XUYÊN SÁCH LÀM VỢ TỔNG TÀI


Cuộc họp mặt kết thúc, Trình Diệu Lan và Lâm Thu Hiền đứng dậy rời đi, trước khi đi không quên châm chọc cô: “Nhớ tìm ra chứng cứ nhé, càng nhanh càng tốt.

Mẹ đợi đó!”
Phòng khách trong chốc lát chỉ còn bốn người.

Mẹ con Trình Diệu Lan đi về, vợ chồng ông Tư cũng lên lầu, chỉ còn mỗi Trình Diệu Vi, bà nội cùng hai đứa em đáng ghét.

Sau khi sự việc tạm thời lắng xuống, bà nội liền quay sang hỏi cô lý do vì sao lại ra khỏi nhà lúc đêm khuya, có chuyện gì buồn rầu phải không?
Nhất thời, Trình Diệu Vi còn chưa kịp lên tiếng thì Tư Lâm đã chen họng vào nói:
“Bà ơi, xã hội bây giờ phát triển rồi, có mấy ai suốt ngày ru rú trong nhà được đâu.

Chị dâu vẫn còn trẻ, sao có thể cam lòng ở yên một chỗ được?”

“Con câm miệng đi, bà không hỏi con.” Bà nội tức giận, lớn tiếng điều chỉnh thái độ của Tư Lâm.

Thấy sắc mặt của bà nội không tốt, hắn liền im bặt.
Không thể trực tiếp thêm dầu vào lửa, hai anh em nhà họ Tư lặng lẽ quan sát biểu cảm của Trình Diệu Vi.

Thật lòng họ muốn biết, cô sẽ đối đáp như thế nào trước vị trưởng bối này.
Không thể khai ra nội dung cuốn sách về đề cập tới hệ thống, Trình Diệu Vi nhanh chóng bịa ra một câu chuyện có vẻ vô lý nhưng đó là suy nghĩ duy nhất mà cô có lúc này: “Con định lấy dao ra cạo lông chân.

Như bà nội cũng biết, bọn con muốn mang thai nên Tử Phàm kêu con chuyển sang phòng anh ấy sống cùng.”
“Con không muốn động vào đồ của anh ấy nên tự mình mang qua, tránh cả hai sẽ có những hiểu lầm không đáng có.”
Bỏ ngoài tai những câu chuyện mà Trình Diệu Vi trình bày, nghĩ tới việc hai người họ dọn về chung một phòng để chuẩn bị sinh quý tử cho nhà họ Tư, bà nội lập tức mừng rỡ: “Hóa ra mọi chuyện là như vậy.

Phụ nữ ngày nay rất chú trọng nhan sắc nên chuyện đó cũng là lẽ thường tình thôi.”
Thấy mọi chuyện êm xuôi, dường như Trình Diệu Vi đã qua mặt được bà nội khiến Tư Lâm không hài lòng nên chen chân vào nói: “Bây giờ đã là thời đại nào rồi, không lẽ chị dâu không biết đến kem tẩy lông hay sao? Phụ nữ mà dùng dao cạo thì có hơi…”
Tưởng làm khó được cô nhưng ai ngờ phản ứng của Trình Diệu Vi cũng rất nhanh: “Da của chị rất nhạy cảm, không thể tùy tiện sử dụng bất kỳ loại kem nào được.”
“…”
Trình Diệu Vi đã nói đến nước đó thì Tư Lâm cũng không thể mở lời được.

Có trách thì trách cậu ta còn quá ngây thơ so với một Trình Diệu Vi đã lột xác rồi.
Nghe cháu dâu giải đáp thắc mắc, bà nội cũng yên tâm phần nào: “Diệu Vi, bà nội không cấm con ra ngoài thư giãn nhưng con gái không nên đi một mình, có Tử Phàm đi cùng thì tốt hơn.

Với lại cháu đang trong giai đoạn chuẩn bị mang thai, phải chú ý giữ gìn sức khỏe, không nên uống rượu.”

Lúc này, cô chuyển hướng trách nhiệm sang cho hai anh em nhà họ Tư, kẻ luôn chống đối cô về mọi mặt: “Bà ơi, cháu cũng không có ý định uống rượu đâu, chỉ ra ngoài trò chuyện với Tư Lâm và Mỹ Ngọc thôi.

Ai mà ngờ được, bọn họ nhất quyết mời nên cháu không thể chối từ.”
Trình Diệu Vi rầu rĩ than thở, bà nội nghe thế liền quay sang trách mắng hai đứa cháu mình thiếu suy nghĩ.

Tiếp đó, bà nội cũng đề ra một hình phạt cho bọn họ luôn:
“Tháng này sẽ không có tiền tiêu vặt đâu, hai đứa tự thân vận động đi.”
Xem ra, Tư Lâm và Tư Mỹ Ngọc đều là kẻ ngốc, ngựa non háu đá, không thể đối chọi được với một người phụ nữ như Trình Diệu Vi.
***
Tại Rose bar, nhận được lệnh từ trên, tất cả mọi người đều tập trung tìm kiếm chai rượu bị vỡ tối hôm qua.

Không nói cũng biết, người có thể làm chuyện này chỉ có một mà thôi.
Theo như thông tin được đề ra, tiểu thư nhà họ Tư với đây chơi và làm vỡ một chai rượu có giá trị, ai tìm được sẽ nhận được phần thưởng hậu hĩnh.

Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để mọi người bạt mạng đi tìm, hòng nhận được phần thưởng quý giá ấy của cấp trên.
Trong phòng làm việc của chủ quán bar, Tư Tử Phàm ở phía đối diện mà trò chuyện: “Thực tình xin lỗi cậu, tôi sẽ sa thải người nhân viên lấy nhầm đồ.


Cậu ta đúng là bị mù thật rồi, không làm được chuyện gì.”
Sau một hồi trò chuyện, Tư Tử Phàm cũng biết được giữa nhân viên đó và Trình Diệu Lan không có mối quan hệ gì, cậu ta chỉ xem cô ấy như một khách hàng bình thường và thực hiện công việc của mình mà thôi.

Do đó, khi được Tư Tử Phàm yêu cầu, cậu ta chỉ nghĩ là cần mảnh vỡ của chai rượu nên tùy tiện lấy mà thôi.
Nếu không tìm được chai rượu đó, không thể chứng minh Trình Diệu Vi vô tội.

Về phía Trình Diệu Lan, anh biết cô ta sẽ tuyệt đối không để chuyện này trôi qua dễ dàng như vậy đâu.
“Cậu Tư, cậu uống nước đợi cho một chút.

Chúng tôi đã huy động lực lượng tìm kiếm, chắc chắn sẽ nhanh chóng tìm được thứ mà cậu yêu cầu thôi.”.


Bình luận

Truyện đang đọc