Cô có thể tạm thời không công khai chuyện tình của họ và cũng có thể từ bỏ vai nữ chính của bộ phim này, bởi vì cô nhận ra rằng không chỉ Tống Như rất thông minh, không dễ đối phó mà Dương Gia Cửu sau lưng Tống Như mới là mối đe dọa lớn nhất.
Nếu Tống Như bị thương bởi các cô, Dương Gia Cửu sẽ không bao giờ chịu để yên, anh ta sẽ đòi lại công bằng cho Tống Như bằng mọi giá.
Hề Mạn nghĩ đến đôi mắt lạnh lùng nhìn cô lúc ở phim trường mà bất giác rùng mình. Người đàn ông đó thực sự rất đáng sợ.
Nhưng ở một nơi khác, Lý Vỹ lại mỉm cười thờ ơ sau khi nhìn thấy tin nhắn của Hề Mạn.
Hề Mạn không nhận được hồi âm của Lý Vỹ nên càng sốt ruột hơn. Cô biết tính tình của Lý Vỹ, anh ta không đạt được mục đích thì sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Nhưng hiện tại thực sự không thể đụng vào Tống Như, bằng không thì sẽ chỉ khiến hoàn cảnh của bọn cô trở nên khó khăn hơn. Có lẽ cô nên chủ động lấy lòng Tống Như để ngừa sau này có chuyện gì, cô cũng có thể nói vài câu.
"Chị Tiểu Như, có cần tiếp tục theo dõi hai người họ không?"
"Bên phía Hề Mạn tạm thời sẽ không có chuyện gì, còn Lý Vỹ... Để chị suy nghĩ thêm." Tống Như chỉ mới gặp Lý Vỹ hai lần, lần nào anh ta cũng mang lại cho cô cảm giác rất u ám và cũng rất khó đoán. Cần phải đề phòng diễn viên nam có lòng dạ khó lường như anh ta nhiều hơn.
Ít nhất là phải tìm được điểm yếu của anh ta...
Ban đầu Tống Như trở thành hạt giống tiềm năng, nhận được vai nữ chính do Úc Nam bổ nhiệm, cũng làm cho Hề Mạn thành vai nữ phụ, những điều này khiến nhiều người trong đoàn làm phim lén lút nghị luận, họ cảm thấy Tống Như chắc chắn không đủ tư cách. Hơn nữa Hề Mạn không nhận được vai nữ chính mà lại nhận nữ số ba của phim, điều này mang lại ấn tượng rất thân thiện với người ngoài.
Nếu mà so sánh cả hai thì mọi người không coi trọng Tống Như. Nhưng sau vài ngày quay, mọi người đều kinh ngạc trước kỹ năng diễn xuất của Tống Như và cũng thán phục nhân phẩm của cô ấy, cả đoàn làm phim đều công nhận cô ấy.
Đặc biệt là khi Tống Như và Hề Mạn diễn chung, khí chất tỏa ra từ Tống Như hoàn toàn vượt qua Hề Mạn, mọi người cũng dần hiểu tại sao Úc Nam lại chọn Tống Như làm nữ chính giữa hai người họ.
Mà mỗi khi đứng trước mặt và diễn chung với Tống Như, Hề Mạn là người cảm nhận rõ ràng nhất. Lúc mới bắt đầu cô cũng không tin, nhưng sau vài cảnh quay, cô cũng nhận ra được rằng mình đã sai thế nào. Tống Như không phải là bình hoa chỉ dựa vào bối cảnh, cô ấy hoàn toàn có khả năng đảm nhận vai nữ chính.
Cô không chỉ có kỹ năng diễn xuất tốt mà còn rất tử tế với các nhân viên trong đoàn làm phim. Mỗi lần đạo diễn và phó đạo diễn đưa ra vài ý tưởng mới, cô ấy cũng hết sức hợp tác. Làm việc chung với cô có áp lực mà cũng có may mắn.
Hơn nữa cô cũng không cần đóng thế, cảnh hành động nào cũng tự mình ra trận, động tác nào không lưu loát thì sẽ luyện tập với huấn luyện viên võ thuật vào lúc rảnh rỗi. Sự nghiêm túc của cô là thứ mà Hề Mạn không có lúc mới ra nghề.
Lại một lần nữa, Hề Mạn đứng phía sau cách Tống Như không xa và nhìn cô lau mồ hôi, lau mồ hôi xong lại tiếp tục luyện tập...
Vì lát nữa phải quay cảnh hành động nên Dương Gia Cửu đến trường quay đúng giờ, có nhân viên mỉm cười chào hỏi: "Tổng Giám đốc Dương lại đến tham ban* hả?"
*Một đoàn làm phim đang quay phim, không phải là người của đoàn, nhưng lại đến thăm đoàn, hoặc quan sát bọn họ diễn, chế tác.
Bây giờ mọi người đã quen với sự xuất hiện của anh vì anh sẽ không vắng mặt trong các cảnh hành động của Tống Như, chưa thấy ai chiều vợ như thế...
"Bên ngoài có một chiếc xe thức ăn, mọi người kết thúc công việc là có thể đi ăn cơm, coi như tôi cảm ơn mọi người đã chăm sóc thay Tống Như."
"Cảm ơn Tổng Giám đốc Dương!"
Dương Gia Cửu thích thú mỉm cười và vừa xoay người lại đã thấy Hề Mạn đang nhìn Tống Như bằng ánh mắt phức tạp, ánh mắt của anh lập tức trở nên lạnh lùng.
Trong giây tiếp theo, Hề Mạn hốt hoảng lắc đầu và vội vã rời đi.
Cô sợ Dương Gia Cửu sẽ phát hiện sự bất an của cô, thậm chí còn sợ Lý Vỹ không từ bỏ mà sẽ mạo hiểm ra tay dưới mí mắt của Dương Gia Cửu.
Cô ta vừa núp vào kính trang điểm thì điện thoại rung lên, là tin nhắn từ Lý Vỹ.
"Anh có lời muốn nói với em, tối nay chờ anh ở trong phòng."
Vì không muốn bị người khác phát hiện chuyện yêu ngầm nên mấy ngày nay bọn họ không gặp mặt, bình thường cũng không giao lưu khi ở đoàn làm phim.
Khi thấy tin nhắn này, tâm trạng của Hề Mạn rất phức tạp. Cô ta nhắn lại một từ "được" rồi tắt điện thoại.
Ở một phía khác, Hề Mạn thấy Tống Như đã thêm make up và chuẩn bị quay.
"Tống Như..." Hề Mạn đột nhiên nói và đi đến trước mặt Tống Như: "Cảnh này rất nguy hiểm, em nên cẩn thận hơn, đặc biệt là khi treo trên dây cáp."
Ban đầu Tống Như hơi thắc mắc bởi vì đây là lần đầu tiên Hề Mạn chủ động nói chuyện với cô, hơn nữa còn là quan tâm đến cô!
Nhưng chỉ trong nháy mắt, Tống Như lại nở nụ cười: "Cảm ơn chị Hề Mạn, em biết rồi."
Trong lòng cô lại nghĩ rằng không thể nào nhìn thấu Hề Mạn.
Sau khi Hề Mạn rời đi, Anh Mạt thì thầm với Tống Như: "Cô ta tốt bụng vậy hả?" Kể từ khi bắt đầu quay, ngày nào Anh Mạt cũng rất cảnh giác vì sợ Tống Như sẽ gặp nguy hiểm, nhưng trông Tống Như luôn rất thản nhiên khiến người ta không thể nhìn thấu.
"Cô ta đã biết làm tổn thương tôi, cô ta cũng không thoát được nên sẽ không chọn cách ngu ngốc như vậy. Thay vì tạo thêm một kẻ thù thì không bằng kết bạn thêm một người bạn, cô ta đang lấy lòng chị." Tống Như nhìn mình trong gương: "Cô ta đã nói vậy rồi thì cẩn thận một chút cũng không có hại."
"Ừm." Anh Mạt thầm nhớ trong lòng.
"Sắp tới sinh nhật của Gia Cửu rồi, chị không muốn bị làm phiền bởi những việc này nữa. Cách tốt nhất bây giờ là chị chủ động ra quân."
"Chị Như, chị muốn làm gì?"
...
Dương Gia Cửu đã chuẩn bị xe thức ăn nên mọi người khỏi phải ăn cơm hộp. Mọi người đều rất vui vẻ, và một nhà ăn đơn giản đã được dựng tạm thời tại trường quay.
Sau khi Tống Như ăn xong, cô nắm lấy cơ hội ngồi xuống bên cạnh Úc Nam và phó đạo diễn Giang Phong.
"Tống Như, trước đây do tôi không nhìn ra được cô là một viên ngọc thô mà còn hiểu lầm cô, tôi xin lỗi cô." Úc Nam nghiêm túc nói.
"Tôi hiểu, không sao đâu, chuyện đã qua rồi."
Vả lại lúc đó bọn họ cũng không biết, Úc Nam sẽ hiểu lầm cũng là chuyện bình thường.
"Đạo diễn Úc, tôi đã xem các cảnh quay của đoàn làm phim. Hai ngày sau có một cảnh hành động của tôi với Lý Vỹ, là cảnh tai nạn giao thông, tôi muốn chỉnh lại thứ tự có được không? Bởi vì mỗi lần tôi quay cảnh nguy hiểm, Gia Cửu đều phải tới hiện trường tham ban. Tôi muốn tập trung hết mức có thể, vậy thì anh ấy khỏi phải làm việc quá sức."
Đạo diễn Úc nghe xong bèn gật đầu: "Không thành vấn đề. A Phong, cậu sắp xếp lại đi."
"Yên tâm, bên tổ đạo cụ đã ok rồi, ngày mai là có thể quay."
Tống Như gật đầu và mỉm cười đứng dậy: "Vậy tôi cảm ơn đạo diễn Úc trước."
Úc Nam nhìn Tống Như quay lại bên Dương Gia Cửu và uống một ly nước. Nên biết là anh vẫn còn thấy xấu hổ với Tống Như vì anh đã hứa với ông cụ Dương, mấy ngày nữa vẫn phải làm khó cô ấy, bây giờ đồng ý yêu cầu của cô ấy cũng coi như là bồi thường cho cô ấy.
Dương Gia Cửu ra tay hào phòng, đầu bếp do anh mời đến đều là những người giỏi nhất. Mọi người trong đoàn làm phim đều ăn rất vui vẻ trừ hai người, Lý Vỹ và Hề Mạn.
Biểu cảm của Lý Vỹ rất vui vẻ nhưng trong mắt anh ta vẫn có tức giận khinh bỉ. Mà Hề Mạn là người hiểu anh ta nhất, sau khi thấy biểu cảm của anh ta cũng lo lắng đến mức mất hồn mất vía.
Úc Nam trao đổi ý kiến với phó đạo diễn, sau đó mới tuyên bố vào cuối bữa ăn rằng kế hoạch quay phim của ngày mai sẽ được thay đổi. Cảnh tai nạn giao thông của tuần sau sẽ được quay vào ngày mai, đó là cảnh hành động đầu tiên của Lý Vỹ và Tống Như, và cũng là cảnh quay nguy hiểm nhất từ lúc bắt đầu ghi hình cho đến nay.