Lục chỉ cầm ma: Ngày 27 tháng 2
Không nghĩ tới bài này lại nhận được nhiều bình luận đến thế, vậy nên ta sẽ đồng ý trả lời chút câu hỏi của mọi người.
Không nghĩ tới có nhiều bằng hữu quen biết chúng ta đến thế. Thấy có nhiều người vẫn coi ta và bà xã là tổ hợp đại thúc và lolita (cô bé con) nên lúc này ta sẽ làm sáng tỏ chút, ta chỉ lớn hơn bà xã nhà ta một tuổi thôi. Còn có người nói đã xem ảnh ta tự sướng đăng trên weibo hồi trước, chỉ thấy thực tang thương chú không hề soái chút nào. Cái này, thật ra là do kỹ thuật chụp ảnh có vấn đề, bà xã ta còn nói ta tự chụp ảnh thoạt nhìn như ba cô ấy, lại dùng lý do này mà mắng mỏ ta một trận. Trước kia ta thật sự rất đẹp trai nha, hiện tại thì khó nói, bị bà xã dưỡng béo…… Nhưng bà xã vẫn trước sau như một gầy nhỏ, thế nên ta cảm thấy nguy cơ rất lớn, phải bắt đầu tập thể hình lại.
Còn có người tò mò ta và bà xã xưng hô thế nào, có phải rất ngọt ngào không? Ta cùng bà xã cũng không có xưng hô gì đặc biệt cả, ta chỉ kêu bà xã, bà xã như thường. Bà xã ta thì dùng lời lẽ hoa mỹ hơn chút, gọi ta là tiên sinh, nàng nói “Hào hoa phong nhã, ngọt ngào không lộ thanh sắc”, nhưng sau đó nàng lại luôn gọi ta là “Ma ca” “Ma ca” bởi vì gọi như thế rất buồn cười nên nàng thực thích.
Lại nói tiếp, “Lục chỉ cầm ma” cái tên này cũng là tên ta dùng lâu lắm rồi, từ cấp hai đến tận bây giờ. Bà xã ta thì dùng cái tên thực đáng sợ “Nho nhỏ tang nữ” khiến mỗi lần ta nhìn thấy đều nghĩ đến tang thi. Bà xã ta thì lại khá coi thường thẩm mỹ của ta khi chọn cái tên “Lục chỉ cầm ma” nhưng hai cái tên của chúng ta lại khá là hợp nhau, vì thế mà ta không thay đổi. Cũng coi như chân ái đi.
Có người hỏi bà xã ta có đẹp không?
Câu hỏi hay, ta chỉ từng nói bà xã ta chân ngắn chứ không nói nàng không xinh đẹp. Nếu một hai phải lấy ví dụ thì ta cảm thấy nàng giống Emma Roberts, chính là chỉ cao 158cm. Ta không phải nói mặt hai người giống mà là cái loại vóc dáng nho nhỏ này, nhưng vẫn xinh đẹp khí chất khiến người ta phải chú ý. Trước đây nàng rất nhát gan, luôn đem chính mình trốn sau lưng người khác, không mấy khi xuất hiện trước mặt người khác. Hiện tại mỗi ngày nàng đi giày cao gót đều phóng vèo vèo, đại sát tứ phương, cái loại mỹ lệ đó hiển hiện không bỏ sót chỗ nào.
Hơn nữa nói thế nào thì bà xã ta đã có thể thay đổi thẩm mỹ về phụ nữ của ta thì tự nhiên trong mắt ta là người xinh đẹp nhất rồi. Từ trước ta nhìn người thì chỉ nhìn chân, hiện tại ta thấy người nào chân đẹp thì vẫn thấy đẹp nhưng chỗ ta thích hoàn toàn đã đổi thành vòng eo, khả năng bởi vì eo bà xã ta rất là đẹp nha.
Ha ha, còn có người bát quái hai lần weibo của ta bị bà xã cho vào danh sách đen.
Theo ý nghĩa nào đó thì bà xã nhà ta cũng được coi là nữ trung hào kiệt. Nàng đại khái là loại bình thường thì rất mềm lòng nhưng một khi đã quyết định thì lại lưu loát và dứt khoát, tuyệt sẽ không ướt át bẩn thỉu.
Lần đầu tiên bị cho vào danh sách đen thì lần trước ta đã nhắc đến rồi, đó là thời điểm bà xã ta tỏ tình với ta rồi bị cự tuyệt. Theo lời bà xã ta thì khi đó nàng hạ quyết tâm không thích ta nữa, cũng không muốn lấy danh nghĩa bằng hữu mà ở bên ta nữa vì thế nàng cắt đứt hết mọi phương thức liên lạc. Đó không phải vì nàng cảm thấy ta sẽ quấy rầy nàng (nếu nàng không quyệt liệt thể hiện thái độ như thế thì ta nghĩ ta sẽ làm thế), mà là muốn nhắm mắt làm ngơ, coi như trên thế giới này không có người như ta. Có đôi khi nữ hài tử đã tuyệt tình lên thì thật là vô tình nhất, ngược lại nam nhân mới là kẻ ôn nhu do dự.
Cảnh giới tâm của bà xã ta rất cao, lúc không muốn quấy rầy nàng ở nước ngoài thì ta cũng không dám dùng tài khoản phụ mà thêm QQ hoặc WeChat của nàng, mà chỉ dám dùng một cái tài khoản khác để theo dõi Weibo của nàng.
Nàng là người phân biệt rõ giữa công việc và cuộc sống riêng, còn có cảm giác nếu thông tin cá nhân bị lộ ra quá nhiều thì sẽ không an toàn, nếu làm không tốt sẽ bị hacker tấn công vì thế trên Weibo nàng cơ hồ không tiết lộ cuộc sống riêng của mình. Ừ, tri phi là lúc nói chuyện về bản thảo còn có thể hỏi thăm chút chuyện nàng đang làm gì. Ta vốn cũng đọc truyện tranh của nàng, có đôi khi nàng còn cùng ta thảo luận chuyện sáng tác, nhưng mấy năm theo dõi lặng lẽ kia thì không có.
Người theo dõi truyện của nàng đều biết, nàng đi du học ba năm, trên weibo có làm bộ《 nhật ký du học 》, ta luôn nghĩ trong đó hoặc nhiều hoặc ít có những chi tiết cuộc sống của nàng vì thế nàng mới để cho mọi người cùng xem, cũng vì thế mà mỗi lần có chương mới là ta đều phải xem ngay. Nhìn thấy nhân vật chính bởi vì kỳ thị hoặc là văn hóa khác biệt mà phải chịu ủy khuất thì ta sẽ không nhịn được mà nghĩ có phải nàng cũng rất ủy khuất không, sau đó để lại một lời nhắn khô khan an ủi trong số lượng tin nhắn khổng lồ nàng nhận được. Nhân vật chính trong《 nhật ký du học 》 không có chuyện tình cảm gì, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện nhân vật nam nào đó, fans phía dưới sẽ điên cuồng hô hào người này lên sàn. Ta lúc đó vừa sợ hãi lại ghen ghét, mỗi lần đều nhắn tin công kích sự tồn tại tất yếu của nhân vật mới đó, sau đó bị fans đánh thành không dậy nổi luôn ha ha ha.
Lần thứ hai bị cho vào danh sách đen lại là vì ta không chịu tỏ tình ở thời điểm mấu chốt. Chuyện này ta cũng muốn nói cho các nam đồng chí rằng lúc nào cần tỏ tình thì không cần do dự, không cần nghĩ đến chuyện tỏ tình xong thì không có đường lui. Phải, nếu ngươi không tỏ tình thì có lẽ vẫn có thể làm bạn, cũng có thể có lúc ngươi sẽ không thích nữ hài này nữa, sẽ gặp một người khác ngươi cảm thấy hợp hơn. Nhưng nếu ngươi nhận định người trước mắt chính là người duy nhất của kiếp này thì sao? Thế thì mau chóng tỏ tình đi. Nếu nàng cảm thấy chán ghét, đó là bởi vì nàng vốn dĩ đã chán ghét ngươi. Nếu nàng không chán ghét ngươi thì một nữ hài rất khó chán ghét nam hài mà mình thích, sự tình vì thế sẽ không biến xấu.
Sau khi đem bà xã lừa về nhà thuê xong, ta vẫn yên lặng xây dựng hình tượng nam nhân tốt, mắt thấy bà xã đối ta ta càng ngày càng thân cận thì ta rất vui. Bạn thân của nàng kết hôn, ta lại là người quái gở nên không thân thiết với người bạn này, nhưng người kia biết ta thích nàng, chỉ có nàng là không biết.
Bà xã ta làm phù dâu, trong một cái hôn lễ ngắn ngủi đã bị một phù rể coi trọng. Bạn nàng còn giúp người kia, lúc ấy ta ở bên cạnh nghe xong toàn bộ câu truyện thì cảm xúc trở nên kích động, muốn nàng đừng đi gặp người kia.
Bà xã hỏi ta dùng lập trường gì mà nói những lời này. Ta lập tức không nói được, không dám thổ lộ, thế là bà xã ta liền chạy, suốt đêm chuyển nhà, nhân tiện lại đem ta cho vào danh sách đen lần nữa.
Có người hỏi cuộc sống hàng ngày của ta cùng bà xã?
Vấn đề này cũng không dễ trả lời, ta cũng không biết mọi người muốn biết cái gì, vậy tùy tiện nói một chút, dù sao mọi người cũng đã quen ta nói chuyện không có trật tự rồi.
Bà xã ta kỳ thật cũng có chỗ không tốt, cơ thể yếu ớt thì không nói, nàng còn thực xui xẻo. Nhớ rõ một năm lớp 11 kia, ta cùng đồng học chơi bóng rổ, nàng cùng bạn tốt của mình ngồi ở bên cạnh xem. Ta đánh bóng rổ rất kém cỏi, tất cả đều chỉ là chạy, chẳng sờ được vào bóng, thật vất vả mới sờ được vào bóng một lần thì tiểu tử kia lại ném bóng văng ra ngoài, trúng luôn giữa mặt bà xã ta. Nàng lấp tức ngất, còn chảy máu mũi, ta đem nàng cõng đến phòng y tế, kết quả của hành động giúp người này là có một đoạn thời gian dài nàng đều cho rằng bóng kia là do ta ném vào nàng…
Đại học năm thứ hai, bà xã ta học quân sự, ta thì vì tích cóp giờ công ích mà làm việc tình nguyện chữa bệnh, sau đó liền gặp bà xã bị ngất vì cảm nắng, không nói tiếng nào đã thẳng tắp ngã xuống, oanh một tiếng. Thế là ta lại vội vàng xông lên ôm người đi phòng y tế.
Đại học năm bốn thì bà xã ta bị viêm dạ dày, đêm hôm khuya khoắt ta đem người đưa đến bệnh viện truyền nước biển, nàng đau đến sắc mặt trắng bệch, ra một thân mồ hôi lạnh.
Những chuyện này đều tương đối nghiêm trọng, còn bình thường thì sức lực của nàng cũng chỉ bằng cọng bún, thể lực rất tệ, đi bộ vài bước là đã muốn được cõng. Nàng làm nũng thì ít mà thật sự đi không nổi thì nhiều. Lúc cõng bà xã trên lưng thì nàng ngoan nhất, miệng còn ngọt vô cùng. Một nam nhân sắt thép như ta chính là bị nàng dỗ đến nghiện, lâu lâu liền phải cõng nàng đi dạo, nghe nàng khen hai câu, bà xã ta đúng là tạo nghiệt mà.
Còn có người quan tâm đến việc kết hôn nữa, ha ha.
Chúng ta kết hôn cũng đã ba bốn năm, hài tử cũng ba tuổi, là hòn ngọc quý trên tay. Tiểu cô nương lớn lên giống mụ mụ, nhưng lại cao giống ta, là một nữ hài thật xinh đẹp.
Ở trong gia đình, địa vị của ta không cao, bà xã phục trách giáo dục hài tử, còn ta phụ trách nghe bà xã sai bảo. Nữ nhi được dạy rất tốt, tuy ngẫu nhiên sẽ cáu kỉnh nhưng rất ít khi cuồng loạn phát giận mà bức cha mẹ phải đáp ứng nàng.
Nữ nhi còn rất là có chủ kiến, tuy rằng nói một đứa nhóc có chủ kiến thật có chút kỳ quái. Trong hoàn cảnh lão ba ngẫu nhiên sẽ sáng tác âm nhạc, lão mẹ thường xuyên vẽ tranh thì nàng lại một lòng một dạ muốn học khiêu vũ, có khi trong tương lai nhà ta sẽ có một nghệ sĩ múa đó, ha ha ha.
Có người hỏi ta cùng bà xã thu nhập thế nào? Cái này thì có vẻ kỳ quái rồi, nhưng cũng không hẳn là không thể nói. Mặc kệ là công việc hay nghề phụ thì bà xã ta đều kiếm nhiều hơn ta…… Ta đại khái là một nam nhân may mắn. Phòng ở cùng xe là ba mẹ mua cho, bà xã thì lo chi tiêu trong nhà, để tiền ta kiếm được mỗi tháng đưa cho ba mẹ, nói là không thể nhận không cái nhà và xe. Có nàng ở đây thì ta thấy thế nào cũng tốt ha ha ha.
Kỳ thật lúc đầu tự tôn của ta có chút bị tổn thương, rốt cuộc ta kiếm ít hơn nàng nên ở nhà cũng không dám cùng nàng cao giọng. Nga, không phải là nói ta muốn cao giọng với nàng nhưng muốn và không dám là hai chuyện khác nhau. Đoạn thời gian kia thực buồn bựcm nhưng vẫn là bà xã khơi thông cho ta, nói chức trách của chúng ta không giống nhau. Nàng phụ trách kiếm tiền, để trong nhà người có tiền tiêu. Ta phụ trách tích đức, làm người trong nhà có phúc trạch lâu dài.
Vâng, ta chính là bác sĩ, cho nên mọi người không cần mắng ta tại sao lâu thế không có bài mới, vì ta rất bận mà. Bác sĩ trong nước tiền lương kém xa áp lực, thời điểm mệt mỏi cũng sẽ nghi ngờ quyết định trước đó của mình. Mỗi khi đến thời điểm đó ta đều sẽ cảm kích bà xã nhà mình, bởi vì có nàng duy trì mà ta có thể chú tâm vào công việc của mình, không có oán khí và mệt mỏi mà vẫn có thể giúp đỡ nhiều người, chân chính không cô phụ chiếc cáo blouse trắng của bác sĩ.
Lời này chính là để tri ân bà xã nhà ta.