XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TAI TIẾNG



Lúc Kiều Vũ Sơ gọi điện đến bên kia cũng đã cười thỏa mãn: "bà giỏi thiệt nha, đây là kiểu chơi gì vậy ha ha ha."
Kiều Vũ Sơ phát hiện, từ sau khi người chị em của mình rời xa đàn ông thúi, chỉ số IQ cũng cao hơn nhiều, cái chiêu tổn hại như vậy làm sao Khuyết Dĩ Ngưng lại nghĩ ra được?
Hành động này khiến mọi người quá chấn kinh rồi a, thì ra còn có thể làm được như vậy.
Vương Duệ Nguyên tức đến giơ chân, còn có thể giả vờ phản kích hắn.
Lúc Khuyết Dĩ Ngưng nhận điện thoại thì đang cùng Chương Thi Vũ xem hợp đồng, nàng ký tên mình xuống, dùng ánh mắt nói Chương Thi Vũ không cần vội, có thể từ từ xem.
Khuyết Dĩ Ngưng: "Vương Duệ Nguyên tỉnh rượu rồi hả?"
Khuyết Dĩ Ngưng còn chưa đánh giá, tối qua Vương Duệ Nguyên đúng là say rất nghiêm trọng, nếu mà tỉnh rồi thì chắc cũng đã nổi điên gọi tới chửi người rồi.
Tiếng cười của Kiều Vũ Sơ càng thêm càn rỡ: "chắc là chưa đâu, tôi đột nhiên muốn đưa ảnh này cho Cố Thiến Thiến xem ha ha ha ha, xem biểu tình Cố Thiến Thiến, ha ha ha ha, nếu bọn họ là chó cắn chó thì ta phải cười ngạo hơn a."
Khuyết Dĩ Ngưng: "tiểu bạch liên có ghét bỏ trong lòng thì cũng sẽ không nói gì đâu, hơn nữa chắc cô ta cũng đã thấy rồi."
Khuyết Dĩ Ngưng: "nói cũng đúng, tiểu bạch liên ghét bỏ thì cũng có, chắc chút nữa còn đem chuyện xấu châm ngòi thổi gió nữa a, tiểu tiện nhân thật phiền."
Âm thanh Kiều Vũ Sơ tràn đầy bát quái: "kệ đi, không nói cô ta nữa, còn bà thì sao? tối hôm qua sao rồi? có tiến triển gì không?"
Khuyết Dĩ Ngưng nhìn Chương Thi Vũ ký tên lên hợp đồng, âm điệu khẽ nhếch: "coi như có một chút."
Kiều Vũ Sơ: "gì mà nói có một chút! một chút cụ thể là bao nhiêu? hôn môi chưa? yêu đương chưa?"
Khuyết Dĩ Ngưng cười mắng: "bà đang nghĩ bậy bạ gì đó?"
Kiều Vũ Sơ: "tôi đang tiếc sắt không rèn thành thép đây nè, tôi vì bà tạo cơ hội quá chừng rồi! uống say! câu dẫn! bà không nên uổng phí mặt mũi của tôi nha!"
Khuyết Dĩ Ngưng: "cho nên tối qua bà lấy điện thoại của tôi gọi cho cô ấy đến hả?"
Khuyết Dĩ Ngưng cảm thấy mình say cũng không đến nỗi gọi điện cho Cố Sơn Tuyết, vì cho dù có cua Cố Sơn Tuyết thì người đáng tin trong lòng nàng cũng không phải Cố Sơn Tuyết, chính xác mà nói, ở thế giới này, nàng tạm thời chưa tìm được ai tin tưởng.

Kiều Vũ Sơ đắc ý: "cái đó cũng không phải, khen tôi đi!"
Khuyết Dĩ Ngưng: "được, khen bà đó, chuyện này sau này làm càng nhiều càng tốt nha."
Kiều Vũ Sơ: "biết rồi, tôi sẽ là máy bay yểm trợ cho bà, được rồi, không nói nữa, tôi đi tìm em gái yêu đây."
Khuyết Dĩ Ngưng: "bà mang cô nàng về nhà rồi hả?"
Kiều Vũ Sơ: "đúng vậy, nếu không.....!thì nàng cũng đâu còn chỗ nào để đi nữa đâu, đang ở nhà tôi làm bài tập nè.

Tôi đang chuẩn bị dạy kèm một chút, phải show mị lực về tiền tài của tôi một chút mới được."
Khuyết Dĩ Ngưng: "bà đừng đi quấy rối người ta là được rồi."
Kiều Vũ Sơ: "bà không tin tôi? dù sao tôi cũng từng học đại học rồi nha!"
Khuyết Dĩ Ngưng nhìn hồ sơ ngắt cuộc gọi, ánh mắt nhìn Chương Thi Vũ, đem hợp đồng của mình cho vào ngăn kéo, nhìn Chương Thi Vũ bắt đầu tính kế hoạch tương lai.
Chương Thi Vũ: "sếp cô tính tiến vào thị trường trò chơi hả? miếng bánh này không dễ chia đâu nha, hiện tại thị trường trò chơi đã biến hóa rất đa dạng rồi, nhiều trò chơi mới liên tiếp ra đời rồi."
Khuyết Dĩ Ngưng gõ ngón tay trên bàn, giọng nói chắc chắn: "nhưng luôn thiếu một dạng trò chơi mới."
Thị trường này không có giới hạn cao nhất, cũng không phải là cái bánh ngọt chỉ có thể dành cho số ít ăn được, có thể hấp dẫn giữ người được hay không, hoàn toàn đều dựa vào trò chơi có làm được tốt hay không? sau đó còn phải tiếp tục duy trì.
Thị trường trò chơi trong nước hơn 80% đều được nắm trong tay của Long đầu lão đại, nhưng bọn hắn chỉ dựa vào mỗi một trò chơi của mình thôi sao? đương nhiên là không rồi.
Cấp dưới của bọn họ còn phải phân thành nhiều khu làm việc khác để vận hành nhiều dạng trò chơi khác nhau, cái bánh ngọt này nhìn có vẻ khó chia, nhưng kỳ thật cũng là một lối ra rất tốt, chỉ nghĩ đến cái gì tốt thì dùng thủ đoạn kinh doanh cũng có thể xuất đầu.
Chương Thi Vũ: "vậy cô định tổ chức thành phòng làm việc, hay là thu mua?"
Kỳ thực Chương Thi Vũ cảm thấy cái này có nguy hiểm, vì khó mà ổn thỏa được, nếu không xuất, lạnh chính là lạnh, không có cách nào đi kinh doanh những đường khác.
Nhưng Khuyết Dĩ Ngưng là sếp, nàng làm thế nào thì mình cứ làm thế đó là được.

Khuyết Dĩ Ngưng cười khẽ: "trước tiên tuyển người đã."
Khuyết Dĩ Ngưng cũng không lo đồ của mình không thể ra mắt, ở kiếp trước, nàng từng nghiên cứu kế hoạch làm trò chơi lớn và cũng đã thành công, nàng tin tưởng kiếp này cũng có thể, hơn nữa lúc này, nếu nàng đã làm thì phải xuất sắc hơn trước.
Khuyết Dĩ Ngưng: "tạm thời cô phụ trách tuyển người, tôi sẽ tìm chỗ thích hợp làm văn phòng công ty, không cần quá vội, quan trọng là chất lượng, không phải là thời gian."
Tuy Khuyết Dĩ Ngưng nói vậy, nhưng Chương Thi Vũ vẫn điên cuồng đi làm.
Khuyết Dĩ Ngưng đang xem thử những chỗ làm việc thích hợp, đồng thời xem tài khoản của mình, dự định vay trước của ba Khuyết một số tiền.
Kế hoạch đã được Khuyết Dĩ Ngưng sắp xong, nàng lấy hợp đồng cho vào túi văn kiện cất, rồi cho vào ngăn nhất của ngăn kéo khóa lại.
Bên này Khuyết Dĩ Ngưng nhàn hạ vui vẻ thì bên kia Vương Duệ Nguyên đang tức điên người.
Vương Duệ Nguyên sau khi tỉnh rượu, phát hiện di động của mình tin nhắn đến không ngừng.
Trên weibo không ít người nhắn tin gửi hình cho hắn, khi nhìn thấy hình chụp, Vương Duệ Nguyên lạnh người.
Hắn theo bản năng sờ mông của mình, rồi kiểm tra người mình, xác định không có gì khác thường mới có chút yên tâm, sau đó mới hiểu ra hôm qua Khuyết Dĩ Ngưng chơi hắn, đáp trả hắn.
Hắn độc mồm điên cuồng nắng con điên, vừa sợ vừa tức điên.
Hắn gọi cho ba vị huynh đệ hôm qua dẫn đi chung, nhưng mấy người kia như có hẹn trước đều không bắt máy.
Vương Duệ Nguyên chịu đựng đau đầu, mắng mấy người kia một lần, sau đó gọi điện cho Biện Kỷ An tính sổ, dù sao hôm qua là tiệc do Biện Kỷ An tổ chức, cũng là Biện Kỷ An mời hắn đi.
Biện Kỷ An nhận điện thoại nhưng hoàn toàn vô tội, hắn chỉ muốn làm quần chúng ăn dưa, không muốn dính đến chuyện này.
"Hôm qua tôi cũng đâu có mời Khuyết Dĩ Ngưng đến, ông muốn tìm người tính sổ thì cũng đừng tính lên đầu tôi."
Vương Duệ Nguyên không tin: "ông đối với việc này thực sự không biết thật sao?"
Biện Kỷ An: "tôi thề với trời, tôi thực sự không biết nàng muốn làm chuyện này, lừa ông tôi bị sét đánh."

Biện Kỷ An cũng không nói xạo, hắn không mời Khuyết Dĩ Ngưng, nhưng Khuyết Dĩ Ngưng tìm hắn.

Hắn cũng không biết Khuyết Dĩ Ngưng làm chuyện như vậy, chi biết buổi tối được xem náo nhiệt mà thôi.
Biện Kỷ An nghe xong thì khuyên hắn bỏ qua chuyện này: "hai người các ngươi chửi qua chửi lại như vậy có gì hay ho, với ông là đàn ông cần gì so đo với cô ta, kệ đi, cũng là quen biết, ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại thấy, hà tất gì làm khó như vậy chứ?"
Biện Kỷ An thật lòng khuyên Vương Duệ Nguyên, dù sao với tình hình này thì hắn cảm thấy Vương Duệ Nguyên đấu không lại Khuyết Dĩ Ngưng, còn không bằng sớm đàng hoàng, để tránh khỏi sau này thu không kịp.
Nhưng Vương Duệ Nguyên không muốn nhận ân tình này của hắn, cười nhạt: "quên đi? tôi sao có thể tha cho con đó được hả!"
"Nó gây ra chuyện lớn như vậy, không phải đang khiêu khích tôi sao? được lắm, chờ đi, coi ai đấu ai thắng ha!"
Biện Kỷ An: "cái đó không phải ông chơi cô ta trước sao? nếu ông không đăng hình nói bậy bạ thì làm gì có chuyện đó, mà thôi tôi chỉ nói vậy thôi, ông thích làm gì kệ ông."
Biện Kỷ An cúp máy, nghĩ đến Vương Duệ Nguyên không thấy rõ hậu quả.
Khuyết Dĩ Ngưng hiện tại không còn là Khuyết Dĩ Ngưng trước kia nữa rồi, sau khi kết thúc nhiều năm mê trai biếи ŧɦái, nàng đã bùng cháy, hiện tại nàng là Nữu Hổ Lộc Dĩ Ngưng a!
Vương Duệ Nguyên nhìn điện thoại cúp, nghĩ cách chơi lại Khuyết Dĩ Ngưng, nghĩ hoài nghĩ mãi cũng không nghĩ được cách nào, lại phiền não đăng lời thanh minh lên mạng.
[ tiện nhân vu khống cho tôi, hãy đợi đó! ]
Kiều Vũ Sơ: Ai nhô, là Vương tiên sinh vì yêu làm linh đó sao?
Có vài người comment bên dưới lời của Kiều Vũ Sơ, Vương Duệ Nguyên tức đến đau đầu, hủy kết bạn với toàn bộ những người này.
Khuyết Dĩ Ngưng được Kiều Vũ Sơ báo cho biết Vương Duệ Nguyên đăng dòng trạng thái kia, đối với Kiều Vũ Sơ thì là việc nhỏ, nhưng cũng đem chuyện này ghi trong lòng.
Khuyết Dĩ Ngưng chưa từng coi thường sức mạnh của ai, cho dù có ngu ngốc, thì làm việc rồi sẽ thành bi kịch, bởi vì bọn họ không có thông minh, cho nên bọn họ căn bản không biết được việc mình làm tạo thành hậu quả như thế nào? Khuyết Dĩ Ngưng cũng không lơ là được.
Nàng cũng không định đem mọi suy nghĩ đặt lên một kẻ không quan trọng, lại bắt đầu bận rộn công việc của mình.
Tục ngữ có câu: Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền đến ngàn dặm.
Đây đối với Vương Duệ Nguyên mà nói, chính là phong bình bị nạn, mọi người vẫn còn đang cười cợt hắn, đồng thời cũng cảm thán Khuyết Dĩ Ngưng tâm hắc.
Nghiêm Tử Thư thấy chuyện ly kỳ liền cười ha ha trên sofa, đưa điện thoại cho Phó Văn Tĩnh xem.

Nghiêm Tử Thư: "tôi nói mấy ngày rồi không thấy Khuyết đại tiểu thư làm cái gì, thì ra là đang bận việc khác, bức hình này làm tôi mắc cười quá, công lực của Khuyết đại tiểu thư tăng lên rồi a, không ngờ còn có thể làm được việc này."
Phó Văn Tĩnh không có hứng thứ, đuổi hắn qua một bên.
Nhưng Cố Sơn Tuyết ngồi bên cạnh nghe thấy tên Khuyết Dĩ Ngưng, nhìn về phía Nghiêm Tử Thư một chút.
Nghiêm Tử Thư chú ý đến ánh mắt của nàng, đưa điện thoại cho Cố Sơn Tuyết xem.
Nghiêm Tử Thư sơ lược lại sự việc: "cô cũng tò mò hả? trước đó người này chụp được tấm hình đăng lên rồi ghi là Khuyết Dĩ Ngưng thích ăn tạp, Khuyết Dĩ Ngưng cũng chụp lại tấm này trả lễ."
Cố Sơn Tuyết rốt cuộc cũng hiểu rõ, nghĩ đến tối qua Khuyết Dĩ Ngưng uống say như vậy thì ra là vì chuyện này.
Nghiêm Tử Thư: "chiêu này cũng độc thật, 2 ngày trước nghe nói nàng dùng chai rượu đánh vào đầu người ta, tôi còn tưởng nàng chuẩn bị chụp bao tải lên đầu người ta đánh tiếp, không ngờ lại là như vậy, thực sự thú vị nha."
Người bên ngoài chế giễu: "cảm thấy thú vị thì ông cua đi, lấy lòng được rồi, thì có thể đỡ phiền Phó thiếu chúng ta, nhất cử lưỡng tiện nha."
Nghiêm Tử Thư nhướng mày: "tôi cua tôi cua, lão Phó không biết nhìn hàng, vậy để tôi ra tay cho, người ta nhìn dáng đẹp vậy mà, cũng là kiểu hình tôi thích nha."
Mấy người khác cười khẽ, cũng biết Nghiêm Tử Thư đang nói đùa.
Dù sao Nghiêm Tử Thư thường hay nói phét quen miệng rồi, đôi khi nói ra cũng không có gì đáng tin được.
Nhưng Cố Sơn Tuyết thì không biết điểm này của hắn, hơi híu mày, mở di động ra, mở hộp thoại nhắn tin cho Khuyết Dĩ Ngưng.
Đang định nhắn tin qua, Cố Sơn Tuyết mới phát hiện sự lo lắng mạo muội này của mình hơi dư thừa.
Khuyết Dĩ Ngưng nhìn qua cũng không phải người dễ dàng bị mấy lời nói phét dụ dỗ được, nghĩ vậy Cố Sơn Tuyết vô ý thở phào nhẹ nhõm một cái.
Chú thích: Nữu Hổ Lộc Thị Chân Hoàn này thì mình không rõ là ai, sau khi tìm trên gg thì thấy bách khoa toàn thư có ghi bả là Sùng Khánh Hoàng Thái Hậu, còn về cuộc đời của bả thì ai coi phim Chân Hoàn Truyện gì á chắc cũng biết rồi hen.

Do mình không coi phim đó nên chỉ tìm gg rồi biết sơ sơ thông tin thôi.

^^.


Bình luận

Truyện đang đọc