XUYÊN THÀNH NAM CHÍNH TRONG CẨU HUYẾT NGƯỢC VĂN

Cố Tư nói xong câu nói kia liền đi, lưu lại Hoàng Hào đứng ngốc ở tại chỗ.

Nói thật hắn thấy nữ nhân giống nhau đều là chỉ xem mặt cùng dáng người, còn chưa từng có thâm nhập hiểu biết những mặt khác như vậy. Nhưng là Cố Tư nói cũng rất có đạo lý nha, Cố gia có thông gia như vậy, thời điểm này vì cái gì nhà thông gia một chút cũng không hỗ trợ?

Hoàng Hào trái lo phải nghĩ cũng không nghĩ ra, liền gọi điện cho ba mình mới hiểu biết một chút tình huống. Sau đó hắn mới biết được, nguyên lai Cố gia sở dĩ thành cái dạng này, có thể nói là con rể tốt Cố gia – Trang Hàn một tay tạo thành.

Bên kia Hoàng phu nhân đang ở cùng Trương Thục Viện hai mẹ con cùng nhau đi dạo phố, nhóm người chị em Hoàng phu nhân các nàng này, ngày thường liền thích cùng nhau đi dạo phố cùng nhau đánh bài cùng nhau dưỡng sủng vật, đối với công việc làm ăn của chồng đều không có nhiều hiểu biết, các nàng chỉ lo tiêu tiền thì tốt rồi.

Mấy ngày này vẫn luôn nghe Trương Thục Viện tố khổ, chị em tốt muốn giúp đỡ liền giúp đỡ. Các nàng lúc tuổi trẻ cũng không khác lắm đều là bởi vì nguyên nhân này mà kết hôn, cho nên nhắc tới đến như thế nào để giải quyết nguy cơ của Cố gia, ý nghĩ thứ nhất chính là để con gái Cố gia cùng con trai nhà mình kết hôn, sau đó lại dựa vào tầng này quan hệ giúp Cố gia.

Hoàng phu nhân cùng Trương Thục Viện tay khoác tay đang xem quần áo, Trương Thục Viện vẫn luôn mặt ủ mày chau. Hoàng phu nhân nói: “Bà cũng không cần quá lo lắng, Hoàng Hào nhà chúng ta nói, nói hắn thích nhất là Sương Sương nhà bà.”

Cố Sương ở phía sau các nàng không rêи một tiếng, nàng xem ra Hoàng Hào không như Trang Hàn có tiền nhiều cũng không có như Lâm Tô lớn lên soái, nếu không phải bởi vì nguyên nhân trong nhà, nàng trước kia căn bản sẽ không liếc mắt nhìn Hoàng Hào một cái. Hiện tại chính mình lại phải kết hôn với đối phương dạng này, thật là càng nghĩ càng không hài lòng.

Lúc này điện thoại Hoàng phu nhân vang lên, nàng cầm điện thoại cười nói: “Tôi đi tiếp cái điện thoại.”

Sau đó liền đi đến một bên, “Con trai, như thế nào nhanh như vậy liền gọi điện cho mẹ nha?”

Hoàng phu nhân nghe nghe, dư quang nhìn xem hai mẹ con Trương Thục Viện cách đó không xa. Sau một lát nàng thu hồi điện thoại đi đến trước mặt Trương Thục Viện nói: “Ngượng ngùng quá Cố phu nhân, đột nhiên có chút việc, tôi phải đi trước.”

Trương Thục Viện nói: “Nga, vậy bà đi đi, tôi cùng Sương Sương lại dạo phố một lát.”

Hoàng phu nhân vội vàng rời đi, Trương Thục Viện sờ sờ quần áo trước mắt, lập tức có nhân viên cửa hàng lại đây nói: “Đây là bộ quần áo mới nhất, Cố phu nhân có muốn hay không thử một lần?”

Trương Thục Viện thật ra rất muốn mua, nhưng là thời điểm nàng có tiền có thể mua mười kiện tám kiện lại không mua, thời điểm không có tiền muốn thử một lần đến dũng khí cũng không có. Nàng đeo kính râm nói: “Không cần, hôm nay có chút việc.”

Nói xong liền lôi kéo Cố Sương đi.

Buổi tối Cố Đức Bách lại mang một đôi mắt đầy quầng thâm trở lại, Trương Thục Viện ngồi ở trêи bàn ăn nói: “Quá sốt ruột cũng không có gì tốt, không bằng nghỉ ngơi nghỉ ngơi cho tốt, hai ngày này ông thoạt nhìn già thêm vài tuổi, thật giống như là một lão nhân.”

Cố Đức Bách lãnh đạm nhìn nàng nói: “Nga? Hiện tại kêu tôi là lão nhân rồi? Bà cho rằng bà cũng tốt hơn sao? Không phải cũng là một lão nhân sao.”

Trương Thục Viện tức giận nói: “Đừng tưởng rằng chỉ có ông vì cái này nhà này mà nỗ lực, tôi hôm nay mang theo Sương Sương đi gặp Hoàng phu nhân cùng Hoàng công tử, Hoàng công tử nhìn dáng vẻ thực thích Sương Sương nhà chúng ta.”

Cố Đức Bách biểu tình lập tức biến đổi, nói: “Thật sự? Sương Sương đâu, nàng nghĩ như thế nào?”

“Nàng còn có thể nghĩ như thế nào?” Trương Thục Viện nói: “Ai không nghĩ đến ngày lành?”

“Vậy không phải là được rồi sao.” Cố Đức Bách thở ra một hơi nói: “Sương Sương cuối cùng vẫn là đứa nhỏ hiểu chuyện.”

“Đó là.” Trương Thục Viện vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Con gái tôi như thế nào sẽ kém.”

Thời điểm Cố Tư trở lại công ty, đồng nghiệp còn hỏi nàng như thế nào đi lâu như vậy, có cần đi bệnh viện hay không.

Bị Cố Tư lừa gạt qua đi, đồng nghiệp kia lại nói: “Gần đây mọi người đều đang chuẩn bị tháng sau bộc lộ ra khả năng, nghe nói nếu biểu hiện tốt, có cơ hội thăng chức.”

Cố Tư chớp chớp mắt, quyết định tạm thời đem chuyện khác đặt ở một bên, cơ hội này nàng nhất định phải bắt lấy.

Trang Hàn tối hôm qua không ngủ đủ giấc, lúc ăn cơm trưa xong ở trong văn phòng phơi thái dương, cả người mơ màng sắp ngủ. Tưởng tượng đến Cố Tư tối hôm qua chủ động như vậy, Trang Hàn liền cảm thấy đau đầu.

Hắn nằm ở trêи sô pha, không biết loại chuyện này bao giờ mới hết. Tối hôm qua Cố Tư rõ ràng chính là có dự mưu, đầu tiên là thuốc bổ sau đó lại là áo ngủ gợi cảm, tiếp theo chính là các loại khiêu khích hắn, quả thực chính là tiểu yêu tinh, là loại sẽ ăn thịt người.

Lúc này thư ký gõ cửa tiến vào, nói: “Trang tổng, đây là công ty con đưa tới báo cáo.”

Trang Hàn nhìn thư ký, bỗng nhiên liền nghĩ tới lý do ban đầu chính mình tìm vị thư ký này. Hắn đối với thư ký vẫy tay nói: “Tiểu Vương a, lại đây lại đây.”

Thư ký đi đến bên người Trang Hàn, nhìn hắn nằm ở trêи sô pha, nói: “Có chuyện gì sao Trang tổng?”

“Lại đây ngồi.” Trang Hàn vỗ vỗ chỗ trống bên người.

Thư ký nhìn thoáng qua nơi đó, uyển chuyển cự tuyệt nói: “Tôi đứng nói chuyện là được rồi.”

“Chậc.” Trang Hàn: “Tôi bảo cậu ngồi thì cậu cứ ngồi!”

Thư ký lập tức ngồi xuống, lưng thẳng tắp một cử động nhỏ cũng không dám.

Trang Hàn lấy ra một tư thế nói chuyện phiếm nói: “Tiểu Vương a...”

Thư ký: “Vâng.”

“Cậu cùng phu nhân cảm tình không tồi đi?” Trang Hàn hỏi.

Thư ký Tiểu Vương biểu tình thay đổi thất thường, Trang tổng hỏi cái vấn đề này là có ý tứ gì? Nhưng hắn vẫn là thành thành thật thật nói: “Đúng vậy.”

“Tôi hỏi cậu một vấn đề.” Trang Hàn nói: “Vợ chồng cậu sinh hoạt hài hòa lắm sao?”

Thư ký Tiểu Vương công tác nhiều năm như vậy, còn chưa từng có bị lãnh đạo hỏi qua loại vấn đề này, đây không phải là đang quấy rối tình ɖu͙ƈ đi? Vì giữ được công việc này, Tiểu Vương cứng đờ nói: “Ân.”

“Ân là có ý tứ gì?” Trang Hàn vỗ vỗ lưng thư ký, “Tôi hỏi cậu lời nói đâu?”

Phía sau lưng bị Trang tổng vỗ vỗ thành một mảnh tê dại, nổi lên một tầng da gà, Tiểu Vương nói: “Chính là rất hài hòa.”

“Nga, như vậy a.”

Trang tổng nói lời này là có ý tứ gì? Như thế nào nghe xong lại thật thất vọng? Tiểu Vương không dám nghĩ sâu, càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ.

Trang Hàn lại nói: “Nếu có một ngày vợ cậu muốn, mà cậu không nghĩ làm, vậy cậu sẽ cự tuyệt như thế nào?”

Tiểu Vương tự hỏi một chút nói: “Vậy... Uống thuốc?”

Trang Hàn tâm nói uống thuốc giả sinh bệnh sao? Hình như cũng là cái biện pháp. Liền nghe Tiểu Vương nói: “Lão bà như thế nào có thể cự tuyệt?”

Trang Hàn: “...”

Tiểu Vương: “Trang tổng?”

“Cậu đi ra ngoài.” Trang Hàn lạnh mặt nói.

Tiểu Vương bị đuổi ra văn phòng, nội tâm tràn ngập sợ hãi.

Mắt thấy thời gian một chút một chút trôi qua, không lâu sau lại phải đi đón Cố Tư, Trang Hàn cư nhiên có điểm chờ mong Cố Đức Bách lúc này tìm tới đây, như vậy hắn liền có lý do không đi đón Cố Tư.

Lúc Cố Tư ngồi ở trêи ghế phụ, Trang Hàn cảm giác lông tơ cả người dựng ngược, rất sợ Cố Tư đột nhiên toát ra một vấn đề chính mình vô pháp trả lời. Không nghĩ tới Cố Tư cũng đang rối rắm, cái ý nghĩ kia luôn là ở trong đầu muốn vứt đi cũng không được.

Trước kia nàng không biết ở nơi nào xem qua một câu như vậy, những nguyên nhân sở hữu đều bị bài trừ, như vậy còn lại cái đáp án không có khả năng mới chính là đáp án thật sự.

Cố Tư nghĩ nếu người bên mình thật sự không phải Trang Hàn thì sao? Không, không có khả năng, nếu hắn không phải Trang Hàn, sao lại có khả năng sẽ biết bí mật lắc tay?

Nàng nhìn thoáng qua bên người Trang Hàn, bắt đầu nghĩ hắn là từ khi nào bắt đầu thay đổi. Tựa hồ là từ giữa trưa ngày đó, bắt đầu khi hắn trở về ăn cơm.

Hết thảy đều là đường ranh giới, nàng bắt đầu nhịn không được nhớ tới mấy ngày nay vui sướиɠ, cả đời này của nàng tựa hồ chỉ có trong khoảng thời gian này là vui vẻ. Tuy rằng có lo lắng tuy rằng có sầu lo, nhưng là trong lòng nàng tràn ngập hy vọng, đồ vật nàng khát cầu cũng tựa hồ giơ tay có thể với tới.

Nếu hắn thật sự không phải Trang Hàn, chính mình phải làm sao bây giờ?

Trang Hàn bị Cố Tư liếc mắt vài lần, liếc đến mức hắn sởn cả tóc gáy. Hắn đánh vỡ trầm mặc nói: “Em hôm nay công tác thế nào? Có phải hay không rất mệt?”

“Là rất mệt.” Cố Tư nói: “Gần đây công ty có hoạt động.”

“Nga.” Trang Hàn nói: “Vậy lúc em trở về phải nghỉ ngơi cho tốt.”

Cố Tư đáp ứng, vào lúc ban đêm nàng bắt đầu ở trêи mạng tra tìm về phương diện này một chút. Trêи cơ bản đều là một ít cách nói quái lực loạn thần, có cái nói là bị linh hồn khác thay thế, có cái nói là thức tỉnh ký ức của kiếp trước, tóm lại mỗi loại cách nói đều thực tà hồ.

Cố Tư tim đập bang bang, mặt trêи còn có nói chỉ là bị ngoại lai linh hồn chiếm cứ thân thể. Chỉ cần diệt trừ cái linh hồn này, như vậy nguyên bản linh hồn liền sẽ trở về.

Cố Tư quay đầu nhìn về phía Trang Hàn nằm ở trêи giường ngủ rồi, nàng nhẹ nhàng đi đến mép giường, nhìn bộ dáng hắn ngủ say. Tay bất tri bất giác đụng phải cổ Trang Hàn, nếu thật là như vậy, nàng chỉ cần giết chết người này, có phải hay không Trang Hàn vốn dĩ liền sẽ trở về?

Chính là hiện tại Trang Hàn thật sự rất tốt, thật sự muốn cho Trang Hàn trước kia trở về sao?

Trước kia Trang Hàn sở dĩ đối xử với chính mình như vậy, là bởi vì đối với chính mình có hiểu lầm, chỉ cần hắn đã biết chân tướng cái lắc tay, có phải hay không liền sẽ giống như bây giờ đối xử Cố Sương như vậy, đối xử với chính mình rất tốt?

Trong đầu thỉnh thoảng hiện lên hình ảnh Trang Hàn vì nàng mà ngăn trở bát canh nóng, hình ảnh hắn đưa hoa cúc cho chính mình, hình ảnh hắn nói cho chính mình phải biết đối xử với chính mình cho tốt, Cố Tư trong đầu một mảnh lộn xộn.

Lúc này Trang Hàn tỉnh, vừa mở mắt ra liền thấy Cố Tư ngồi xổm ở mép giường không chớp mắt nhìn chính mình, mồ hôi lạnh liền tuôn ra như mưa. Trang Hàn nói: “Như thế nào còn chưa có ngủ?”

“Nga, đi ngủ đây.” Cố Tư đóng máy tính, lại tắt đèn ở bên người Trang Hàn nằm xuống.

Nàng lại nghĩ tới vấn đề phía trước, nếu người này thật sự không phải Trang Hàn, như vậy hắn nói chuyện xưa về cái lắc tay kia, có phải hay không là sự thật?

Chuyện này người duy nhất có thể cho nàng đáp án cũng chỉ có Cố Sương.

Vào lúc ban đêm nàng nằm mộng, mơ thấy một người nam nhân xa lạ vẫn luôn nhìn nàng. Cố Tư thấy nam nhân kia, mặc kệ nàng chạy như thế nào đều không thể tiếp cận được. Nàng hướng về phía nam nhân kia kêu: “Anh đến tột cùng là ai?!”

Nam nhân không nói gì, chỉ là dùng một loại ánh mắt thực bi thương nhìn chính mình. Cố Tư chạy rất mệt, nàng chạy như thế nào cũng vô pháp tới gần. Cuối cùng nàng ngừng lại, trong không trung lập tức liền đen, một thanh âm quen thuộc ở bên tai nàng vang lên: “Em muốn đi đâu nha?”

Bình luận

Truyện đang đọc