ÁNH SAO CHỜ ĐỢI EM

Đàn ông mà nổi máu đùa giỡn, thật sự làm phụ nữ không chống đỡ được, đại tác chiến ngăn cửa vốn tỉ mỉ tìm cách cứ như vậy tuyên bố phá sản. Đưa mọi người từ xe hoa đến hiện trường hôn lễ, Nghi Hi cùng phù dâu khác đứng chung một chỗ, Trần Văn Văn vẫn còn thở phì phì.

Mọi người đành phải an ủi: “Chị Văn nguôi giận đi, chúng tôi đã tận lực, chỉ trách kẻ địch quá giảo hoạt!”

“Còn hơn cả giảo hoạt, bọn họ quả thực là không biết xấu hổ! Ngay cả Lê Thành Lãng bình thường giả vờ nho nhã, hôm nay cũng không đếm xỉa đến, chúng ta thua cũng hợp tình hợp lý a…”

Nói đến Lê Thành Lãng, mọi người lại đưa mắt đến trên người Nghi Hi. Hai giờ trước tại biệt thự, Lê Thành Lãng trực tiếp tới làm động tác ôm công chúa với cô, tuy rằng rất nhanh liền thả xuống, nhưng một màn kia đã khắc sâu vào trong đầu mọi người. Nói tới, phù rể phù dâu không phải vẫn luôn được gom thành một đôi thôi, hai người bọn họ còn rất phối hợp …

Có phù dâu cười hỏi: “Nghi tiểu thư này, được Lê ảnh đế ôm có cảm giác gì? Tôi vẫn là lần đầu thấy anh ấy chủ động ôm phụ nữ trong hiện thực đấy, không bị dọa chứ?”

“Sao bị dọa được, Nghi tiểu thư và Thành Lãng từng đóng phim chung, trong  Đoạt cung 》còn có không ít cảnh thân mật, hẳn là rất quen thuộc?”

“Xem dáng vẻ hai người, chẳng lẽ nào…”

Nghi Hi thở dài, dáng vẻ bất đắc dĩ, “Ba vị tiền bối, đừng trêu em nữa, hôm nay là ngày vui của chị Tư Kỳ, muốn tám chúng ta cũng nên tám về chị ấy! Theo em thấy, thầy Lê hơn phân nửa là bởi vì chị Tư Kỳ kết hôn quá cao hứng, cho nên mới lại như thế. Vì giành cửa, thầy Tống ngay cả ban công cũng có thể leo, anh ấy chẳng qua là chuyển em từ cạnh cửa đi, rất bình thường mà…”

Mọi người nhìn nhau cười, cũng không biết là tin vẫn là lười phải chọc thủng. Trần Văn Văn nhìn sườn mặt của Nghi Hi, ngược lại có ý tứ khác. Lấy giao tình nhiều năm như vậy của cô cùng Trương Tư Kỳ, quả thật chưa từng nghe nói cậu ấy thân thiết mấy với cô bé Nghi Hi này, hôm nay ngoài dự đoán mọi người mời cô bé này làm phù dâu, chẳng lẽ thật sự coi trọng thể diện của Lê Thành Lãng?

Tiểu cô nương này… Sẽ không lặng lẽ cùng Lê Thành Lãng cùng một chỗ đi?

Nghi Hi không quan tâm trong lòng mọi người nghĩ thế nào, mà đang nhìn về phía đối diện, mấy người bạn đang vây quanh chú rể nói cười, Tống Chấp thường hay vỗ vào vai anh. Đây là lần đầu tiên Nghi Hi nghiêm chỉnh đánh giá Mike Lee – vị hôn phu của Trương Tư Kỳ, anh ta là người Mỹ gốc Hoa, diện mạo không thể nói là quá đẹp, nhưng văn nhã hòa khí, phối hợp với Trương Tư Kỳ tính tình thẳng thắn lại rất là thích hợp.

Nghi Hi nhìn kính mắt viền vàng trên sống mũi Mike Lee, bỗng nhiên nghĩ đến một người khác cũng đeo kính, vẻ mặt nhất thời biến đổi vi diệu. Hiện tại nghĩ tới còn thấy sợ, Lê Thành Lãng lại trước mặt nhiều người như vậy ôm cô, dọa cô tâm hoảng ý loạn không nói, sợ rằng người khác cũng ít nhiều sẽ đoán ra gì đó. Lời đồn trong showbiz này truyền đi rất nhanh!

Lê Thành Lãng vốn đang nghe Tống Chấp lần thứ ba giải thích hành động “Anh dũng đoạt môn” vĩ đại của bản thân, quay đầu lại phát hiện Nghi Hi đang yên lặng nhìn anh, khác với cái nhìn dịu dàng thắm thiết khi một ở dưới lầu một ở trên lầu, ánh mắt cô lúc này, tương đối … Nguy hiểm.

Trước Nghi Hi đã bỏ lỡ hôn lễ của Chu An Kỳ tại nước Anh, hôm nay Trương Tư Kỳ rốt cục khiến cho cô nhận ra, dáng vẻ của một hôn lễ được chuẩn bị tỉ mỉ là như thế nào.

Hiện trường hôn lễ xa hoa, áo cưới được Trương Tư Kỳ chi số tiền lớn tạo ra, chỗ lồng ngực may đầy kim cương lộng lẫy, làn váy thật dài kéo ở trên mặt đất, giống như đuôi của mỹ nhân ngư. Màn sa che khuất khuôn mặt chị ấy, tăng thêm mấy phần mộng ảo mông lung, Trương Tư Kỳ đã đóng rất nhiều cảnh kết hôn, nhưng chị ấy hôm nay đẹp hơn bất cứ phim điện ảnh nào. Chị ấy khoác tay cha đi qua cổng vòm hoa tươi, cánh hoa rơi xuống như mưa, mà chú rể đứng chờ đón lấy tay chị từ trong tay cha vợ, hai người đều đỏ hốc mắt.

Cha của chú rể đảm nhiệm vị trí người chủ hôn, đạo diễn Bạch Khánh Xuân – ân sư của Trương Tư Kỳ đảm nhiệm người chứng hôn, khi người chủ trì rốt cục tuyên bố bọn họ kết làm vợ chồng, Mike xốc màn che trên đầu của Trương Tư Kỳ, không chút do dự hôn lên môi chị ấy, mà Trương Tư Kỳ mỉm cười hôn trả, nước mắt cũng theo đó rơi xuống.

Nghi Hi theo mọi người cùng nhau vỗ tay hoan hô, tự đáy lòng chúc phúc cho người phụ nữ ngay thẳng phóng khoáng, xinh đẹp lại có tài hoa có thể hạnh phúc mãi mãi.

Phần cuối cùng của hôn lễ theo thường lệ là cô dâu tung hoa, tất cả các chị em phụ nữ chưa lập gia đình đều đứng chung một chỗ, Nghi Hi vốn không muốn đi, nhưng bị Trần Văn Văn chặn ngang kéo đi, cũng cùng ở chỗ ấy góp cho đủ quân số. Trương Tư Kỳ lưng đưa về các cô, không ngừng nhử mồi, “Chế ném đây! Chuẩn bị xong chưa? Chế ném nha!”

Tay phải giơ lên, bó hoa trong không trung lướt qua một đường cong xinh đẹp, thẳng tắp hướng về phía Nghi Hi. Cô sững sờ nhìn bó hoa, rốt cục tại một giây cuối cùng dời sang bên phải nửa bước, bó hoa sát qua sườn mặt cô, đoan đoan chính chính rơi vào tay Phạm Tư Quân.

Các chị em đều hét rầm lên, “A! Lại là cậu! Phạm ảnh hậu! Xem ra showbiz lại sắp có tiệc mừng!”

“Tư Quân, hôn lễ của cậu nhất định phải để tớ làm phù dâu! Tư Kỳ không cần tớ, cậu nhất định phải cho tớ cơ hội này!”

Phạm Tư Quân nhìn bó hoa trong tay, tầm mắt không tự giác liếc về đằng trước, Tống Chấp đứng bên cạnh Lê Thành Lãng, vô cùng kinh ngạc nhìn chị. Lê Thành Lãng ghé trai nói thầm trêu chọc câu gì đó, anh ta tránh né như bị điện giật, dường như đã chịu kinh hãi quá lớn.

Phạm Tư Quân mỉm cười một cái, “Nếu như khi tớ kết hôn cậu còn chưa lập gia đình, nhất định sẽ mời cậu làm phù dâu.”

Hôn lễ tuy rằng kết thúc, nhưng Trương Tư Kỳ vào buổi tối còn sắp xếp một vũ hội phong tình bản địa, có điều suy xét đến đa số mọi người đều là gạt bỏ thông cáo trong thời gian tới tham gia lễ cưới, cho nên nếu như lịch trình thật sự gấp gáp, cũng có thể sớm rời đi.

Có gần một nửa khách mời đi trước, còn lại đều đã định bay sáng mai, Nghi Hi không nghĩ sẽ chia xa Lê Thành Lãng nhanh như vậy, đã sớm quyết định ngày hôm sau lại đi. Lúc chạng vạng hai người nắm tay tản bộ bên bờ biển, Nghi Hi nghĩ đến nghi hoặc hôn qua của bản thân, hỏi: “Anh nói gì với chị Tư Kỳ sao? Vì cái gì chị ấy lại chọn em làm phù dâu?”

Lê Thành Lãng dừng một chút, “Quên nói với em, Simon bị khảo tra sau đó liền đem thân phận của em nói với Tư Kỳ, sau đó thật không khéo, cô ấy là fan trung thành của cô Thẩm.”

Nghi Hi giật mình hiểu ra. Khó trách Trương Tư Kỳ hưng phấn như vậy, thần tượng không thể đến hiện trường hôn lễ, con gái thần tượng cũng có thể an ủi một hai, thì ra chị ấy là thông qua cô để giải mộng!

Lê Thành Lãng sau khi nói xong liền lẳng lặng chờ đợi, nhưng làm cho anh kinh ngạc là Nghi Hi trầm mặc vài giây sau lại không tỏ vẻ gì, mà là thay đổi mục tiêu đá lên hạt cát.

“Tiểu Hi?”

Cô ngẩng đầu, “Cái gì?”

“Em… Không tức giận?”

Nghi Hi: “Hả? À, anh nói cái đó hả, còn tốt mà. Em cũng không có mẫn cảm như vậy. Chị Tư Kỳ đối với em rất tốt, có thể làm cho hôn lễ của chị ấy càng vui cũng không tồi, dù sao… Dù sao chuyện này cũng không phải em thúc đẩy. Tùy tiện đi.”

Cô bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, “Không phải là anh quên nói, mà là cố ý không nói với em đi? Tại sao, anh sợ em nổi giận trước lễ cưới, khiến cho chị Tư Kỳ khó chịu nổi?”

Quả thật là anh sợ cô tức giận. Buổi tối hôm ấy cô lên án đến nay còn rõ mồn một trước mắt, nếu Tư Kỳ không sớm nói với anh về sự sắp xếp này, anh chắc chắn sẽ từ chối giúp cô.

Nghi Hi hiểu ra mấu chốt, mắt phút chốc tỏa sáng. Dựa sát vào trong lòng anh, cô ngẩng đầu chăm chú nhìn anh, “Quả thật em rất để ý bị coi là con gái Thẩm Nhất Lộ, nhưng hình như cũng chỉ có khi anh làm như vậy, em mới lại đặc biệt đặc biệt tức giận. Lời người khác nói, em có thể không cần quan tâm —— dù sao cũng nhiều năm quen như vậy rồi. Thật kỳ quái, vì sao em lại chỉ để ý anh nghĩ thế nào nhỉ?”

Mắt cô chứa nhu tình, khóe miệng Lê Thành Lãng tràn ra nụ cười, nhẹ giọng hỏi lại: “Vì sao?”

Nghi Hi chớp chớp mắt, “Đại khái, là em đặc biệt chán ghét anh đi!”

Nụ cười của Lê Thành Lãng nghẹn lại, tức giận đẩy đầu cô. Nghi Hi cười hì hì tránh đi, ngửa đầu nhìn bầu trời đã tối dần, “Cô Phạm rời đi lúc chiều, em còn cho rằng thầy Tống sẽ đi cùng chị ấy chứ, kết quả anh lại ở lại.”

Lê Thành Lãng: “Sợ ràng hiện tại Simon không muốn ở chung với Tư Quân đâu.”

“Tại sao? Không phải ngày hôm qua bọn họ còn như keo như sơn sao?”

Lê Thành Lãng không nói gì, Nghi Hi chép miệng, “Kỳ thật em còn thấy kỳ quái, đều nói thầy Tống phong lưu thành tính, nhưng hình như cũng ở bên cô Phạm hai năm, đoạn tình cảm lại có thể duy trì lâu như vậy!”

“Không chỉ em, anh cũng cảm thấy kinh ngạc.” Lê Thành Lãng nói, “Nghiêm túc mà nó, bọn họ chỉ bên nhau một năm, một năm trước ít có cơ hội gặp mặt, không thể tính là bạn trai bạn gái chân chính.”

Cũng có thể gọi là bạn tình …

“Simon quen trêu hoa ghẹo nguyệt, không thích yên ổn, trước kia mỗi năm đều phải đổi mấy bạn gái, anh không nghĩ rằng cậu ấy lại thích Tư Quân, càng không nghĩ tới Tư Quân sẽ đáp ứng ở bên cậu ấy. Em không thân với cô ấy nên không biết, nhưng người như Tư Quân, trong xương tủy có chút thanh cao.” Anh nói tới đây bỗng nhiên lắc lắc đầu, “Trong showbiz rất nhiều người đều không thân thiết với cô ấy, ngay cả anh cũng là bởi vì quan hệ với Simon, một năm nay mới gần gũi với cô ấy hơn một chút, mười mấy năm trước chỉ là chi giao hời hợt.”

“Nghe anh nói như vậy, cả hai người họ đều rất nghiêm túc với đoạn tình cảm này, vậy hôm nay là sao? Cãi nhau à?”

“Không hề cãi nhau. Nếu như nhất định phải tìm nguyên nhân, có lẽ là do bó hoa đó đi.”

Nghi Hi sững sờ phút chốc, sau đó hiểu được, “Cô Phạm bắt được bó hoa, thầy Tống bị dọa? Anh ta không muốn kết hôn?”

Lê Thành Lãng không trực tiếp đáp lời, ngược lại cười cổ quái nhìn cô chằm chằm, Nghi Hi không khỏi chột dạ, bắt đầu nhìn chung quanh. Anh xoay đầu cô lại, chống trên trán cô nói khẽ: “Cậu ta không muốn kết hôn không phải rất bình thường sao? Có một vài người cũng không muốn kết hôn, hoa đều bay đến trước mắt còn muốn trốn tránh…”

Nghi Hi càng lúng túng hơn, “Anh thấy rồi?”

Vẻ mặt của Lê Thành Lãng khó phân biệt vui giận, “Em không hi vọng anh thấy?”

Nghi Hi đảo mắt, kéo cánh tay anh lấy lòng nói: “Anh sẽ không tức giận đi? Lê thúc thúc, đừng như vậy nha, ý em không phải như thế!”

Kỳ thật suy ngẫm kĩ, thì Lê Thành Lãng hình như là có tư cách tức giận. Dù sao lời buổi sáng anh mới nói chỉ cần cô chấp nhận liền uống rượu mừng này, mấy giờ sau cô liền né tránh bó hoa, quả thực quá là không nể mặt anh.

Nghi Hi vốn còn muốn chất vấn anh làm sao có thể ở trước mặt nhiều người như vậy ôm cô, hiện tại cũng không dám nói, làm nũng một lát lại phát hiện không có tác dụng, rốt cục cô dò hỏi: “Anh… Anh sẽ không thật sự muốn kết hôn chứ?”

“Em không muốn kết hôn?”

“Em là ngôi sao! Sao có thể mới 22 tuổi đã kết hôn, em còn muốn làm ảnh hậu!”

Anh bình tĩnh nhắc nhở, “Còn mấy tháng nữa là em 23.”

Nghi Hi vô tình từ chối, “23 cũng không được. Chị Tư Kỳ cũng 37 mới kết hôn, sao em có thể sớm như vậy!”

Anh im lặng trong chốc lát, cọ xát trán cô, “37? Em cũng nên suy xét đến anh đi? Lúc em 37, anh bao nhiêu?”

Nghi Hi bật cười, xoa gò má anh, “Em tin khi em 37, anh vẫn rất rất đẹp trai! Lê ảnh đế phải đẹp trai đến 80 tuổi!”

Anh hơi híp mắt, động tác kế tiếp chính là ôm Nghi Hi ngã xuống bờ cát. Cô liên tục kêu lên sợ hãi, tay anh để trên eo cô, Nghi Hi vừa cãi lộn với anh vừa cười, đến mức trên cả người lẫn váy đều là cát. Cuối cùng vẫn là anh xoay người đặt cô lên trên, hai người mới an tĩnh lại.

Bốn mắt nhìn nhau, cô nhẹ nhàng nói: “Dáng vẻ này của anh, làm cho em cảm thấy rất có lỗi.”

Rõ ràng che giấu quan hệ đối với hai người đều có lợi, dáng vẻ của anh lại giống như nửa phần cũng không để ý, đem chuyện này trở thành một mình cô kiên trì.

Anh nhắm mắt lại, khi mở ra đã đổi thành mỉm cười, “Tiểu Hi, có lẽ là do anh có phần gấp gáp. Anh rất hi vọng có thể quang minh chính đại ở bên em, để cho tất cả mọi người đều biết quan hệ của chúng ta, mà không cần giống như hiện tại trốn trốn tránh tránh. Em hiểu không?”

HẾT CHƯƠNG 76

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi