Y TIÊN - VÂN MẠC

Nhìn thấy Vân Mạc, Vân Liệt cười khinh bỉ, sau đó nhảy lên đài tỷ võ ở Diễn Võ Trường, hắn ta không coi Vân Mạc ra gì. Sau khi nhảy lên võ đài, Vân Liệt cười vẫy tay với con cháu nhà họ Vân, sau đó hắn ta nâng tay, để lộ cơ bắp cường tráng của mình, tiếng vỗ tay vang lên giòn giã, Vân Liệt có địa vị rất cao ở nhà họ Vân nên rất được chào đón.

Vân Mạc gật đầu với Ly Yên và Minh Nhi, ý bảo họ yên tâm, sau đó ung dung đi lên võ đài. Thái độ của con cháu nhà họ Vân với Vân Mạc đa phần là khinh thường. Vân Mạc nổi tiếng là một kẻ vô dụng, ngay cả nô bộc của nhà họ Vân cũng không đánh lại, sao có thể là đối thủ của Vân Liệt được?

Bên cạnh Ly Yên lập tức có rất nhiều người phụ nữ chen tới, một người phụ nữ hơi béo cất giọng điệu chân thành như quan tâm  đến cả nhà Vân Mạc: “Ta nói này Ly Yên, Vân Mạc còn nhỏ không biết trời cao đất rộng thì thôi đi, nhưng bà không thể làm bậy theo thằng bé. Chỉ với chút bản lĩnh kia của nó, sao có thể so sánh với Vân Liệt được? Ta thấy bà nên nhanh chóng gọi Vân Mạc xuống, xin lỗi Vân Liệt, giao ra tài nguyên mỗi tháng, làm thế có lẽ còn giữ được mạng”.

“Đúng thế, bọn ta đều chứng kiến sự trưởng thành của thằng bé Vân Mạc này, dù đúng là thiên phú của nó rất tệ, còn vô dụng, nhưng nếu chết trên võ đài thì ít nhiều cũng khiến người khác thấy buồn”.

Minh Nhi ở bên cạnh nhăn mũi, bất mãn nói: “Chuyện nhà ta, không đến lượt các người quan tâm! Hừ, mấy người đều coi thường ca ca của ta, lát nữa mở to mắt lên mà xem cho kỹ ca ca của ta đánh bại Vân Liệt thế nào!”

Những người khác đều cho rằng Vân Mạc chắc chắn sẽ thua, nhưng Minh Nhi hiểu Vân Mạc, cô bé biết thực lực của ca ca mạnh đến mức đáng sợ. Theo hiểu biết của cô bé với Vân Liệt, dù Vân Liệt đã đột phá đến Luyện Thể tầng chín cũng không phải đối thủ của ca ca.

“Hầy, con bé này, bọn ta nói vậy là muốn tốt cho nhà cháu, cháu nói thế là sao?”, người phụ nữ hơi béo kia tức giận không vui.

Một người phụ nữ khác cũng cất lời: “Ly Yên, con gái bà nói chuyện với bọn ta bằng giọng điệu như thế mà bà cũng không thèm để tâm à, con cháu mà thái độ thế đấy à?”

Ly Yên không biết thực lực của Vân Mạc nên ít nhiều gì vẫn khá lo lắng, nhưng thấy dáng vẻ tự tin của Vân Mạc, bà cũng yên tâm hơn nhiều. Nghe thấy lời của mấy người phụ nữ xung quanh, bà lập tức cất lời: “Cảm ơn sự ‘quan tâm’ của mọi người, có điều Minh Nhi nói đúng, đây là chuyện của nhà ta, chuyện của nhà ta có ta lo, các vị vẫn nên lo chuyện nhà mình đi. Còn nữa, trưởng bối đáng được tôn trọng mới là trưởng bối, Minh Nhi của ta rất ngoan, biết bản thân nên kính trọng trưởng bối thế nào”.

“Bà!”, mấy người phụ nữ vừa nói chuyện nghe thấy thế thì đều tức giận.

“Không biết điều, đợi lát nữa thằng ranh con Vân Mạc kia chết trên đài tỷ võ, để xem bà có khóc không!”

Ly Yên nhướng mày liễu, quát lên: “Chú ý lời nói của các người, nếu còn nguyền rủa Mạc Nhi của ta nữa thì đừng trách ta không khách sáo!”

Mấy người phụ nữ xung quanh không ngờ hôm nay Ly Yên lại mạnh mẽ như thế, không khỏi bị khí thế của bà làm kinh hãi, nhất thời sợ đến mức không nói nên lời. Đến lúc nghĩ ra phải phản bác như thế nào thì đã trôi qua rất lâu rồi, nói ra thì có vẻ không có khí thế. Mấy người phụ nữ chỉ đành nuốt cơn tức này xuống, một người trong đó lẩm bẩm: “Hừ, cứ đợi mà xem!”

Vân Mạc đi lên đài tỷ võ, Vân Liệt vẫn đang khoe cơ bắp của mình, làm như không nhìn thấy hắn.

Trên võ đài có không ít dụng cụ con cháu nhà họ Vân hay dùng để rèn luyện, trong đó có một cái trống to cực to. Đây là dụng cụ đo sức mạnh, đánh một quyền lên trên, vang lên một tiếng là một nghìn cân, vang lên hai tiếng là hai nghìn cân, cứ thế cộng dần lên.

Vân Liệt đột nhiên quay đầu nhìn về phía Vân Mạc, nở một nụ cười xấu xa, sau đó hắn ta đột nhiên dùng sức, đánh một phát lên trống đo lường sức mạnh kia.

Cái trống lớn lập tức phát ra tiếng vang lớn, một tiếng, hai tiếng… Tiếng trống liên tục vang lên tận tám tiếng, chứng tỏ Vân Liệt có thực lực Luyện Thể tầng tám. Mọi người cũng không thấy bất ngờ, vì trước đó Vân Liệt đã có thực lực như thế rồi.

“Còn tiếp tục vang lên nữa không?”, mọi người lắng nghe.

Lại một tiếng trống nữa vang lên, chín tiếng! Chứng tỏ Vân Liệt có thực lực Luyện Thể tầng chín.

“Chín nghìn cân, chẳng lẽ Vân Liệt đã đột phá đến Luyện Thể tầng chín rồi ư?”, có người hô to, thực lực như thế đủ để xếp vào hàng ngũ đứng đầu thế hệ trẻ nhà họ Vân rồi.

Không lâu sau đó, lại một tiếng vang nhỏ xuất hiện, tuy âm thanh không lớn bằng những tiếng trống trước đó, nhưng việc này cũng chứng tỏ, sức mạnh của Vân Liệt đã gần đến mười nghìn cân!

“Ôi!”, mọi người vô cùng chấn động, trước đó Vân Liệt là Luyện Thể tầng tám đỉnh cao, dù đột phá cũng chỉ mới vào Luyện Thể tầng chín mà thôi. Cảnh giới như thế đã có sức mạnh gần mười nghìn cân, thật sự quá đáng sợ. Nếu hắn ta vẫn chưa đột phá đến Luyện Thể tầng chín thì sẽ càng kinh khủng hơn. Luyện Thể tầng tám lại có lực đấm gần mười nghìn cân, như thế đã vượt khỏi tiêu chuẩn bình thường rồi, điều này cho thấy Vân Liệt thật sự là một thiên tài.

Bên cạnh võ đài có dựng tạm thời một đài cao, một vài ông lão ngồi bên trên, mấy người nhóm Bát trưởng lão cũng có mặt. Thấy một cú đấm của Vân Liệt có sức mạnh gần mười nghìn cân, Bát trưởng lão rất đắc ý. Đại trưởng lão bên cạnh cười hỏi: “Lão Bát, tiểu tử Vân Liệt này đã đột phá đến Luyện Thể tầng chín chưa?”

“Đại ca, hiện tại Liệt Nhi vẫn đang ở Luyện Thể Cảnh tầng tám, thằng bé nói muốn củng cố căn cơ nên không vội đột phá”, trong giọng điệu của Bát trưởng lão tràn đầy sự đắc ý, lời nói của ông ta còn ngầm chứa đựng một hàm ý, đó là Vân Liệt muốn đột phá lúc nào cũng được.

“Ha ha, thằng nhóc Vân Liệt này đúng là một thiên tài, chưa đột phá Luyện Thể tầng chín đã có lực đấm gần mười nghìn cân”, Đại trưởng lão cười to, không biết vô tình hay cố ý nhìn về phía Nhị trưởng lão, còn cố ý lên giọng.

Bát trưởng lão thân thiết với Đại trưởng lão, còn Nhị trưởng lão và Đại trưởng lão không hợp nhau. Cháu trai Vân Liệt của Bát trưởng lão thiên phú bất phàm, đương nhiên Đại trưởng lão rất đắc ý. Theo lão ta biết, lúc con trai Vân Thượng Long của Nhị trưởng lão ở Luyện Thể Cảnh tầng tám cũng chỉ có lực đấm vừa tròn chín nghìn cân mà thôi. Điều này chứng tỏ thiên phú của Vân Liệt cao hơn Vân Thượng Long.

Nhị trưởng lão hừ lạnh: “Luyện Thể Cảnh chỉ thể hiện một phần thiên phú mà thôi, thiên phú thật sự phải lên đến Hoá Mạch Cảnh mới biết được, có nhiều người đắc ý sớm quá”.

Bình luận

Truyện đang đọc