BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Thứ hai.

Trần Triệu Dương vẫn như mọi ngày, đưa Nam Cung Yến tới công ty an toàn.

Sau khi đưa cô tới công ty, Trần Triệu Dương đi về phía bộ phận quan hệ xã hội.

Khi vừa tới nơi, người đẹp ở bộ phận quan hệ xã hội đều rất nhiệt tình chào hỏi Trần Triệu Dương.

Hơn nữa, không ít người còn chuẩn bị bữa sáng phong phú đem cho anh.

Sau khi bọn họ phát hiện Trần Triệu Dương không chỉ là phải một bảo vệ quèn, bọn họ đều trở nên nhiệt tình vô cùng.

Trần Triệu Dương nhìn một lượt, anh phát hiện Hồ Tiểu Nhạc không có ở đây, Hứa Mỹ Tình hình như cũng chưa tới.

Nghĩ tới Hứa Mỹ Tình, trong lòng Trần Triệu Dương chẳng thể bình thản được.

Hai hôm nay, Hứa Mỹ Tình chia sẻ rất nhiều ảnh đẹp ở trên Wechat, không ít lần khiến anh đứng ngồi không yên, suýt chút nữa không kiềm chế được mà chạy tới kiếm Hứa Mỹ Tình gây lộn.

"Trần Triệu Dương, ăn bữa sáng yêu thương của tôi đi".

"Cái này của tôi tốt hơn, là tôi tự tay làm đó".

"Ăn của tôi trước đi".

Những người đẹp ở đây đều sợ bản thân bị tụt hậu, nên bọn họ đều tích cực vô cùng.

"Cứ để hết xuống, để hết xuống. Tôi sẽ ăn hết". Trần Triệu Dương nở một nụ cười cam chịu.

Đồng nghiệp nhiệt tình như vậy, Trần Triệu Dương cảm thấy không nên từ chối.

"Khụ! Không cần làm việc hay sao?"

Đúng lúc này, trong văn phòng vang lên một giọng nói không mấy thân thiện.

Mọi người đồng loạt nhìn qua, hóa ra là giọng của Trình Minh Viễn.

Đến tận hôm nay, mặt Trình Minh Viễn vẫn còn hơi sưng.

Mọi người nhìn thấy Trình Minh Viễn liền lập tức quay trở lại chỗ ngồi của mình.

Còn lúc này, Trình Minh Viễn tiến về phía Trần Triệu Dương.

Trần Triệu Dương vốn nghĩ Trình Minh Viễn lại tiếp tục tới gây rắc rối với mình, nên anh đã chuẩn bị trước rồi.

Chỉ là khi Trình Minh Viễn tới gần, anh ta nở một mụ cười tươi rói rồi nói: "Anh Dương, chưa ăn sáng đúng không? Tôi mua cho anh cháo cá nổi tiếng nhất ở Nam Hải nè, anh tranh thủ ăn lúc còn nóng nhé".

Trình Minh Viễn vừa cười vừa đưa chiếc bình giữ nhiệt anh ta đang cầm cho Trần Triệu Dương.

"Trưởng phòng Trình, vậy thì ngại quá đi?" Trần Triệu Dương cười đáp.

"Anh Dương, đừng ngại gì hết. Hơn nữa, từ nay về sau ở bộ phận quan hệ xã hội này, chúng ta là anh em rồi. Tôi cũng chưa phải trưởng phòng gì hết. Anh Dương, nếu anh không. ngại thì sau này gọi tôi là Tiểu Trình cũng được", Trình Minh Viễn tươi cười.

Những người trong bộ phận quan hệ xã hội thấy vậy cũng thầm mỉm cười trong lòng.

Ngày xưa thì không thèm ngó ngàng, giờ mới phát hiện ra là không với tới được nhỉ.

Đương nhiên đối với Trình Minh Viễn, dù cho anh ta không muốn qua lại với Trần Triệu Dương, thì anh ta cũng không thể đối đầu được. Sau khi trải qua chuyện đó, Trình Minh Viễn không còn dám đắc tội với Trần Triệu Dương nữa.

"Vậy thì cảm ơn anh trước nhé". Trần Triệu Dương nhận lấy bữa sáng. "Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn".

Trình Minh Viễn thấy Trần Triệu Dương nhận bữa sáng của mình, trong lòng vui mừng vô cùng.

Anh ta còn sợ Trần Triệu Dương sẽ từ chối chứ.

Nhưng mà đối với Trần Triệu Dương, anh chẳng thèm nghĩ mọi chuyện phức tạp vậy đâu, trước giờ quy tắc của anh là, người ta không động tới anh thì anh cũng sẽ không động tới họ. Nhưng một khi người ta đã động chạm tới anh rồi, thì người đó gặp rắc rối lớn rồi đó.

"Anh Dương, anh ăn từ từ nhé. Tôi đi làm việc trước đây".

Trình Minh Viễn tươi cười nói.

Trần Triệu Dương gật đầu.

Trình Minh Viễn thấy vậy mới vui vẻ rời đi.

Trình Minh Viễn mới đi không bao lâu thì Hứa Mỹ Tình cũng từ từ tiến vào.

"Chị Mỹ Tình.." Trần Triệu Dương thấy cô liền gọi lớn. Hứa Mỹ Tình nhìn Trần Triệu Dương đầy thắc mắc.

"Tôi có rất nhiều đồ ăn sáng. Chị ăn chưa? Có muốn cùng ăn không?”

Trần Triệu Dương nhìn Hứa Mỹ Tình cười nói.

Hứa Mỹ Tình nhìn anh một cái rồi nhắc nhở: "Đang giờ

làm ăn sáng cái gì chứ. Chuyên tâm làm việc đi, không là tôi sẽ trừ lương cậu đó”.

"Ồ!!."

Trần Triệu Dương đáp.

Lúc này, Hứa Mỹ Tình cũng không để mắt tới Trần Triệu Dương nữa, cô đi về phía bàn làm việc của mình.

Trần Triệu Dương thấy biểu cảm đó của Hứa Mỹ Tình, trong lòng anh lại có chút đắc ý, anh đã nhìn ra, Hứa Mỹ Tình là một người bên ngoài lạnh lùng, nhưng bên trong lại nhiệt tình. Hai người trong Wechat còn tán dóc rất nhiều về những chủ đề không phù hợp với trẻ em đó.

Vậy mà giờ ở công ty, cô lại vờ như hai người không thân thiết.

Trần Triệu Dương trong lòng đắc ý, cũng thú vị đó.

Anh thích những người phụ nữ thế này, vẻ ngoài nghiêm túc đứng đắn nhưng bên trong lại nhiệt tình, quyến rũ.

Ting! Ting!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi