BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

"Nếu đã không thể trở thành đồng đội được, vậy thì chính là kẻ địch, tấn công!", đương nhiên Tulle nhận ra sự đấu tranh trong mắt Bazel, khóe miệng hắn ta lập tức. lộ ra một nụ cười như ý, xem ra còn phải thêm một mồi lửa nữa.

"Đợi một lát, chúng tôi...quy phục”, sắc mặt Bazel tái xanh, cao giọng kêu lên.

Mấy người còn lại vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn tỉnh thần liều chết, nghe thấy lời nói của Bazel, sắc mặt lập tức thả lỏng, nếu còn có thể sống sót, ai lại muốn chết cơ chứ?

"Đến đây đi, ăn cái này vào", trên mặt Tulle lộ ra nụ cười chiến thắng, sau đó ném viên thuốc cho Bazel.

Hắn ta cũng không dám lơ là với Bazel, tuy rằng thực lực người này hơi yếu hơn mình một chút, nhưng mà không kém hơn bao nhiêu, nếu Bazel thật sự liều mạng một lần, có lẽ thật sự có thể tạo nên chút tổn thất với hắn ta.

"Quy phục thì có thể, nhưng tôi sẽ không ăn những thứ mà ông đưa, hiểu chưa? Cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi", Bazel cũng có sự kiên trì của mình, làm cường giả một phương, nếu cứ chịu để cho người ta khống chế như vậy, ông ta tuyệt đối không cam lòng.

"Không thành vấn đề, bây giờ quan trọng nhất là nhanh chóng đi đến miếu thần, nếu bị người khác nhanh chân đến trước, tất cả sự chuẩn bị của chúng ta đều sẽ trở nên hoàn toàn vô dụng", Tulle gật đầu, hắn ta cũng không trông mong thật sự có thể khống chế được Bazel, có điều, miễn là trong tay hắn ta còn có người của Bazel, như vậy cũng không sợ ông ta sẽ đột nhiên phản bội.

"Đúng vậy, đi thôi", sắc mặt Bazel đột nhiên thay đổi, chất độc trong cơ thể ông ta chẳng qua chỉ bị áp chế, nếu muốn giải quyết triệt để, nhất định phải vào trong miếu thần tìm kiếm.

Trần Triệu Dương đang lắng tai nghe lén lập tức vui mừng trong lòng, vì anh biết, Bazel này đang nói dối bọn họ, trí nhớ suy giảm gì đó, đều là giả dối.

Có điều, Trần Triệu Dương lại cảm thấy vô cùng. hứng thú với miếu thần trong miệng bọn họ, có lẽ kho báu thật sự được đặt trong đó.

Sau đó, đám người Bazel dốc hết sức lực lên đường, chẳng qua tốc độ của bọn họ cũng không nhanh lắm, vì thỉnh thoảng sẽ có một số sinh vật kỳ lạ trong bí cảnh xuất hiện, ban đầu đội ngũ của bọn họ có hơn ba mươi người, nhưng mà dọc đường đi đã bị chết, chỉ còn lại khoảng hai mươi người thoát ra.

Mà những người còn sống này cũng đều bị thương, vô cùng nhếch nhác, mà Trần Triệu Dương đi theo sau bọn họ lại ngồi mát ăn bát vàng, dù sao chỉ có một mình anh, mục tiêu quá nhỏ, không đợi đến khi những quái thú này xuất hiện trước mặt anh, đã bị mấy người Bazel giải quyết hết rồi.

Có điều, khi sắp đến miếu thần, bọn họ gặp phải những cường giả ở phía Nam bán cầu, chẳng qua thế lực hai phe này cũng không hề ra tay, vì phía Nam bán cầu kia cũng không phải là không bị tổn hại chút nào, mà bọn họ cũng tổn thất rất lớn.

Hơn nữa, bây giờ còn chưa lấy được chút lợi ích gì, đánh nhau chí chóe hoàn toàn không cần thiết.

Mặc dù không đánh nhau, nhưng hai bên cũng không hòa bình chút nào, một đám người nhìn về phía đối phương không hề có sắc mặt gì tốt đẹp, trong ánh mắt đã ngập tràn sát ý.

Vì miếu thần đang ở trước mắt rồi, ai nấy đều biết, trong miếu thần mới là màn diễn chính.

Chẳng qua khi bọn họ đi đến đằng trước miếu thần, phát hiện người của Vu Thần Giáo, còn có người của Thiên Diễn Tông đều đã ở đây rồi, nói cách khác, phía Hoa Hạ đã đến từ lâu rồi, điều này làm cho sắc mặt đám người Bazel hơi khó coi.

Có điều, nhìn thấy bọn họ cũng chưa vào trong, mấy người Bazel mới thở phào nhẹ nhõm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi