BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Trong khoang lái chắc là có máy theo dõi, anh chỉ liếc nhìn qua một lượt rồi đứng dậy, cầm lấy bình cứu hỏa bên cạnh, ném nó va mạnh vào trên bàn điều khiển máy bay.

Trần Triệu Dương thở dài, anh biết rằng mọi chuyện sẽ càng lúc càng tệ hơn, Yati đang giữ thiết bị điều khiển †ừ xa, còn có phi công đã thiết lập xong đường bay tự động, sợ là chiếc máy bay này sẽ thật sự bay theo ý định của bọn họ đến địa điểm định sẵn.

“Có vẻ như các anh đã ý thức được tình thế giờ không thể xoay chuyển, đã vậy thì, tôi cho các anh một cơ hội, đánh thức đồng bọn của tôi đi”, Yati cười khẩy, rồi đưa ra yêu cầu của mình.

“Đừng hòng mơ tưởng, nếu để đồng bọn của cô tỉnh, e là chúng tôi sẽ là người đầu tiên chịu xui xẻo, nếu như cô đang nắm thế chủ động, vậy thì cô hãy thả thiết bị điều khiển từ xa xuống, cùng lắm thì chúng ta một mạng đổi một mạng thôi”, Trần Triệu Dương không thể nào làm theo yêu cầu của đối phương.

Hai bên giờ đang giằng co với nhau, nếu thả hết mấy tên kia, e rằng địa vị của bên họ sẽ sụp đổ hoàn toàn.

Khi nghe Trần Triệu Dương nói vậy, sắc mặt Yati bỗng thay đổi, hiển nhiên là cô ta biết đối phương đang nghĩ gì, những toan tính trong cô ta cũng vụt tắt.

Mục đích chuyến đi này của bọn họ không đơn giản như thế, vì vậy, nếu không rơi vào tình thế nguy cấp không còn cách nào khác thì cô ta không thể kích nổ bom được.

“Nếu hai ta đã tiến vào giai đoạn căng thẳng, vậy hãy nói sơ lược về mục đích của bọn cô đi, chúng ta không thể nào cứ tiếp tục như thế”, Trần Triệu Dương đã nhận thấy đối phương quả thật có mục đích khác, nên anh mở lời.

“Được thôi, đã thế, tôi cũng không lừa các anh nữa, mục đích của chúng tôi là để yêu cầu Hoa Hạ thả một phạm nhân, chỉ cần các anh thả tên phạm nhân này thì chiếc máy bay này sẽ an toàn, hơn nữa còn sẽ trở về điểm đến đã được quyết định trước đớ”, Yati suy nghĩ, rồi lạnh nhạt nói ra mục đích chuyến đi này của họ.

“Thì ra là thế, vậy nên các cô cướp máy bay, lẽ nào chưa từng liên hệ với phía Hoa Hạ à?”, nghe Yati nói vậy, †rong nháy mắt, sắc mặt của Trần Triệu Dương càng trở nên âm u hơn.

Kẻ có thể khiến những người vô cùng hung bạo này không màng hậu quả mà lên kế hoạch cho hành động khủng bố này để giải cứu, chỉ e rằng cũng chẳng phải là loại người hiền lành gì.

Người như thế có lẽ là tội phạm nguy hiểm nhất, nếu để kẻ đó ngoài vòng luân lý, sợ rằng người có lòng dạ độc ác kia có thể lên kế hoạch trả thù Hoa Hạ, đất nước bắt giam mình, đến khi đó, bên Hoa Hạ không chỉ tổn thất một vài người như vậy.

Vì thế, tuyệt đối không thể thả người này ra. Nhưng mà, khi đứng trước sự đe doạ ấy, kèm theo. áp lực của truyền thông và chủ nghĩa nhân đạo, e rằng Hoa Hạ sẽ chấp nhận yêu cầu này.

Chọn cách nào cũng không xong, biện pháp tốt nhất chính là giải quyết ổn thoả sự cố cướp máy bay này.

Không bao lâu sau, các phi công trên máy bay bắt đầu liên lạc với mặt đất, và tất nhiên là liên lạc với Hoa  Hạ.

Khi tin tức máy bay bị cướp được truyền tới, những lãnh đạo ở sân bay thủ đô sắp phát điên, họ không ngờ tới việc có kẻ dám cướp máy bay của Hoa Hạ.

Ngay sau đó, Hoa Hạ thành lập đội ngũ đối phó với đám không tặc, mà người dẫn đầu đội ngũ chính là Nguyên Thu của Long Tổ.

Thông tin này vốn dĩ được giữ kín, thế nhưng, có lẽ những người kia đã lên kế hoạch từ lâu, nên khi phía lãnh đạo Hoa Hạ vừa mới biết sự cố không tặc này xảy ra thì trên mạng đã bắt đầu lan truyền chuyện này.

Bộ phận an ninh mạng đáng lẽ phải phong tỏa tin tức này, thế nhưng, sau đó có người nói, thay vì ngăn chặn thì sao không khai thông, dù sao thì có một số người biết đến chuyện này rồi, nếu cứ tiếp tục phong tỏa †in tức, e rằng sẽ dẫn đến cuộc khủng hoảng càng lớn hơn.

Vì vậy, tin tức này đã lan truyền khắp mạng xã hội với tốc độ chóng mặt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi