XUYÊN THÀNH NAM CHÍNH TRONG CẨU HUYẾT NGƯỢC VĂN

Trang Hàn nói chuyện làm ăn xong lúc sau trở lại công ty nhận được tin tức, chính là Cố gia đang nơi nơi tìm chỗ thân cận với Cố Sương.

Ở trước cửa sổ pha lê thật lớn, Trang Hàn duỗi tay ngăn trở ánh mặt trời, nghiêng đầu nhìn về phía thư ký hỏi: “Vậy thân cận có thành công không?”

“Không có.” Thư ký nói: “Vốn Hoàng gia hơi có chút ý tứ này, bất quá lúc sau liền không làm nữa, bọn họ đều không nghĩ vì Cố gia mà đắc tội với Trang thị.”

“Nga.” Trang Hàn xem như nghe rõ, nhưng hắn cũng càng không rõ lắm, “Nếu thân cận còn không có thành công, Cố Đức Bách vì cái gì sẽ nói cái lời nói này?”

Điểm này, thư ký cũng cảm thấy thực khó hiểu. Tuy rằng hắn chỉ là một nhân vật nhỏ, còn không có đạt tới cái loại tầm mắt của một tổng tài xí nghiệp. Nhưng hắn cũng biết loại thời khắc này hẳn là nên kẹp chặt cái đuôi tìm biện pháp, giống như Cố Đức Bách gì cũng không giải quyết liền bắt đầu nói mạnh miệng, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Tác phong của Trang Hàn chính là, không hiểu được vậy thì không cần làm. Với hắn mà nói thứ khác đều là phụ, quan trọng nhất chính là đem Cố Tư kết giao với người khác. Trang Hàn viết một cái tên công ty đối thư ký nói: “Công ty này cậu có biết không?”

Thư ký vừa thấy, liền nói: “Biết, nhưng không phải đặc biệt hiểu biết.”

“Cậu đi tìm hiểu một chút, tôi muốn tư liệu về cái công ty này.” Trang Hàn nói: “Đặc biệt là tư liệu của tổng giám đốc Trịnh Ninh trong công ty bọn họ.”

“Vâng.” Thư ký không nói hai lời liền rời đi, làm một thư ký nam bên người tổng tài, hắn muốn thành công thì chỉ có một phương thức duy nhất, nỗ lực làm việc.

Một buổi trưa kia, Trương Thục Viện không biết gọi bao nhiêu cú điện thoại. Bọn tỷ muội dĩ vãng chơi cùng rất nhiều người đều không tiếp điện thoại, hoặc có tiếp điện thoại cũng là các loại đùn đẩy, luôn là có cái ý nguyện không muốn cùng Cố gia có quan hệ.

Trương Thục Viện bị ăn tức ở nhà chửi ầm lên, đem cún nhỏ trong nhà bị dọa đầu chui vào trong một góc, lộ ra cái ʍôиɠ ở bên ngoài run bần bật.

Cố Sương lạnh mặt nói: “Có cái gì mà sinh khí? Con còn chướng mắt bọn họ đây?”

Trương Thục Viện xoa xoa nước mắt nói: “Sương Sương, làm người nào có ai chịu được ủy khuất? Còn không phải đều là vì những ngày lành phía sau? Lúc trước mẹ mới vừa cùng ba con ở bên nhau, mẹ Cố Tư còn chưa có chết, mẹ mang một cái bụng lớn dậy sớm đi mua đồ ăn. Chuyện như vậy, mẹ đời này đều không muốn nghĩ lại.”

Cố Sương không nói, Trương Thục Viện tiếp tục nói: “Ba con nếu là phá sản, chúng ta sẽ không bao giờ có thể ở lại phòng lớn như vậy, con cũng không thể lại mặc quần áo tốt mang trang sức sang quý. Con liền tính là gả chồng, cũng chỉ có thể gả cho những người đi làm công, đi đến nhà người ta một ngày ba bữa cơm hầu hạ cha mẹ chồng.”

Trương Thục Viện những lời này giống như cây châm đâm vào lỗ tai Cố Sương, Cố Sương nắm chặt cái đệm dưới thân, trêи mặt luôn luôn kiêu ngạo giờ xuất hiện vẻ mặt hiếm thấy không biết làm sao.

Cố Đức Bách sau khi dỗi Trang Hàn, tâm tình tốt hơn rất nhiều. Hắn về đến nhà, liền thấy vợ và con gái đang ngồi cùng nhau, mặt đầy vẻ bi thảm.

“Đây là làm sao vậy?” Cố Đức Bách nói: “Hôm nay gặp Hoàng phu nhân và Hoàng công tử sao? Thế nào?”

Trương Thục Viện cùng Cố Sương nhìn nhau liếc mắt một cái, Trương Thục Viện nói: “Đức Bách, đói bụng không? Tôi để đầu bếp chuẩn bị đi nấu cơm ăn đi.”

“Cái này không vội.” Cố Đức Bách nói: “Hôm nay rốt cuộc làm sao vậy? Chuyện Sương Sương cùng Hoàng công tử khi nào có thể định tới? Chỉ cần Hoàng gia chịu duy trì chúng ta, tôi là có thể lập tức có chuyện làm ăn, đến lúc đó Đức Thắng cũng có thể duy trì.”

Trương Thục Viện mặt lộ vẻ khó xử nói: “Đức Bách, Hoàng Hào... Hắn không phải người tốt, hắn hôm nay ở bên ngoài tìm nữ nhân, Sương Sương nhà chúng ta cũng không thể gả qua đó.”

“Cái gì?” Cố Đức Bách đôi tay chống nạnh ở tại chỗ đi một vòng, nói: “Đàn ông ăn chơi trác táng, đều không phải cái thứ gì tốt!”

Trương Thục Viện mới vừa nhẹ nhàng thở ra, liền thấy Cố Đức Bách đi đến trước mặt Cố Sương, bắt lấy tay Cố Sương nói:“Sương Sương a, ba ba biết ủy khuất con, nhưng vì Cố gia chúng ta, con vẫn là nhịn một chút đi. Ba ba không yêu cầu con nhất định gả cho Hoàng Hào, các con có thể trước đính hôn nha, chờ Đức Thắng lại tốt lên, hối hôn lại cũng không muộn.”

Cố Sương gian nan nói: “Ba, ba đừng nghe mẹ nói như vậy, Hoàng gia người ta căn bản là không có ý tứ này. Còn muốn đính hôn? Nhà bọn họ hận không thể cách nhà của chúng ta xa một chút.”

Cố Đức Bách lập tức liền ngốc, “Ngày hôm qua không phải còn nói rất tốt sao? Còn nói Hoàng Hào thực vừa lòng Sương Sương.”

“Đúng vậy, ngày hôm qua là rất tốt.” Trương Thục Viện nói: “Không biết sao lại thế này, hôm nay đột nhiên liền thay đổi.”

“Là Trang Hàn, nhất định là hắn!”

Cố Đức Bách nhớ tới hôm nay nhìn thấy Trang Hàn, Trang Hàn nói những lời này. Nhất định là hắn ở giữa làm khó dễ, cho nên Hoàng gia mới có thể lâm thời thay đổi.

“Tên tiểu tử thối này!” Cố Đức Bách tức giận hướng trêи sô pha đập một cái, “Trang Hàn đây là muốn chỉnh Cố gia chúng ta suy sụp mới bằng lòng dừng tay đây mà!”

“Trang Hàn cùng Cố gia chúng ta không oán không thù, hắn làm gì cần phải đối chúng ta như vậy?” Trương Thục Viện tức đến rơi lệ nói: “Nhất định là Cố Tư, đều tại ông, lúc trước vì cái gì muốn đem Cố Tư mang về nhà nuôi? Ông nhìn xem ông nuôi lớn một con sói mắt trắng gì đây? Quá độc ác nha, nàng đây là làm chuyện người nên làm sao?”

Cố Sương vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng, lúc này nàng đột nhiên đứng lên hướng ra bên ngoài.

Cố Đức Bách cùng Trương Thục Viện bị nàng làm cho hoảng sợ, “Sương Sương con đi đâu vậy?”

Cố Sương không nói chuyện, trực tiếp lái xe đi rồi.

Dì Tôn đang chuẩn bị cơm chiều, từ lúc tiên sinh phu nhân đều phải đi công tác, cơm trưa nàng cũng là tùy tiện làm chút, dù sao chỉ có chính mình một người ăn. Bất quá cơm chiều nhất định phải chuẩn bị cho tốt, tiên sinh cùng phu nhân thoạt nhìn gầy hơn mấy vòng, phải làm nhiều đồ ăn ngon hơn chút đem người béo lên mới được.

Nàng đang rửa rau, chuông cửa vang lên, dì Tôn từ video vừa thấy, là một nữ nhân trẻ tuổi không quen biết. Nàng nói: “Cô tìm ai?”

“Tôi tìm Cố Tư.” Cố Sương nói.

Dì Tôn liền nói: “Phu nhân đi làm, không có ở nhà.”

Đối phương lại hỏi nàng Cố Tư ở nơi nào đi làm, dì Tôn liền nói. Nàng thấy nữ nhân này trẻ tuổi như vậy, còn tưởng rằng là tiểu tỷ muội của phu nhân. Cũng không nghĩ nhiều, người đi rồi lúc sau nàng liền tiếp tục làm đồ ăn.

Cố Tư đem bản thảo thiết kế của mình giao lên, xoa xoa bả vai có chút đau nhức, đồng nghiệp phía trước cùng nhau ăn xong muốn đi uống trà, Cố Tư nghĩ chính mình ngồi lâu rồi cũng rất khó chịu, liền đi ra ngoài mua đồ vật thuận tiện vừa đi vừa hoạt động một chút.

Nàng mới ra cửa công ty, không đi đến hai bước một chiếc xe liền hướng tới nàng vọt đến. Cố Tư sợ đến ngây người, trốn tránh không kịp mắt thấy liền bị đụng phải, còn may mắn bảo an công ty thấy vậy tới xông kéo Cố Tư một phen.

Bảo an đem Cố Tư kéo qua một bên, hướng về phía chiếc xe kia kêu: “Đây là ai a? Có người lái xe như vậy sao? Xảy ra chuyện có phụ trách được không?”

Cửa xe mở ra, Cố Sương từ trong xe đi ra, nàng nói với Cố Tư: “Tôi có lời muốn nói với chị!”

Bảo an lúc ấy liền nổi giận, “Nhận thức của cô bị làm sao vậy? Cô cố ý đi? Thái độ còn lớn như vậy, nếu cô không lập tức đi tôi sẽ báo cảnh sát a!”

Cố Tư vừa lúc cũng có chuyện phải muốn nói với Cố Sương, nàng vỗ vỗ bả vai bảo an, nói: “Đừng nóng giận, nàng vừa mới thất tình.”

Bảo an lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, nhỏ giọng nói: “Tôi nói này, đầu năm nay nữ nhân thất tình, thật giống như là trời muốn sụp, đây là cái đầu óc gì...”

Cố Tư lãnh đạm nhìn thoáng qua Cố Sương, nói: “Đi theo tôi.”

Cố Sương trước kia liền thích dùng loại thái độ này đối đãi Cố Tư, đó là một loại khinh thường từ đáy lòng biểu hiện ra ngoài. Khi đó nàng là công chúa được cha mẹ sủng ái, là vị hôn thê của thiếu gia tập đoàn Trang thị, mọi người ở trước mặt nàng đều phải cúi thấp một đầu. Hiện tại hết thảy lại thay đổi, thái độ của Cố Tư làm nàng muốn nổi điên.

Đi tới một chỗ ngoặt cơ hồ không có người sẽ đi qua, Cố Tư xoay người nói: “Tìm tôi có chuyện gì?”

“Là chị cố ý chỉnh Cố gia đúng hay không?” Cố Sương đi thẳng vào vấn đề nói: “Hiện tại Cố gia muốn xong đời, chị có phải rất vui vẻ hay không?”

Chuyện Trang Hàn đối phó với Cố gia nàng cũng biết đến, bất quá Cố Tư cũng không phải rất để ý cho nên cũng không hỏi qua, nhưng lúc này nàng cũng không có giải thích, chỉ là nói: “Cũng không có rất vui vẻ, cô cho rằng tôi rất để ý đến Cố gia?”

“Chị... Chị là sói mắt trắng?” Cố Sương chỉ vào Cố Tư nói: “Chị đến tột cùng vì cái gì muốn đối Cố gia như vậy? Chị đã quên là Cố gia đem chị nuôi lớn đến như vậy sao?”

“Tôi vì cái gì cô còn không rõ ràng lắm sao?” Cố Tư nói: “Chuyện lắc tay tôi đã biết.”

Biểu tình Cố Sương sửng sốt lại hiện lên sự hoảng loạn, sau đó nàng lại nói: “Đã biết thì thế nào? Là Trang Hàn hắn ngốc mới có thể nhận sai người, nói nữa tôi không phải đem vị trí Trang thiếu phu nhân trả lại cho chị sao? Nếu không phải tôi lúc trước không rời đi, chị cho rằng hiện tại Trang thiếu phu nhân là ai?”

Cố Tư không rõ Cố Sương làm nhiều chuyện ác độc như vậy, như thế nào còn có mặt mũi đúng lý hợp tình như vậy. Nàng nói: “Đối phó với Cố gia cũng không phải là ý tứ của một người, A Hàn biết cô lừa gạt hắn lúc sau cũng thật tức giận.”

Cố Sương oán hận trừng mắt nhìn Cố Tư, Cố Tư đáp lại là một vẻ mặt ôn nhu tươi cười, “Hết thảy đều là cô gieo gió gặt bão, cô vẫn là nên hưởng thụ cho tốt đi.”

Cố Sương khó thở, một cái tát liền hướng đến.

Cố Tư dịch sang bên cạnh một chút, Cố Sương không đánh trúng, chính mình ngược lại có điểm đứng không vững, vội vàng đỡ bức tường bên cạnh.

Cố Tư cách xa nàng hai bước, nói: “Hiện tại cô tựa như một con chó cùng đường, tôi không nghĩ sẽ lừa chính mình, thấy cô có cái dạng này, tôi thật sự đặc biệt vui vẻ.”

Nói xong Cố Tư bước nhanh đi ra xa, nàng sợ Cố Sương chó cùng rứt giậu đối với chính mình, A Hàn nói mặc kệ ở tình huống như thế nào đều phải bảo vệ tốt chính mình.

Cố Sương nhìn Cố Tư đã đi xa, nàng đỡ tường chậm rãi ngồi xổm trêи mặt đất, rốt cuộc vẫn là nhịn không được rơi nước mắt đầy mặt.

“Tiện nhân, kỹ nữ, tôi nhất định phải giết chị!” Cố Sương khóc đến rối tinh rối mù, nàng gọi điện cho Lâm Tô, “Anh phải giúp tôi, lần này vô luận như thế nào anh cũng phải giúp tôi, tôi sắp sống không nổi nữa...”

Trang Hàn xem xong tư liệu Trịnh Ninh rồi, trong lòng phi thường vừa lòng. Trịnh Ninh người này có năng lực lại có trách nhiệm, quan trọng nhất chính là tác phong sinh hoạt của hắn phi thường tốt, vô cùng sạch sẽ. Nếu Cố Tư có thể cùng hắn ở bên nhau, nhất định sẽ hạnh phúc.

Trang Hàn cảm thấy chính mình đại khái là nam nhân duy nhất trêи đời này vì lão bà mà suy xét, nào có nam nhân nào sẽ vì lão bà chính mình mà nghiêm túc tìm nơi gả tốt như vậy?

Hắn đang đắc ý dào dạt, thư ký Tiểu Vương đẩy cửa tiến vào nói: “Trang tổng, Thuần Phong Chu tổng tài nói muốn gặp ngài.”

Trang Hàn nhướng mày, Trang thị giống như cùng Thuần Phong không có cái hợp tác gì nha?

Hắn nói: “Mời người đi lên đi.”

Thuần Phong Chu tổng là nam nhân hơn 50 tuổi, bảo dưỡng rất tốt, thoạt nhìn chính là một người trung niên phi thường có mị lực. Sau khi hắn cùng Trang Hàn ngồi xuống, thẳng thắn nhập chủ đề nói: “Tôi hôm nay tới không phải vì chuyện làm ăn, mà là vì Cố Tư phu nhân của ngài.”

***

Tác giả có lời muốn nói: Các đại gia ngủ ngon, ngày mai còn sẽ tiếp tục có chương mới.

Bình luận

Truyện đang đọc