Nghe thấy Tống Như nói vậy, Hề Mạn chầm chậm ngẩng đầu lên, hơi thất thần, cười nói: “Đương nhiên rồi, với lại cũng có thầy chỉ đạo võ thuật ở đây.”
“Vậy được rồi, mọi người chuẩn bị một chút! Diễn tập lần một.” Úc Nam vỗ tay, ra hiệu các bộ phận chuẩn bị.
Hề Mạn đứng ở vị trí của cô ta, không thể hiểu tại sao Tống Như lại đồng ý mạo hiểm. Mặc dù đây là một tin tốt cho cô ta, vì cô ta có cơ hội để ra tay.
“Chuẩn bị!”
Hề Mạn nhìn Tống Như, đôi mắt ảm đạm, lòng bàn tay cô ta đầy mồ hôi lạnh. Mặc dù cô ta rất có kinh nghiệm trong các cảnh hành động, cũng biết rằng đâu là điểm có thể khiến Tống Như bị thương, nhưng...tim cô ta đập liên tục và rất căng thẳng.
Tuy nhiên, là Tống Như đã ép cô đến bước đường này, cô ta chỉ lấy lại những thứ thuộc về cô ta mà thôi.
Tuy nhiên, trước khi cô ta bắt đầu hành động, một dáng người cao lớn bước vào trường quay.
Dương Gia Cửu mặc một chiếc áo khoác gió đen bước vào, gương mặt lạnh lùng, anh nhìn khắp nơi, khiến người ta rùng mình.
Bị anh nhìn với ánh mắt như thế, Hề Mạn suýt nữa thì đứng không vững vì căng thẳng.
“Tổng Giám đốc Dương, sao anh lại đến đây?” Úc Nam đứng dậy: “Đến thăm đoàn sao?”
“Không phải.” Dương Gia Cửu nhìn Tống Như và Hề Mạn và ngồi xuống một cách tự nhiên: “Cách đây không lâu, khi Tống Như quay phim “Ám dạ cuồng đồ” từng bị thương trong cảnh quay hành động, từ đó về sau, mỗi lần cô ấy có cảnh quay nguy hiểm, tôi đều phải có mặt ở phim trường, như vậy mới yên tâm, tin tưởng, Úc Nam sẽ không phiền khi tôi ở đây chứ?”
“Đương nhiên là không rồi, có Tổng Giám đốc Dương ở đây, còn có thể giúp kiểm định phim.” Úc Nam biết rằng xuất phẩm “Mảnh vỡ hồi ức” của Đại Thiên đã tạo ra một kỳ tích.
Hơn nữa, không nói đến việc công, họ dẫu sao cũng là vợ chồng, đây cũng là lẽ thường tình.
“Tiếp tục đi.”
Tất cả mọi người trở về vị trí của mình và làm việc như bình thường, ngoại trừ Hề Mạn đứng trước mặt Tống Như, cô ta cảm thấy mình từ đầu đến cuối đều bị nhìn chằm chằm bởi ánh mắt lạnh lùng đầy sự uy hiếp, nhất cử nhất động của cô ta đều không qua được mắt anh.
Dương Gia Cửu không làm gì cả, anh đã khiến cho Hề Mạn hoảng loạn, kế hoạch ban đầu còn có thể tiến hành chứ? Trong lòng cô ta luôn tự đặt câu hỏi này, vì vậy mọi hành động đều diễn không tới, biểu hiện rất căng thẳng.
Sau một lần NG nữa, Úc Nam nhìn vào camera: “Mọi người nghỉ ngơi đi, Hề Mạn, cô quá căng thẳng rồi, thả lỏng một chút.”
Lúc này Tống Như bước qua: “Chị Hề Mạn, liệu có phải là Gia Cửu đột ngột đến, ảnh hưởng đến việc chị nhập tâm vào cảnh quay không?”
“Không phải!” Hề Mạn lắc đầu phủ nhận.
“Như này... thật ngại quá, vì anh luôn rất lo lắng cho tôi kể từ sau lần bị thương trước, lần này lại là cảnh hành động, vì vậy anh mới đặc biệt đến đây, xin chị lượng thứ.” Khi Tống Như nói những lời này, cô luôn nhìn chằm chằm vào mắt Hề Mạn.
Hề Mạn nghe những lời này,sự cười nhạo hiện lên trong đôi mắt: “Tình cảm vợ chồng hai người thật tốt, Tổng Giám đốc Dương rất yêu thương cô.”
Cô ta đã cố gắng để bản thân mình bình tĩnh lại, nhưng vẫn có chút run rẩy và hoảng loạn trong giọng nói.
“Có lẽ chị sẽ cảm thấy như vậy sau khi kết hôn, hai người chúng tôi luôn suy nghĩ cho đối phương và không thể chịu đựng được khi đối phương bị thương.” Tống Như nói xong, cô đi đến ghế bên kia uống nước.
Khi cô đi qua Hề Mạn, lòng bàn tay của Hề Mạn lạnh buốt, cô ta hiểu lời cảnh cáo trong câu nói của Tống Như, nếu Tống Như bị thương ở phim trường hoặc xảy ra những chuyện gì khác ngoài ý muốn, Dương Gia Cửu tuyệt đối sẽ không chịu để yên.
Sau khi Hề Mạn ra tay, muốn an toàn thoát thân được sao? Điều đó là không thể!
May mà...
Cô ta không nhất thời kích động, ánh mắt lạnh lùng phía sau cô ta không biết bao giờ sẽ biến mất, nhưng Hề Mạn biết rằng, chỉ cần cô ta di chuyển, Dương Gia Cửu sẽ nhìn chằm chằm vào cô ta.
“Được rồi, tiếp tục.”
Nghe thấy giọng nói của Úc Nam, Hề Mạn không suy nghĩ gì nữa và tập trung vào cảnh quay. Cô ta sợ rằng mình sẽ lại có ác ý gì nữa, vì vậy cô ta tập trung vào hành động và không quan sát diễn xuất của Tống Như.
Vì cô ta luôn nhắc nhở mình.
Cảnh quay này diễn ra tốt hơn mong đợi. Sau khi Úc Nam hét lên một tiếng “cắt”, Dương Gia Cửu đến bên cạnh Tống Như: “Em sao rồi?”
“Em ổn, chị Hề Mạn rất chú ý đến em.” Tống Như lau mồ hôi trên trán.
“Nếu như em xảy ra chuyện, thì cũng không cần phải tiếp tục quay bộ phim này.” Dương Gia Cửu chủ ý nói những lời này để cho Hề Mạn nghe, sau khi anh nói xong, anh không liếc nhìn Hề Mạn một chút nào nữa và ôm vai Tống Như rời đi.
Hề Mạn ở lại đó chỉ cảm thấy toàn bộ sức lực của mình đều bị người ta rút hết rồi!
Sau khi hai người trở về khách sạn, Tống Như nói ra chuyện mà cô thấy đêm qua giữa Hề Mạn và Lý Vĩ: “Em cảm thấy rằng giữa họ không đơn giản như vậy. Ngay khi em đến phim trường vào sáng nay, em luôn cảm thấy có người đang theo dõi mình, nếu như anh không đến, em có lẽ sẽ rất căng thẳng.”
“Bây giờ anh sẽ đưa em về, đừng sợ.”
“Như vậy làm sao được?” Tống Như bị chọc cười bởi bộ dạng giả vờ vui đùa của anh: “Em nói với anh chuyện này là để giải quyết vấn đề, không phải là để trốn thoát, với lại anh vừa đến chỗ đoàn làm phim, đã răn đe, cảnh cáo rồi. Em thấy Hề Mạn là người thông minh, cô ta sẽ không mạo hiểm làm hại em nữa.”
“Vốn dĩ em cũng có thể tự mình giải quyết chuyện này, nhưng em không muốn giấu anh, dẫu sao thì chúng ta cũng là vợ chồng, nếu em thực sự không cẩn thận bị thương, anh cũng rất đau lòng. Vì vậy, cứ coi như là vì anh, em cũng sẽ chăm sóc bản thân mình thật tốt.”
Dương Gia Cửu nhìn cô, anh ôm chặt cô vào lòng: “Ừm...”
“Hề Mạn thì kệ cô ta, nhưng còn Lý Vĩ, em cũng phải chú ý đến anh ta. Nếu như họ thực sự là quan hệ tình nhân, vậy chắc chắn họ sớm đã thảo luận qua về chuyện này rồi, có lẽ đây là chủ ý chung của họ.”
Suy nghĩ của Dương Gia Cửu cũng cso khả năng, Tống Như cười nói: “Em sẽ tự bảo vệ mình thật tốt.”
Tống Như không biết cách thuyết phục Dương Gia Cửu, cô sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh rằng không ai có thể làm hại cô.
“Em chỉ muốn quay xong bộ phim này một cách yên ổn. Nếu như thực sự có sự việc xen giữa, người bị thương cũng tuyệt đối sẽ không phải là em. Vợ anh sẽ không để ai bắt nạt. Trên thế giới này, chỉ có anh mới có thể bắt nạt em.”
“Anh làm sao nỡ...” Dương Gia Cửu lắc lắc đầu không biết làm sao, anh ôm Tống Như chặt hơn.
“Vậy thì đổi thành em bắt nạt anh.”
Tống Như nói và ghé sát vào vai Dương Gia Cửu, nhẹ nhàng cắn một miếng.
...
Hề Mạn thay quần áo xong, khi ra khỏi phim trường, tâm trí cô ta vẫn bị bao vây bởi những lời Tống Như nói với cô ta. Cô ta chợt nhận ra rằng Tống Như là một người rất thông minh, thậm chí còn cảnh giác đến khả năng cô ta giở thủ đoạn. Vì vậy đã đặc biệt để Dương Gia Cửu đến, đây là lời cảnh cáo của vợ chồng họ.
Cho dù có phải Đại Thiên đi cửa sau để có được vai diễn cho Tống Như hay không thì đều không quan trọng nữa rồi.
Hề Mạn lập tức gọi điện cho Lý Vĩ, nhưng không thể liên lạc được. Cô ta phải gửi cho anh ta một tin nhắn: “Tuyệt đối đừng làm gì với Tống Như, chúng ta có thể chờ cơ hội tiếp theo.”