XUYÊN THÀNH CỤC CƯNG CỦA NAM PHỤ

Editor: Nozomi

18/08/2020

?????

Yeah yeah yeah

Đường Đường có chút hưng phấn.

Trước đó cô đã tính toán nếu Đường Hân còn tiếp tục làm quá sẽ tìm cơ hội nói chuyện này với Phong Khinh Dương, chẳng qua phải lấy được tín nhiệm của Phong Khinh Dương nên có chút phiền toái.

Kết quả thì, đây là tình tiết ngược thân thích nghe lén người khác nói chuyện được yêu thích đó sao.

Khuôn mặt nhỏ của Đường Hân trắng bệch

"Đây là ý gì?" Phong Khinh Dương hỏi.

Đường Hân luống cuống, cô ta không nghĩ tới Khinh Dương sẽ cùng đi xuống, nhất thời lại hối hận, đều tại Đường Đường, sao lại nhắc tới chuyện này!

Đường Hân nhìn Phong Khinh Dương, vành mắt lập tức đỏ, đáng thương kêu một tiếng,

"Khinh Dương..."

"Đừng gọi tôi", Phong Khinh Dương ngắt lời cô ta, "Tôi hỏi cậu những lời vừa rồi có ý gì?"

Đường Hân trong lòng run lên vì sợ hãi.

Phong Khinh Dương tính tình không tốt, chỉ đối với người thân quen mới cho sắc mặt tốt, còn đối với người khác luôn tỏ ra lạnh lùng, đây là lần đầu tiên Phong Khinh Dương dùng ngữ khí xa lạ chất vấn Đường Hân, Đường Hân trong lòng sợ hãi vội vàng biện minh.

"Khinh Dương tôi không có..."

"Cô không có gì", Đường Đường cất di động, "Cô không có nói với tôi Phong Khinh Dương muốn tham gia tiết mục này hay cô không có xúi tôi tham gia?"

Lúc này Đường Hân mới nhớ Đường Đường còn chưa đi, tức giận quay đầu hét lên:"Cô câm miệng đi"

Đường Đường vui vẻ, "Sao tôi phải câm miệng, trường học là nhà cô sao?"

"Cô", Đường Hân không nghĩ ra vì sao Đường Đường ra ngoài chỉ có ba tháng mà tính tình thay đổi 180 độ, lúc trước ở nhà sẽ không dám tranh luận cùng mẹ con cô ta.

Đường Hân mỗi lần thấy Đường Đường đều mất tỉnh táo, tức muốn hộc máu trừng Đường Đường mới giật mình nhớ tới bây giờ không phải lúc lý luận với Đường Đường, vì thế nháy mắt lại khôi phục bộ dáng đáng thương.

Phong Khinh Dương nhìn Đường Hân, sau một lúc mới nặng nề lên tiếng, "Lúc trước tôi hỏi cậu vì sao Đường Đường biết việc tuyển tú, cậu nói Đường Đường theo dõi cậu vô tình biết được, lại vì tôi và cậu quan hệ tốt mới cố ý đoạt vị trí của tôi, vậy nên tất cả mọi chuyện đều là cậu bịa ra?"

Ánh mắt Đường Hân run lên, cô ta không ngờ Phong Khinh Dương có thể ở trước mặt Đường Đường không cho cô ta mặt mũi.

Việc này so với trong tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn.

Phong Khinh Dương thật sự giận rồi....Bởi vì Phong Khinh Dương từng nói ghét nhất người nói dối cô ấy...

Đường Hân cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Khinh Dương giận nhất là lừa dối cô ấy, bây giờ nếu tiếp tục nói dối, Khinh Dương nhất định sẽ càng tức giận, sau khi nghĩ thông suốt, nước mắt Đường Hân không hề báo trước rơi xuống, thút tha thút thít khóc lên, "Khinh Dương, thực xin lỗi"

"Vậy là cậu vẫn luôn gạt tôi?"

"Tôi không cố ý!" Đường Hân vội vàng ngẩng đầu, đang muốn khóc lóc giải thích nhưng thấy Đường Đường còn bên cạnh nhất thời cảm thấy khó mở miệng, oán giận trừng Đường Đường, "Tôi cùng Khinh Dương nói chuyện, cô không thể đi lên sao?"

"Tôi đi lên sau đó cô lại tiếp tục gài bẫy tôi?"

Đường Hân hận không thể nhào đến xé miệng Đường Đường, trong lòng nảy sinh ác độc, chờ dỗ được Khinh Dương sẽ không bỏ qua cho Đường Đường, hít một hơi thật sâu nắm chặt tay tiếp tục nói với Phong Khinh Dương, "Khinh Dương, thật xin lỗi, tôi không phải muốn Đường Đường đoạt vị trí của cậu, tôi chỉ là...chỉ là...ngày đó cùng cô ấy cãi nhau, mọi người vẫn luôn khen cô ấy xinh đẹp, nói cô ấy sau này có thể làm minh tinh, tôi nhất thời tức giận mới lỡ miệng..."

"Không đúng, không phải nói lỡ miệng" Đường Hân nói xong sợ Đường Đường phá đám lại sửa lời, "....là tôi cố ý muốn chọc tức cô ấy, chế giễu cô ấy, cho nên..."

Đường Đường gật gật đầu, "Cho nên lấy Khinh Dương làm vũ khí."

Đường Hân:...Cô muốn chết sao!

Đường Đường xem náo nhiệt đủ rồi, những gì Đường Hân nên nói cũng đã nói, rốt cuộc vẫy vẫy tay, "Được rồi, hai người từ từ nói chuyện, tôi đi lên trước."

Đường Hân nhẹ nhàng thở ra, không chờ đợi Phong Khinh Dương cũng xoay người rời đi, "Tôi cũng đi lên"

"Khinh Dương!"

Đường Hân gấp muốn khóc, vội vàng muốn níu tay áo Phong Khinh Dương lại thấy Đổng Ngọc và Dương Đào vì thấy các cô chậm chạp chưa lên nên đi xuống tìm người, Đường Hân vội vàng ngậm miệng, xoay người sang chỗ khác lau nước mắt.

Đổng Ngọc phát hiện có gì đó không thích hợp, "Có chuyện gì vậy?" Đường Đường cùng Phong Khinh Dương không sao, Đường Hân sao lại khóc thành như vậy.

"Không có gì", Đường Hân cúi đầu, sợ Đường Đường và Phong Khinh Dương đem chuyện này nói cho người khác. Đám người Đổng Ngọc dù có quan hệ không tồi với cô ta nhưng vẫn phải xem sắc mặt của Phong Khinh Dương.

Đường Hân chưa từ bỏ ý định lại nhìn Phong Khinh Dương, nhỏ giọng nói, "Khinh Dương...tôi đi trước."

Phong Khinh Dương trước sau không nhìn cô ta, Đường Hân lại rơi nước mắt, trong lòng không yên tâm lại sợ hãi vội vàng lau nước mắt chật vật rời khỏi khu ký túc.

Đổng Ngọc vẫn chưa biết chuyện gì, liên tục hỏi Đường Đường cùng Phong Khinh Dương, Phong Khinh Dương im lặng không nói, Đường Đường không khỏi liếc nhìn cô gái nhỏ.

Nếu đã vậy, Đường Đường cười cười, nói qua loa cho qua chuyện.

Phong Khinh Dương ngồi một bên chơi di động thấy thế kinh ngạc nhìn Đường Đường, khuôn mặt xinh đẹp lại có chút suy nghĩ và do dự.

Một lát sau, Phong Khinh Dương làm bộ vô tình ngồi bên cạnh Đường Đường, lấy di động đưa cho Đường Đường, "Thêm wechat đi"

Đường Đường nhìn ánh mắt loạn phiêu, bộ dáng mạnh miệng của Phong Khinh Dương có chút buồn cười, thật là chết vì sĩ diện mà nhưng rất đáng yêu.

Lấy di động ra thêm wechat Phong Khinh Dương, Đổng Ngọc đã sớm thêm wechat Đường Đường giờ thấy quan hệ giữa hai người bớt căng thẳng, tâm tình tốt đi tới, " Chúng ta tạo phòng chat đi"

Phong Khinh Dương theo bản năng liền dỗi, "Đều đã có wechat, tạo phòng chat làm gì?"

"Tôi cảm thấy tạo phòng chat cũng tốt mà", Dương Đào ngày thường ít nói cũng mở miệng, "Đơn độc nói chuyện phiếm là một chọi một, tạo phòng chat bốn người chúng ta về sau cùng nhau đặt cơm tiện hơn nhiều."

"Đúng đúng đúng", Đổng Ngọc gật đầu, kéo mọi người vào nhóm thảo luận.

Đường Đường liếc nhìn tên nhóm - Cuộc trò chuyện trực tuyến của các nữ sinh trung học thanh thuần.

"Tên hay" Đường Đường bị chọc cười, cười không ngừng, Đổng Ngọc đắc ý với vẻ mặt của Đường Đường, choàng tay lên vai cô mèo khen mèo dài đuôi, "Khỏi phải nói, đặt tên không ai so được với tôi đâu..."

Vừa nói vừa thuận tiện nhìn di động Đường Đường, nhớ tới cái gì hiếu kỳ nói, "Hình nền di động của cậu không phải Bách Thần?"

Tại sao hình nền phải là Bách Thần???

Đường Đường ngẩn người, mới từ kho ký ức đào ra việc Đường Đường điên cuồng thích Bách Thần.

Làm một người điên cuồng theo đuổi minh tinh, hình nền di động, hình nền cuộc trò chuyện, màn hình khóa di động thậm chí các loại hình đại diện khác nhau đều dùng ảnh chụp của thần tượng, đây mới là biểu hiện cơ bản nhất.

Dương Đào và Phong Khinh Dương cũng nhìn cô chằm chằm, xem ra rất hứng thú với vấn đề này, Đường Đường im lặng hai giây đổi sắc mặt thở dài,

"Bởi vì thích cũng vô dụng"

Đường Đường giọng nói nhẹ nhàng, trên mặt lộ ra buồn bã,

"Tôi thích anh ta như vậy, nhưng người anh ta nghĩ đến vĩnh viễn chỉ có một người, cho dù tôi làm cái gì anh ta cùng không thích, chẳng những không thích còn cảm thấy không kiên nhẫn."

Ba người Đổng Ngọc nghe thấy lại nhìn sắc mặt bi thương của Đường Đường.

Các cậu nói có đáng thương hay không?

Đổng Ngọc theo bản năng muốn nói chỉ bằng diện mạo này, Bách Thần chướng mắt cậu là hắn mắt mù, nhưng lại nhớ tới tin tức trên mạng nói Bách Thần thích chính là người vừa mới đoạt ảnh hậu quốc tế Nhan Nghiên, vì thế lại đem lời thiếu chút nữa nói ra nghẹn trở về.

Dù không phải fans Nhan Nghiên đều không thể không thừa nhận, Nhan Nghiên tuyệt đối là một diễn viên rất ưu tú, tuy không đẹp bằng Đường Đường, nhưng rất có thực lực, rất có mị lực.

Nghĩ như vậy nên cảm thấy Đường Đường càng ủy khuất, vỗ vỗ bả vai Đường Đường an ủi nói, "Vẫn là câu nói kia, thiên nhai hà xứ vô phương thảo (thế gian có thiếu gì người tốt) đàn ông ưu tú hơn Bách Thần còn nhiều lắm."

" Kỳ thật tôi không thấy Bách Thần đẹp trai chỗ nào", Dương Đào đột nhiên mở miệng, "fans nhà bọn họ mỗi ngày thổi phồng anh ta là thịnh thế mỹ nhan, nhưng phải công nhận khả năng ca hát rất lợi hại"

Đường Đường thầm nghĩ, kỳ thật cô cũng nghĩ như vậy, nhưng là lời này không dám nói ra, nói ra lại bị phát hiện cô không phải "Đường Đường".

"Thật ra tôi cũng không thích Bách Thần đến vậy.", Đường Đường cảm thấy mình cần phải tìm cách phủi sạch quan hệ với Bách Thần, "Lúc trước tôi học ở trường trung học không tốt lắm cho nên xung quanh rất ít nam sinh ưu tú, đoạn thời gian đó... Tôi quá khó khăn cho nên dễ dàng cảm động. Sau khi vào tổ tiết mục, Bách Thần là cố vấn của chúng tôi, thấy tôi nền tảng kém nên thường xuyên chỉ dạy, khi đó cảm thấy anh ta rất tốt."

Tốt cái gì mà tốt, Phong Khinh Dương cười lạnh.

Nhà Phong Khinh Dương có quan hệ trong giới giải trí, vì luôn chú ý tiết mục này nên cũng biết một chút nội tình.

Bách Thần lúc mới biết Đường Đường cũng có cảm tình chứ không phải thái độ như sau này, thậm chí đối với Đường Đường rất tốt, lúc ấy còn có một lượng lớn fans CP, sau đó đoàn đội của Bách Thần cảm thấy lợi dụng đủ rồi nên không lưu tình đá bay Đường Đường.

Thật ngốc hết sức, Phong Khinh Dương giật giật khóe môi, đột ngột nói, "Ngã một lần khôn hơn một chút, về sau cách xa Bách Thần đi."

Rõ ràng là lời hay, vậy mà nói ra lại không khéo léo, nếu không phải đã biết tính cách của Phong Khinh Dương, Đường Đường cảm thấy mình đã hiểu lầm rồi.

"Đương nhiên", Đường Đường làm bộ lòng còn sợ hãi gật gật đầu, "Bị một lần là đủ rồi, hơn nữa tôi đã không thích anh ta nữa."

"Phải vậy chứ." Đổng Ngọc hét lớn một tiếng, "Ai không giữ lời là chó"

Bốn người đều cười vì thế chủ đề này dừng lại, Đổng Ngọc hưng phấn đổi tên phòng chat

Làng quả phụ trẻ đẹp.

Đường Đường khóe mắt co giật, theo bản năng quay đầu nhỏ giọng hỏi Phong Khinh Dương, "Lúc trước cậu ấy quen phải tra nam hả?"

Phong Khinh Dương lắc đầu, "Không phải, mà người nào cậu ấy quen cũng đều là tra nam."

Đường Đường:...

Đây là vận khí quỷ gì?

Thảo nào lại ước các bạn trai cũ chết đi.

Như có điều xúc động, Đường Đường nhớ tới hình như còn lưu wechat của Bách Thần, vì thế lấy di động ra quyết đoán xóa bỏ, sau đó lại đem một lượng lớn người không quen biết xóa bỏ hết.

Sau khi xóa xong vừa lòng lên giường ngủ.

Cùng thời gian đó ở một nơi khác của thành phố S, người đàn ông diện mạo có chút nữ tính khó hiểu nhìn cây rụng tiền của mình,

"Bộ phim này thực sự không tồi, em xác định không đi thử vai."

Cô đương nhiên biết bộ phim này không tồi, Nhan Nghiên buồn bã, kịch bản tốt, đạo diễn tốt, đặc biệt tìm cô mời đóng nữ chính.

Cô cũng muốn diễn nhưng không dám.

Nghĩ đến đây Nhan Nghiên có chút oán giận tác giả tiểu thuyết, có chắc Nhan Nghiên ở thế giới thật xuất sắc như vậy không? tại sao lại viết thành phi thường như vậy?

Tinh thông mười hai ngôn ngữ, kỹ thuật diễn như sách giáo khoa, kỹ năng diễn xuất thực sự xứng với từ đó sao?

Bây giờ cô làm sao diễn đây, cô vừa mới xuyên thành Nhan Nghiên chưa đến hai tháng.

Sợ bị người đại diện phát hiện, Nhan Nghiên chỉ có thể dùng ngữ khí bình tĩnh nhất nói, "Đóng phim truyền hình tốn nhiều thời gian lắm, em muốn nghỉ ngơi một thời gian"

Người đại diện muốn hộc máu,"Bảo bối, chúng ta còn chưa nổi tiếng đến trình độ đó đâu, chúng ta cần phải tiếp tục xuất hiện trước công chúng!"

"Vậy tham gia gameshow đi" Nhan Nghiên rũ mi nói.

Người đại diện sửng sốt, "Không phải nói không bao giờ tham gia gameshow sao?"

"Gần đây xem thấy cũng thú vị"

Người đại diện bình tĩnh lại, lúc trước hắn luôn muốn Nhan Nghiên tham gia gameshow, với bản lĩnh của Nhan Nghiên, tham gia gameshow nhất định rất hút fans, hơn nữa thù lao gameshow cao hơn đóng phim rất nhiều. Trước đó khuyên không được, không nghĩ tới bây giờ Nhan Nghiên lại chủ động nhắc tới, vì thế cũng không chơi trò tức giận.

"Vậy chọn một gameshow, gần đây không ít gameshow tìm chúng ta."

"Vâng", Nhan Nghiên gật gật đầu.

Trong sách Nhan Nghiên tinh thông mười hai ngôn ngữ, biết dương cầm, violon, còn biết múa ba lê, khả năng này chỉ có thể tồn tại trong sách, căn bản không thật, so với các minh tinh khác, cô tuyệt đối đủ ưu tú.

Tham gia gameshow chẳng những hút fans còn có thể kéo dài thời gian, gần đây cô vẫn lén học diễn xuất, vị giáo viên kia nói cô ngộ tính cao, diễn không tồi.

Cô nhớ rõ lần đầu tiên diễn cùng Bách Thần là nửa năm sau, bộ phim đó Bách Thần vì cô mới cố ý tham gia diễn xuất.

Nhớ đến mấy hôm trước Bách Thần đoạt giải cô gửi thư đến chúc mừng, Bách Thần khi đó rất vui vẻ, mặt Nhan Nghiên hơi nóng lên.

Bách Thần sẽ vì cô tham gia diễn xuất, nếu cô tham gia gameshow, Bách Thần chắc cũng sẽ tham gia.

Chắc thế, nếu như vậy...bọn họ có thể gặp nhau sớm hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc