ẢNH ĐẾ TRỒNG MỘT GỐC LAN THÀNH TINH

Hai người cùng trở lại khách sạn, Xu Mạn cầm thẻ phòng, Thẩm Thanh Yến cầm cây gậy huỳnh quang ngôi sao cô tặng trên tay, mỉm cười nhìn cô vào phòng.

Xu Mạn đẩy cửa đi vào, thế nhưng không lập tức đóng cửa, dường như có chút do dự. Thẩm Thanh Yến cũng không vội, đứng trước cửa đợi cô đóng cửa.

Xu Mạn do dự mãi, nắm tay nắm sau cánh cửa nói: “Anh Thanh Yến, có phải em mang đến rất nhiều phiền phức cho anh không?”

Thẩm Thanh Yến vẫn luôn cảm thấy lần đi chơi này cô phải chịu những buồn phiền không đáng có, liền nói: “Tại sao lại nói như vậy?”

Xu Mạn nhớ lại nội dung cuộc nói chuyện giữa Liễu Hàm với Từ Lộ Dương, tin nhắn Từ Lộ Dương đặc biệt để ý đến việc cô là em gái Thẩm Thanh Yến, còn trong giấc mơ của Liễu Hàm, cô bị người khác chỉ trích quyến rũ Thẩm Thanh Yến, đối với Thẩm Thanh Yến có những ý nghĩ không thuần khiết…

Cô không rõ tại sao cô lại bị chửi rủa như vậy, nhưng giấc mơ kia khiến cô vô cùng khó chịu.

Cô nghĩ rồi nói: “Bởi vì trong mơ em thấy có người hãm hại anh, tìm người chụp ảnh hai chúng ta, lại còn thêm dầu vào lửa khiến tất cả mọi người chỉ trích chúng ta, bọn họ mắng em không biết liêm sỉ, không nên cùng anh ở chung một chỗ.”

Thật ra nội dung giấc mơ đó còn nhiều hơn thế.

Lòng Thẩm Thanh Yến trầm xuống, đi qua vỗ vai an ủi cô, chân thành nói: “Sẽ không, em không đem lại phiền phức gì cho anh cả. Nếu như thật sự có, cũng là người khác cố ý tìm anh gây phiền phức, khiến em bị liên lụy mà thôi.”

Nhìn cô khi nói chuyện này rất tức giận, Thẩm Thanh Yến thấy thế lại thân mật nhéo hai má cô nói: “Em là hoa lan nhỏ của anh, em không ở cùng anh, vậy em muốn ở cùng với ai?”

Lúc này Xu Mạn mới cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút, chúc Thẩm Thanh Yến ngủ ngon, đóng cửa.

Thẩm Thanh Yến nhìn cánh cửa đóng chặt trước mắt, lòng bắt đầu trùng xuống, lần này ra ngoài đi chơi quả thật khiến Xu Mạn chịu rất nhiều ảnh hưởng. Nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô bỗng trở nên nặng nề, Thẩm Thanh Yến đau lòng.

Là giấc mơ của Xu Mạn, hay là thật sự có người thật sự muốn lấy quan hệ giữa anh với Xu Mạn ra để làm scandal?

Thẩm Thanh Yến trở về phòng mình, gọi điện cho Cao Khang Hạo…

Hotsearch weibo hôm nay thế nhưng lại là “Thẩm Thanh Yến Lý Cửu Cửu”, lan truyền cả tổ tiết mục.

Sau khi fan Lý Cửu Cửu đăng video biểu diễn ngày hôm qua của hai người, làm dấy lên một làn sóng lớn trên mạng, ảnh đế và ca sĩ cùng nhau hát một ca khúc, làm không ít người qua đường phát hiện ra rằng quan hệ họ vẫn tốt như vậy.

Mấy tài khoản tích V cùng lúc chia sẻ đoạn video ghi lại cảnh hát tại hiện trường. Nhân khí Thẩm Thanh Yến nhất thời tăng vọt, dưới Weibo phòng làm việc của anh không ít người bình luận.

Giờ nghỉ trưa, mọi người đều bàn về quan hệ giữa Thẩm Thanh Yến với Lý Cửu Cửu.

Vân Tụ ở nơi nào đó than thở: “Nếu ngày hôm qua là tôi đi, nói không chừng hot search sáng nay chính là tôi rồi.”

Phương Viện Viện khịa anh ta như mọi ngày: “Anh không cần đi cũng lên được hot search, không phải anh có nhiều scandal với bạn gái lắm sao, tùy thời tùy lúc cùng ai đấy xúc tiến một chút, nói không chừng cũng có thể lên hot search.”

Liễu Hàm lại nói một câu không đầu không đuôi: “Nếu như nói quan hệ tốt, Thẩm Thanh Yến đối xử với em gái anh ấy mới được coi là tốt, em gái uống say, Thẩm Thanh Yến còn tự mình ôm về phòng, chăm sóc cả đêm…”

Hôm nay khi Liễu Hàm nhìn thấy video kia tâm trạng không quá tốt, buổi đêm gặp ác mộng liên tục, cũng vì vậy mọi người đều rất chăm sóc cô. Chẳng qua dáng vẻ hiện tại của cô không có một chút nào là không ngủ được.

Vừa đúng lúc Thẩm Thanh Yến ở đằng sau cô ta, nghe thấy lời cô ta nói, hơi hơi nheo mắt, anh nghiêm mặt đánh gãy lời Liễu Hàm nói: “Liễu Hàm, cô qua đây một chút.”

“Tiền bối, có chuyện gì sao?” Liễu Hàm cũng anh đi qua, cười hì hì hỏi, trên mặt vẫn là vẻ ngốc nghếch đáng yêu.

Thẩm Thanh Yến vẻ mặt lại càng lạnh lùng: “Cô đã gọi tôi một tiếng tiền bối, tôi cũng dạy cô một đạo lý, trong giới này, nói ít sai ít, chuyện không liên quan đến mình, tốt nhất đừng nói bừa.”

Nụ cười trên mặt Liễu Hàm cứng lại.

Thẩm Thanh Yến nhếch khóe môi, câu chữ nói ra có ý cười lạnh: “Nghe nói gần đây cô qua lại với Từ Lộ Dương?”

Liễu Hàm sửng sốt, ngay sau đó hồi phục lại sắc mặt, cô nghiêng đầu, tò mò hỏi: “Có vấn đề gì sao ạ? Thời gian trước cô ấy có hỏi có phải em cũng tham gia chương trình không, sau đó em với cô ấy thêm bạn tốt, bình thường đều rất ít khi nói chuyện cùng nhau.”

“Vậy là tốt nhất.” Thẩm Thanh Yến nhìn chằn chằm cô nói: “Từ Lộ Dương là người ngoài giới, chuyện trong giới giải trí đối với cô ta gây ra ảnh hưởng không lớn, chẳng qua cô là người mới trong giới, vẫn chưa có chỗ đứng ổn định, ngàn vạn lần đừng có đắc tội người khác. Dù sao chuyện chèn ép người mới, là một chuyện rất dễ dàng.”

Liễu Hàm bị hàn ý trong mắt anh quét qua, sống lưng có chút lạnh, mặc cho người trước mắt còn đang nhếch khóe môi mỉm cười, nhưng Liễu Hàm không cảm thấy một chút ấm áp nào.

“Tôi không thích người khác nhắc đến chuyện của Xu Mạn, mặc dù cô là fan của tôi, nhưng sau này nhớ kỹ điểm này. Nhớ rõ điểm mấu chốt của một người, so với việc tận lực lấy lòng một người càng quan trọng hơn, cô thông minh như vậy, lần sau đừng có mà hồ đồ.”

“Tôi không muốn làm to chuyện, đi chèn ép một người mới ra mắt, như thế lại thành tôi chèn ép hậu bối.” Thẩm Thanh Yến chậm rãi nói xong, lại cười: “Chẳng qua, tôi leo lên được đến vị trí ngày hôm nay, mà vẫn bị một người mới lợi dụng đùa giỡn, vậy thế phải chẳng phải hổ thẹn với những năm phấn đấu của chính mình sao?”

Liễu Hàm yên lặng nhìn Thẩm Thanh Yến, hình như vẫn chưa hồi phục tinh thần.

Trong mắt cô ta dường như có thứ gì đó đang dần sụp đổ, khiếp sợ, bối rối, xấu hổ và giận dữ… đủ loại cảm giác bùng lên, Thẩm Thanh Yến cảm thấy giờ khắc này khuôn mặt cô ta nếu như ở trong phim điện ảnh, diễn xuất nhất định được công nhận.

Anh nhẹ nhàng nhếch môi, lộ ra nụ cười thương hiệu, tao nhã dịu dàng.

Sau đó anh xoay người quay về phòng nghỉ.

Liễu Hàm đứng yên tại chỗ, mãi vẫn không thể bình tĩnh, cô ta không cam lòng.

Sau khi Xu Mạn học được cách tự mình mua đồ, buổi sáng đều không ở hiện trường ghi hình, mà ở trong phòng hấp thu chất dinh dưỡng trong đất, ăn đồ ăn vặt mình mua, xem phim ngày trước Thẩm Thanh Yến diễn.

Thẩm Thanh Yến sợ cô ở khách sạn buồn bực, có điều mỗi lúc gọi điện hỏi cô, Xu Mạn hình như đều thản nhiên tự đắc, không buồn chán, Thẩm Thanh Yến đoán cô có lẽ đã quen cuộc sống một mình ở trong phòng, cũng không hỏi gì nhiều.

Dù sao ở trường quay, thật ra anh cũng không có nhiều thời gian bên cô. Hơn nữa đôi khi ở bên ngoài, trời nắng nóng, bọn họ cũng không có chỗ nào để nghỉ ngơi đàng hoàng.

Mấy ngày hôm nay Xu Mạn không thèm ăn nhiều như trước, bình thường ở nhà khẩu vị cô rất tốt, có thể ăn không ít cơm, gần đây thế nhưng chỉ ăn vài đũa cũng không ăn nữa. Thẩm Thanh Yến hỏi cô vài câu, cũng không hỏi rõ nguyên cớ, xem ra tâm trạng cô không tồi, Thẩm Thanh Yến cũng không quá để ý.

Buổi tối, đồ ăn vặt của Xu Mạn đã hết, chuẩn bị đi xuống siêu thị mua đồ, không ngờ ở siêu thị gặp được Vân Tụ.

Xu Mạn vẫn rất cảm ơn anh ta vì hai vé anh ta chuyển lại cho cô lần trước, để cô với Thẩm Thanh Yến có thể trải qua một buổi tối khó quên, liền vui vẻ cùng anh ta chào hỏi: “Lần trước thật sự cảm ơn anh.”

Vân Tụ trong lòng vẫn bị nghẹn, nghĩ đến vé VIP kia cứ như là củ cải trắng bị anh ta bán đi, quả thật đúng là làm nền cho người khác.

Hôm nay thế nhưng chỉ thấy cô, không thấy Thẩm Thanh Yến, bèn hỏi: “Anh Thanh Yến của em đâu?”

“Trên tầng.”

Vân Tụ lại nói: “Cùng nhau đi ăn đêm không?”

Xu Mạn: “Cảm ơn, không đi đâu, tôi phải lên tầng.”

Vân Tụ nhìn lướt qua đồ ăn vặt của cô, phần lớn đều là thực phẩm rác. Cái này khẳng định không phải cho Thẩm Thanh Yến ăn, nhưng Thẩm Thanh Yến sẽ để em gái bảo bối của mình ăn loại đồ này?

Vân Tụ lại thay đổi suy nghĩ, bỗng nhiên liền hiểu rõ.

Anh ta nhíu nhíu mày: “Đây là em giấu diếm tự mình mua về đúng không? Chậc chậc, còn đều là thực phẩm rác này, Thẩm Thanh Yến biết không?”

Da đầu Xu Mạn run lên: “Anh đừng nói với anh ấy.”

Vân Tụ nắm bả vai cô: “Vậy em cùng tôi đi ăn đêm đi, tôi thay em giữ bí mật. Vé vào cửa kia tôi bán giá thấp cho em, em không phải nên cùng tôi đi ăn một bữa sao?”

Xu Mạn gạt cái tay trên vai mình ra: “Tôi mời anh ăn đồ ăn vặt, có muốn ăn kẹo không?”

Vân Tụ: … Ăn kẹo nhanh béo, anh ta vẫn không muốn trở thành một ông chú trung niên đầy mỡ đâu.

Thẩm Thanh Yến lật xem bộ thiết kế vòng cổ cũng nhẫn do Unique gửi, lại nói những ý tưởng của mình với nhà thiết kế.

Sau khi bàn giao xong việc, anh thấy thời gian vẫn còn sớm, có chút nhớ hoa lan nhỏ. Ở trong lúc nào cũng có thể gặp được cô, hiện tại trong khách sạn, hai người cách nhau một bức tường, nói chuyện cũng không thuận tiện, anh thật sự có chút không quen.

Thẩm Thanh Yến cầm điện thoại gọi điện, chỉ có điều lại không có ai nghe điện thoại, anh nhìn thời gian, có chút buồn bực, hiện tại mới hơn tám giờ một chút, Xu Mạn không có thói quen ngủ sớm như vậy.

Lẽ nào là đang tắm?

Thẩm Thanh Yến cách mười phút lại gọi một lần, vẫn không có người nhận.

Thẩm Thanh Yến càng nghĩ, càng cảm thấy có chút lo lắng, hoa lan nhỏ đúng không có lúc nào khiến anh hết lo. Anh đứng dậy đi sang phòng cách vách gõ cửa: “Xu Mạn? Xu Mạn?”

Gõ hồi lâu vẫn không có tiếng đáp lại khiến Thẩm Thanh Yến bắt đầu hoảng sợ, rất sợ Xu Mạn ở trong phòng xảy ra chuyện gì đó.

Anh đang chuẩn bị tìm nhân viên khách sạn để lấy thẻ phòng mở cửa xem có chuyện gì xảy ra, Phương Viện Viện ở đối diện rời khỏi phòng, tựa ở cửa nói với Thẩm Thanh Yến: “Lúc nãy tôi ở dưới tầng thấy Xu Mạn bị Vân Tụ dẫn đi rồi, anh có thể đi đến quán bar Duy Ái tìm thử xem, không bằng có thể tóm được hai người họ đấy.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi