiếp rất nhớ Hoàng thượng, còn tưởng Hoàng thượng không cần thần thiếp nữa.”

Hàn Sở dừng hôn, dường như cảm thấy ngạc nhiên, hỏi nàng: “Tửu Tửu không lừa trẫm chứ?”

Sơ Tửu Tửu nhẹ nhàng vuốt ve mặt hắn, lại chủ động để hắn hôn, giọng nói run rẩy hòa quyện với những lời nói, khiến lòng người thêm xao xuyến.

“Thần thiếp sao lại lừa Hoàng thượng, chỉ càng yêu Hoàng thượng hơn…” Nói xong, nàng cắn môi, ngẩng cằm lên nhắm mắt lại.

“Cứ nói nhiều thêm một chút, trẫm thích nghe.” Hàn Sở dường như bị nàng kích thích đến mức mất kiểm soát.

“Ưm… Hoàng thượng, thần thiếp muốn hôn.” Giọng Sơ Tửu Tửu mềm mại đến mức khiến hắn phát điên.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, trước mắt nàng tối đen, môi lưỡi bị cuốn vào một nụ hôn điên cuồng, lưỡi của hắn quấn lấy đầu lưỡi nàng, Sơ Tửu Tửu bị nụ hôn quá mãnh liệt khiến gần như không thở được.

Nhớ đến lời của Sở Chi huynh, nàng chủ động mở môi không chỉ để cho hắn hôn, mà còn dùng lưỡi đáp lại hắn.

Hàn Sở mở mắt ra, đôi mắt đỏ như máu, nghiến chặt hàm răng, giọng khàn khàn như đang tức giận: “Tửu Tửu có biết hậu quả chăng?”

Sơ Tửu Tửu bị hôn đến mơ màng như say, giọng mềm mại run rẩy, nâng người lên gửi nụ hôn: “Thần thiếp ái mộ Hoàng thượng đã lâu, tùy ý Hoàng thượng đối xử với thần thiếp… ưm…”

Mỗi bước mỗi xa

Câu nói quyến rũ chưa nói hết, sau gáy nàng đã bị bàn tay lớn của nam nhân nắm chặt, đầu lưỡi bị cướp đi một cách điên cuồng, đến đầu lưỡi cũng tê rần.

Sơ Tửu Tửu đã không còn phân biệt được là mưu kế hay bản năng, bất kể hắn hôn mạnh mẽ thế nào, nàng vẫn chủ động đáp lại.

Không biết rằng những tiếng lòng thỉnh thoảng lộ ra, lại khiến Hàn Sở gần như phát điên.

Trời sáng dần, từ trong màn trướng, Hàn Sở phát ra âm thanh lạnh lẽo u ám, như thể sắp bị nàng chọc tức đến điên cuồng, những lời nói vang vọng bên tai Sơ Tửu Tửu.

Đến trưa, nàng mới tỉnh dậy, Sơ Tửu Tửu cả người ngẩn ngơ, mất một lúc lâu mới hồi phục lại.

Nàng gần như không còn sức lực, tên biến thái này thật không thể chịu nổi.

Nhưng nếu không làm như vậy, hắn cũng có vẻ phát điên, không cần quan tâm nữa, nàng quyết định thử thêm một thời gian.

Nàng vén màn lên: “Tiểu Quỳ, Hoàng thượng có đến không?”

Tiểu Quỳ trong lòng vui mừng, nương nương cuối cùng cũng bắt đầu nhớ đến Hoàng thượng, nhưng…

“Nương nương, trưa hôm nay Hoàng thượng không đến.” Tiểu Quỳ sợ nương nương sẽ buồn, không dám nói lớn.

Sơ Tửu Tửu “ồ” một tiếng, buông màn xuống, lập tức âm thầm nắm tay “yes”, xem ra Sở Chi huynh không lừa nàng, chiêu này quả thật có tác dụng.

“Nương nương, hôm nay vào giờ Thân phải đến Thống Hòa điện, hôm nay là ngày chúng phi tần tụ họp.” Tiểu Quỳ nhắc nhở nàng, Tiểu Lan và Tiểu Hiểu đã chuẩn bị đồ ăn, nhất định không thể để nương nương đói.

Sơ Tửu Tửu toàn thân mềm nhũn, xuống giường đi cũng phải có Tiểu Quỳ đỡ, trong lòng thầm mắng Hàn Sở: tên biến thái kia!!

Nàng càng đáp lại, Hàn Sở càng phát điên, gương mặt như ngọc, thanh khiết tuyệt sắc, ánh mắt lạnh lẽo chăm chú nhìn nàng, như thể thật sự muốn nghiền nát nàng vào xương tủy.

Nhưng vì để sau này hắn có thể nhanh chóng chán nàng, Sơ Tửu Tửu sẽ kiên trì “cám dỗ” tiếp tục.

Tại Thống Hòa điện, đám phi tần không ngờ Hoàng thượng cũng có mặt, đều chỉnh trang dáng vẻ, mong được Hoàng thượng ưu ái.

Hàn Sở nhẹ nhàng gõ tay xuống tay vịn, những khoảnh khắc tuyệt vời đêm qua kích thích hắn suốt cả ngày, hắn rất muốn ôm Tửu Tửu vào lòng, mặc cho hắn cắn nuốt.

Trong mắt hắn đang ẩn chứa những cơn sóng dữ dội, cuốn lấy hình ảnh Sơ Tửu Tửu trong đầu.

Lúc này, một bóng dáng xinh đẹp động lòng người từ cửa điện bước vào, so với những ngày trước, dáng vẻ càng thêm lười biếng quyến rũ, khiến lòng người xao xuyến, chỉ là dáng đi của nàng có vẻ hơi kỳ lạ.

Ánh mắt Hàn Sở tối đen nhìn nàng, Sơ Tửu Tửu hành lễ với hắn: “Thần thiếp bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

“Miễn lễ.” Âm thanh hắn thăm thẳm.

Bình luận

Truyện đang đọc